Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2581. Dừng tế (1)



Khi toàn bộ hệ thống thế giới sụp đổ, như vậy Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng có thể thành lập văn minh tộc Trùng trên đống phế tích, xóa bỏ hết thảy, thuận tiện giết chết chính mình.
May mắn quyển sách kia đã nhận ra, cũng làm ra phản ứng.
Đáng tiếc...
Cái thế giới này vẫn sẽ bỏ ra cái giá cực kỳ thảm thiết.
"Cố Thanh Sơn, tiếp theo làm sao bây giờ?" Quyển Sách Của Đáy Biển hỏi.
"... Không có cách nào, ta phải bỏ ra chút sức." Cố Thanh Sơn nói.
"Nhưng không phải ngươi muốn ẩn nấp sao?" Quyển Sách Của Đáy Biển hỏi.
"—— Chúng sinh là vô tội, mà ta là thần của bọn họ."
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, bắt đầu cảm ứng tất cả những người tín ngưỡng Địa Thần.
Một thứ sức mạnh vô hình phát tán ra từ trên người của hắn.
Chốc lát sau.
Từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhảy ra từ trong hư không:
[Ngươi đã phát động ra thần lực: Thân Thể của Đất.]
[Thân thể của tất cả chúng sinh vạn vật, đều nên được bình yên vô sự, giống như mặt đất, đây là hứa hẹn của ngươi đối với tín đồ.]
[Ngoài ra, ngươi đã phát động ra thần lực đặc biệt: Chùy Địa Thần.]
[Bất luận kẻ thù nào chiến đấu với tín đồ của ngươi, đều cũng tương đương với chiến đấu với ngươi.]
[Thân thể của bọn chúng sẽ rơi vào trạng thái sụp đổ.]
[—— Ngỗ nghịch trước Địa Thần, chính là không thương tiếc nơi mà linh hồn sống nhờ vào.]
"Giờ phút này, ngươi cùng tín đồ của mình sóng vai mà chiến!"
Toàn bộ thế giới, những người tín ngưỡng Địa Thần kia lập tức có cảm ứng.
"Địa Thần..."
"Là thần linh đáp lại tôi!"
"Thần linh ơi!"
"Tôi... Tôi hiểu được..."
Các tín đồ yên lặng lĩnh hội ý chí của thần linh.
Người đầu tiên hành động, là một gã thiếu niên.
Cậu ta chỉ là một cậu học sinh, đang bị vây khốn trong phòng học, bên ngoài là đám người côn trùng đang tiến hành giết chóc.
Thiếu niên mở mắt ra, đứng lên từ chỗ đang ngồi, nhanh chân đi đến phía sau phòng học.
Nơi đó có giấu một con dao nhỏ, vốn dùng để gọt trái cây.
Nhưng mà hiện tại ——
Thiếu niên nắm chặt con dao, chạy ra khỏi phòng học.
Cậu nhìn về phía con người côn trùng đang đứng cuối hành lang, lớn tiếng mà quát: "Đừng có ăn người nữa!"
Người côn trùng không chút do dự nhào lên, dùng cái chi thật dài đâm vào thân thể thiếu niên.
Sắc mặt thiếu niên trắng nhợt, đột nhiên quát: "Địa Thần cùng ta tồn tại!"
Cậu không hề nhượng bộ mà hung hăng đâm con dao kia vào thân thể người côn trùng.
Côn trùng bị đau, liều mạng đâm vào thiếu niên.
Thiếu niên như đã hóa điên, điên cuồng dùng đao đâm vào côn trùng, miệng thì quát: "Mày ăn quá nhiều người, lớp của bọn tạo... Nhiều lắm rồi!"
Nước mắt của cậu trộn lẫn với máu tươi cùng chảy ào xuống.
Dao gọt trái cây chỉ là vật phàm.
Thiếu niên cũng chỉ là một cậu bé bình thường.
Đao nhanh chóng vặn vẹo, rơi xuống.
Thiếu niên cũng đã kiệt lực.
Cậu dùng hết sức lực cuối cùng, hét lớn một tiếng, dùng hết toàn lực đánh vào đầu con côn trùng.
Nắm đấm của cậu không có lực lượng gì, nhưng bốn cái chi của côn trùng lại đột nhiên đứt đoạn.
—— Thân thể con côn trùng đang sụp đổ!
