Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2207. Hàng Ngũ Tối Cao!


Đánh dấu
Laura vội che mắt.
Tô Tuyết Nhi nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Cố Thanh Sơn, dịu dàng nói: “Thiên Địa song kiếm đâu?”
Cố Thanh Sơn khẽ động tâm niệm.
Thiên kiếm và Địa kiếm hiện ra sau lưng hắn.
Cố Thanh Sơn hỏi: “Tuyết Nhi, em đã làm rất nhiều chuyện, nhưng em làm như thế nào? Ngay cả anh xuyên qua thời không, cũng phải...”
Tô Tuyết Nhi nhìn hắn, phất tay một cái.
Chỉ thấy hơn mười bộ phận rơi lả tả khắp không trung, vây quanh Thiên Địa song kiếm, không ngừng xoay tròn.
Cố Thanh Sơn nói: “Đây là... bộ phận của Thiên Địa song kiếm... Em lại chế tạo một bộ?”
“Đúng vậy, chỉ khi Thiên Địa song kiếm hợp nhất thì mới có cơ hội chiến thắng kẻ đang ở dưới đáy vực sâu vĩnh hằng.” Tô Tuyết Nhi nói.
“Anh đã thấy dáng vẻ chúng nó sau khi hợp lại làm một, chúng nó vẫn không có uy lực như vậy.” Cố Thanh Sơn nghi hoặc nói.
Tô Tuyết Nhi cười, nhẹ giọng nói: “Bởi vì anh là chúng sinh, cho nên không thể phát huy uy lực tiềm ẩn của chúng nó.”
Cô nhẹ nhàng ngoắc tay, Thiên Địa song kiếm và tất cả các bộ phận lập tức bay về phía cô.
“Hai thanh kiếm này... là binh khí do Người tiêu diệt chúng sinh vạn vật và bí mật tận thế không thể nhắc tới nghĩ hết tất cả biện pháp thiết kế ra, chỉ để đối phó cái tên đang canh giữ dưới đáy vực sâu vĩnh hằng.”
“Nói cách khác, chỉ có tận thế mới có thể phát huy sức mạnh chân chính của chúng!”
“Ầm!”
Trên người Tô Tuyết Nhi bỗng nhiên phát ra một luồng khí tức đầy tính hủy diệt.
Dường như cảm ứng được khí tức trên người cô, tất cả bộ phận, kể cả Thiên Địa song kiếm đều đồng loạt phát ra âm thanh cộng hưởng mãnh liệt.
Tô Tuyết Nhi khẽ vuốt ve gò má Cố Thanh Sơn, ánh mắt tràn đấy quyến luyến.
“Thanh Sơn...”
“Mạc đang trấn giữ cánh cửa thế giới, hiện tại chỉ có một tận thế duy nhất còn đứng bên cạnh anh.”
“Đó chính là em.”
Cuối cùng, cô nói như vậy.
“Em... là tận thế? Đùa gì thế!”
Cố Thanh Sơn nhìn Tô Tuyết Nhi, trong lòng dâng lên nỗi hoảng loạn xưa nay chưa từng có.
Từ khi bắt đầu tất cả, cho tới tận cuối cùng, hắn vẫn luôn mong đợi một cuộc tương phùng và tiếp tục duyên phận sau khi tận thế kết thúc.
Nhưng mà Tuyết Nhi lại trở thành tận thế?
Tô Tuyết Nhi thả chậm giọng nói, dịu dàng an ủi: “Không sao, như vậy em mới có thể giúp anh...”
Nàng đưa tay chặn trước miệng Cố Thanh Sơn, không cho hắn nói tiếp, giọng điệu chính mình lại nhanh hơn:
“Thanh Sơn, thời gian không còn nghiều, nghiêm túc nghe em nói.”
“Hồn khí Thánh Trụ hệ lửa đã thỏa mãn nguyện vọng của Thiên đế, nhưng cũng đã lấy đi món đồ quý giá nhất trên người gã, đó chính là sức mạnh chống lại tận thế.”
“Thiên đế vẫn tránh đối đầu chính diện với tận thế, nếu thực sự bất đắc dĩ thì cũng chỉ để thủ hạ ra tay.”
“Mặt dây chuyển lửa đã che giấu hết thảy chân tướng, em cũng hao phí toàn bộ sức mạnh, bôn ba giữa dòng sông thời gian vô số lần, cuối cùng mới hiểu rõ ngọn nguồn... Nhưng em không có cách nào ngăn cản Thiên đế hoàn thành tâm nguyện.” Tô Tuyết Nhi nói.
Cô cẩn thận nhìn vào hai mắt Cố Thanh Sơn, thấp giọng nói: “Để xuyên qua thời không, em đã hủy diệt rất nhiều thế giới, cuối cùng mới thu được đầy đủ sức mạnh.”
Bốn mắt nhìn nhau.
Cố Thanh Sơn gạt tay cô ra, trầm giọng nói: “Em tuyệt đối không phải người thích giết chóc, oan ức cho em rồi.”
Tô Tuyết Nhi lắc đầu, nói bằng giọng kiên định:
“Lục Đạo Tranh Hùng đã bắt đầu, nếu cuối cùng Thiên đế thắng lợi, gã sẽ thu được sức mạnh cuối cùng sau khi Lục Đạo tiến hóa... Gã sẽ tìm về toàn bộ sức mạnh đã mất, hơn nữa sẽ trở nên càng mạnh!”
“Thanh Sơn, em là tận thế, dựa vào Thiên Địa song kiếm hoàn chỉnh, em có thể chiến đấu với phân thân của Thiên đế, anh nhân cơ hội tiến vào cánh cửa kia, đuổi theo Lục Đạo Luân Hồi.”
“Anh phải ngăn cản Thiên đế!”
Sắc mặt Cố Thanh Sơn vẫn không hề thay đổi, hỏi: “Vậy sau này em làm sao bây giờ?”
Tô Tuyết Nhi không nhìn hắn, cúi đầu nói: “Đừng để ý em, em không sao.”
Cố Thanh Sơn lẳng lặng nhìn Tô Tuyết Nhi, nói: “Em thân là tận thế, lại giúp anh chạy thoát, đợi một ngày hàng ngũ tận thế cường đại tiến đến, kết cục của em sẽ như thế nào?”
Tô Tuyết Nhi cắn môi, không nói chuyện.
Cố Thanh Sơn nói: “Còn có Mạc, hắn không phải tận thế bí mật chân chính, hàng ngũ tận thế cấp cao kia vẫn luôn truy bắt hắn.”
Toàn bộ dòng chảy hư không hỗn loạn sắp hủy diệt rồi.
Mặc dù thế giới Lục Đạo đã rời đi, nhưng trong toàn bộ dòng chảy hư không hỗn loạn vẫn còn vô số thế giới tàn khuyết, trên đó còn có vô số chúng sinh.
Còn có những người đang ở trên đảo Thời Gian.
Anna, Trương Anh Hào, Diệp Phi Ly. Barry, Mèo Con, Dạ Như Hi.
Mọi người làm sao bây giờ?
Lẽ nào đều phải chết trong kiếp nạn này?
Tâm trạng Cố Thanh Sơn nặng trĩu, mở miệng nói:
“Nếu chỉ một mình anh đi, cho dù chiến thắng Thiên đế, thắng được Lục Đạo Tranh Hùng, điều này đối với anh cũng không có một chút ý nghĩa nào.”
Tô Tuyết Nhi vội nói: “Lục Đạo Luân Hồi là binh khí tiến hóa cuối cùng, anh có được nó...”
Cố Thanh Sơn ngắt lời cô, nói: “Mất đi em và mọi người, những sức mạnh này cũng không có ý nghĩa với anh.”
Hắn lật tay một cái, lấy Cuốn Sách Của Đáy Biển ra ngoài.
“Cuốn Sách Của Đáy Biển, ta nhớ ngươi đã nói tất cả mọi người đều có hy vọng chạy thoát, bây giờ hãy nói cho ta biết ta nên làm như thế nào.”