Thiếu niên thấy thế thì lập tức dồn hết hơi thở của mình, dùng hết toàn lực tiếp tục đánh tới.
Một lần.
Hai lần.
Ba lần.
Côn trùng há to miệng muốn cắn cậu ta, nhưng đầu nó lại lăn xuống mặt đất.
Cái thân thể côn trùng không đầu nghiêng về một cái, ngã xuống mặt đất, không còn hít thở nữa.
Thiếu niên bưng ôm lấy thân thể bị côn trùng đâm thủng qua, đặt mông ngồi bệt xuống mặt đất, vừa khóc vừa nói:
"Địa Thần, con... phải chết rồi sao?"
Cũng không biết cảm ứng được cái gì, cậu ta bỗng nhiên cúi đầu nhìn lại.
Vết thương...
—— nào có vết thương gì nữa?
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ, cẩn thận cảm ứng vị trí hoàn cảnh, những chuyện phát sinh chung quanh, và tình thế biến hóa của toàn bộ thế giới của những tín đồ kia.
"Kỳ quái..." Hắn lẩm bẩm mà nói.
"Thế nào?" Quyển Sách Của Đáy Biển hỏi.
"Ta không nhìn thấy Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng —— ta và nó tới thế giới này đã rất lâu rồi, nó cũng không tới gặp ta, cũng không biết mỗi ngày đang bận cái gì..." Cố Thanh Sơn nói.
"Ngươi nhớ nó à?" Quyển Sách Của Đáy Biển nói.
"Ta muốn trực tiếp giết chết nó ở chỗ này, dù sao công kích của ta được thêm vào sức mạnh của Địa Thần, có thể phóng thích một cách hoàn chỉnh." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu dùng góc nhìn của tín đồ quan sát toàn bộ thế giới.
—— Thế giới rốt cuộc đã rối loạn.
Đáng tiếc cũng không có thần linh loạn thế hưởng ứng lời kêu gọi của mọi người.
Chuyện này tạo thành một kết quả.
Tín ngưỡng của Địa Thần đang cấp tốc khuếch trương.
Mượn nhờ hai mắt của các tín đồ, Cố Thanh Sơn có thể nhìn thấy càng ngày càng nhiều nơi.
"Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng... Rốt cục đang ở đâu?"
Cố Thanh Sơn cẩn thận tìm kiếm, rất nhanh đã phát hiện một chút mánh khóe.
Ở vùng ngoại thành của một thành thị, hình như có một vài chuyện kỳ quái phát sinh.
Tòa thành thị kia cũng cách đây không xa, ước chừng hơn bốn trăm kí lô mét.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một hồi, dứt khoát phóng ra một bước.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Hắn xuất hiện ở ven rìa tòa thành thị kia.
Rất xa, một người nông dân hoảng hốt chạy bừa về phía hắn đang đứng.
"Xảy ra chuyện gì?" Cố Thanh Sơn lớn tiếng mà hỏi.
Người nông dân kia giật nảy mình, lúc này mới nhìn thấy hắn.
"Địa Thần phù hộ —— Đi đi, đi mau, mau trốn!"
Nông dân liều mạng thét lên.
Ông ta lướt ngang qua bên người Cố Thanh Sơn, chạy về phía thành thị, sau đó nhanh chóng không thấy bóng dáng đâu nữa.
Biểu cảm trên gương mặt Cố Thanh Sơn từ nhẹ nhõm dần dần biến thành nặng nề.
Hắn nhìn về phía trước.
Phía trước là một vùng tăm tối.
Bóng tối đã che khuất cả bầu trời.
—— Tất cả đều là côn trùng.
Toàn bộ vùng ngoại thành liên đới với vô số thôn trang, đều đã hóa thành biển côn trùng.
Trong lòng Cố Thanh Sơn đột nhiên sinh ra một sự tức giận mãnh liệt.
Loại tâm tình này cực kỳ mãnh liệt, cho nên hắn chợt quát lên:
"Kẻ Đoạt Niệm!"
"Cút ra đây cho ta!"
Tiếng nói của hắn truyền đi xa xa, phiêu đãng trên bầu trời đêm.
biển trùng phủ đầy trời đầy đất lập tức đứng im bất động.
Trong biển côn trùng, một người chậm rãi đi ra.
Hết chương 2581.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2582
Bạn cần đăng nhập để bình luận