Cuốn Sách Của Đáy Biển nói: “Ngươi đã không còn chút của cải nào, muốn biết chuyện này, ta cần lấy đi toàn bộ tiền của mà ngươi sẽ thu hoạch được trong ba ngàn năm tới... Đây là quy tắc của hồn khí.”
“Sao lại muốn nhiều như vậy?” Laura không cam lòng xen lời vào.
Cuốn Sách Của Đáy Biển nói: “Hết cách thôi, chuyện này thực sự quá quan trọng, đơn giản là ngoại trừ bí mật cuối cùng cai quản bốn Thánh Trụ chúng ta thì đây là bí mật quan trọng nhất.”
Chìa khóa hệ gió, đồng tiền Địa thần cũng đồng loạt nhảy ra, phát ra tiếng kêu lanh lảnh.
“Vì sao các ngươi ra đây hết vậy?” Cố Thanh Sơn ngạc nhiên hỏi.
Chìa khóa hệ gió nói: “Thiên đế Lục đạo cũng không biết, bốn Thánh Trụ tuyệt đối không thể tách rời khỏi một mảnh hư không, nếu không sức mạnh của bốn món hồn khí sẽ không còn được che đậy nữa, sẽ nhanh chóng bị hàng tỷ dòng chảy hư không hỗn loạn cảm ứng được.”
Cuốn Sách Của Đáy Biển nói: “Cho nên chúng ta cũng cần ngươi, chúng ta sẽ cùng ngươi đi tìm mặt dây chuyền lửa.”
Đồng tiền Địa thần phát ra tiếng kêu to khẩn cầu.
Ba món hồn khí vây quanh Cố Thanh Sơn, cùng nhau phát ra âm thanh cộng hưởng.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ giây lát, nói: “Ta đồng ý bỏ ra tiền tài ba ngàn năm tới, xin hãy nói cho ta biết bí mật kia.”
Cuốn Sách Của Đáy Biển lập tức rơi xuống trước mặt hắn, hiển thị dòng chữ thông dụng của Nhân tộc:
[Thứ duy nhất có thể mang toàn bộ thế giới và tất cả chúng sinh cùng đi, chỉ có một vật mô phỏng của Người Chờ Đợi.]
[Bọn họ đã chiến đấu với tận thế vô số lần, trong quá trình này, bọn họ đã mô phỏng lại kết cấu hàng ngũ của tận thế, từ đó học được một vào phương pháp đặc thù để một lần nữa tạo nên danh sách tận thế cấp thấp.]
[Đó chính là Trật Tự bọn họ tạo nên...]
[Tận thế của các thế giới.]
Cố Thanh Sơn ngẩn ra.
[Tận thế của các thế giới vốn thuộc về hàng ngũ tận thế?]
Thảo nào nó vượt ra khỏi lẽ thường, có thể bất chấp quy tắc trong hư không, làm được nhiều việc như vậy!
Trước đây lúc đi cứu Tiểu Vi, Mạc đã vượt qua vô số thế giới, được Nữ Sĩ Hắc Hải trực tiếp truyền tống qua.
Nói cách khác...
“Toàn bộ chúng sinh có liên quan đến tận thế của các thế giới đều có thể được truyền tống đến một chỗ nào đó?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Nói như vậy, tất cả mọi người đều có thể chạy thoát!
“Đúng, thế nhưng muốn làm được điều này, những Người Chờ Đợi cũng không có biện pháp.” Cuốn Sách Của Đáy Biển nói.
“Vì sao? Bọn họ rõ ràng đã khôi phục sực mạnh rồi mà.” Cố Thanh Sơn nói.
“Những Người Chờ Đợi cũng thuộc chúng sinh, cho dù bọn họ tự chuyển hóa bản thân thành linh hồn của Trật Tự thì cũng không cách nào phát huy sức mạnh chân chính của hàng ngũ tận thế và mang tất cả các thế giới rời đi được.”
“Bây giờ ta là tận thế, ta có thể dụng ‘tận thế của các thế giới’ mang mọi người đi được không?” Tô Tuyết Nhi hỏi.
“Ngươi cũng không được... Tuy cô là tận thế, nhưng loại sức mạnh này cần tận thế cấp cao cùng với hàng ngũ cấp cao mới được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận