Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2201. Phá Giải Bí Mật Đóng Băng


Đánh dấu
Trăng máu treo cao trên bầu trời, không có bất cứ động tĩnh gì, chỉ lạnh lùng nhìn màn hình.
Bọn họ thấy được toàn bộ diễn biến sự việc.
Cùng lúc đó, Cố Thanh Sơn đã bay đến gần ba vị thần linh.
Hắn dừng lại phía sau hắc xà, lẳng lặng chờ đợi thời cơ.
“Sơn nữ.”
Cố Thanh Sơn khẽ gọi một tiếng.
“Công tử, đánh như thế nào?” Sơn Nữ đáp lời.
“Cô và Duy Tôn, mượn Vạn Giới Che Chở của Laura.”
“Vâng.”
“Vù...”
Âm thanh của Sơn Nữ và Duy Tôn vang lên cùng một lúc.
Một giây kế tiếp.
Sơn Nữ cầm ô, xuất hiện trước mặt hai người.
Cố Thanh Sơn bắt đầu giảng giải lối đánh: “Cô trái tôi phải, chờ tôi nói một tiếng giết, cô và tôi sẽ đồng loạt ra tay, chúng ta cần triệu hồi toàn bộ linh hồn biển máu trong khoảng thời gian ngắn nhất, trực tiếp lấp chết nó.”
“Rõ!” Sơn Nữ đáp.
Nàng nhẹ nhàng bay tới bên cạnh rắn đen ba đầu, chờ đợi mệnh lệnh từ Cố Thanh Sơn.
Các thần linh vẫn đang thảo luận mọi chuyện.
“Kẻ tên Cố Thanh Sơn này, thực sự là một tín đồ tà ác thú vị.” Người đàn ông mặc áo khoác dài màu xanh thẫm nói.
“Nỗi sợ mà hắn gây ra khiến người ta khắc sâu ấn tượng, ta đã cảm ứng được, ngay cả bức tượng sợ hãi cũng bị hắn chiếm được.” Lão già nói.
“Vậy phải giết hắn sao? Linh hồn của hắn nhất định rất có giá trị.” Rắn đen ba đầu nói.
Ba vị thần linh cùng nhau nhìn lên trăng máu trên không trung.
Gây ra chuyện lớn như vậy, cuối cùng nhất định phải do chủ nhân thế giới đứng ra đích thân quyết định.
“Để xem sao đã.”
Trên bầu trời vang lên giọng nói ồm ồm:
“Nếu là tà ác và hủy diệt thuần túy, ta hoan nghênh một người kiệt xuất như vậy, nhưng nếu hắn có mục đích khác, ta sẽ cho hắn biết cái gì là đày đọa và đau khổ vĩnh hằng.”
Ba vị thần linh đồng loạt cung kính nói: “Vâng! Tuân theo ý của ngài.”
Cùng thời khắc đó...
Cố Thanh Sơn bước về phía trước một bước, thuận tiện đưa tay lấy ra Địa kiếm.
Sơn nữ thấy thế, cũng tiến lên một bước, nắm chặt Lục Giới Thần Sơn kiếm trong tay.
Trường kiếm vung lên.
Laura căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt.
Chuẩn bị...
“Vậy chúng ta tạm thời lui xuống.” Ba vị thần linh nói.
“Ừ, ta cũng phải đi trước một bước, mọi thứ trong Hắc Thành cứ để như cũ vậy.” Trăng máu nói.
Vừa dứt lời, trăng máu lập tức biến mất.
Nó đi rồi.
Lão già, người đàn ông mặc áo bào xanh thẫm và rắn đen ba đầu cũng chuẩn bị rời đi.
Trong chớp nhoáng, Cố Thanh Sơn đột nhiên lên tiếng: “Giết!”
Hai thanh kiếm bất thình lình hạ xuống!
Rắn đen ba đầu đang muốn rời đi, chợt cảm thấy trên người đau đớn kịch liệt.
Hai thân người hiện lên bên người nó, đều cầm trong tay một thanh trường kiếm, trong nháy mắt đã chém ra hàng trăm hàng vạn nhát.
“Khè khè khè...”
Ba cái đầu rắn đồng loạt phát ra âm thanh tức giận.
Thế nhưng nó không có cách nào đánh trả, một luồng sức mạnh sấm sét đang ăn mòn thân thể nó, khiến nó mất đi khả năng khống chế thân thể.
Cùng lúc đó, mặt trăng máu vốn đã rời đi lại đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.
Lão già và người đàn ông mặc áo bài xanh cũng xuất hiện.
"Làm càn!"
"Muốn chết!"
Sát ý kinh người cuồn cuộn ào tới, bao phủ thân hình hai người đang vung kiếm.
Chỉ cần một cái nháy mắt, hai thân thế sẽ bị nghiền thành từng mảnh!
Nhưng Cố Thanh Sơn và Sơn Nữ không hề dừng lại động tác chém giết.
Cố Thanh Sơn lại vung ra một kiếm, quát lên:
“Chân Cổ Chi Ma...”
“Ầm!”
Dấu hiệu khác thường lập tức phủ xuống!
Bầu trời hóa thành màu xanh đen, không gian bốn phía ngưng đọng.
Gió ngừng thổi.
Rắn đen ba đầu, lão già, người đàn ông mặc áo bào xanh cũng mất đi năng lực hành động, vạn vật theo đó lâm vào trạng thái thời gian đình trệ.
“Mười!”
Trên bầu trời, truyền đến giọng nói trầm thấp đang đếm ngược.
Chỉ có một vầng trăng máu đang không ngừng diên cuồng bay loạn giữa không gian màu xanh đen.
“Ai!”
“Rốt cuộc là ai! Lại dám hàng lâm xuống đại thế giới tà ác của ta, toàn bộ thế giới Phủ bụi này sẽ không tha cho ngươi!”
Trăng máu giận giữ hét lên.
Không ai trả lời nó.
Xa xôi trong bầu trời, âm thanh kia tiếp tục đếm:
“Chín!”
Lại thấy Cố Thanh Sơn và Sơn Nữ thu kiếm, phía sau hai người xuất hiện một tán ô, lần lượt che bọn họ lại.
Hai người lập tức biến mất.
Ngay sau đó, từng giới linh màu máu lần lượt xuất hiện.
“Tám!”
Âm thanh kia tiếp tục.
Trăng máu đột nhiên phát ra một tiếng gào thét, phóng vào chỗ sâu trong bầu trời.
Cùng lúc đó, giới linh màu máu xuất hiện giàyd dặc bao vây xung quanh rắn đen ba đầu.
Rắn đen ba đầu vẫn không cách nào nhúc nhích.
“Tranh thủ lúc này, đập chết nó!” Người khổng lồ màu máu quát lên.
Toàn bộ giới linh đồng loạt ra tay...
“Bảy!”
Nơi xa xôi trong bầu trời, âm thanh kia vẫn còn đang tiếp tục.
“Ầm...”
Trăng máu từ trên trời rơi xuống.
Làn sóng trúng kích có thể thấy được bằng mắt thường từ trên vòm trời quét xuống, toàn bộ Hắc Thành bị thổi tan trong nháy mắt.
Thế giới hủy diệt.
Toàn bộ chúng sinh đều bị thổi bay, chẳng biết đi đâu, ngay cả sống chết cũng không cách nào tìm hiểu.
Nơi xa xôi trong bầu trời vang lên một tiếng cười trầm thấp:
“Tự tìm đường chết, không thể trách ta... Sáu!”
Lời vừa dứt.
Toàn bộ huyết linh tản ra.
Rắn đen ba đầu chỉ còn một mảnh thịt nát.
Cố Thanh Sơn lần nữa xuất hiện giữa trung tâm, dùng kiếm chọc miếng thịt nát, vung một phát về phía xa xôi trong bầu trời.
Miếng thịt bay vút lên, biến mất giữa hư không.
“Nhóp nhép... răng rắc... răng rắc...”
Âm thanh nhai nuốt truyền khắp bốn phương trong không gian màu xanh đen.
Năm.
Bốn.
Ba.
Hai.
Một.
Toàn bộ quang cảnh hóa thành cơn gió mơ hồ, bao quanh Cố Thanh Sơn, hóa thành một cơn lốc xoáy.
Giọng nói của Người Trông Xuông Vạn Giới vang lên trong lòng hắn.
“Lần này có vẻ chơi lớn, tạm thời ta không thể ra ngoài kiếm ăn được nữa rồi, phải tránh đầu sóng ngọn gió.”
“Ngươi phải nhanh chóng hủy diệt ba vật biểu tượng của thế giới tà ác.”
Vật biểu tượng tà ác thứ ba rơi xuống, được Cố Thanh Sơn bắt lấy, là một tấm lệnh bài màu đen.
“Cố Thanh Sơn, mấy cái tên ở chỗ sâu tring thế giới Phủ Bụi sắp tới rồi...”
“Ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn chúng, chạy mau!”
“Vù...”
Theo tiếng gió gào thét mãnh liệt mà đi.
Tất cả xung quanh khôi phục lại như thường.
Cố Thanh Sơn manh theo Laura, thu phi kiếm lại, quanh thân dâng lên từng làn sương trắng.
“Chúng ta đi đâu?” Laura vội vàng hỏi.
“Chân cổ chi ma cũng chạy rồi, đương nhiên chúng ta cũng phải lập tức chạy trốn.” Cố Thanh Sơn nói.
Lời còn chưa dứt đã thấy tường luồng khí tức vô cùng cường đại xuất hiện.
“Có gì đó xâm lấn thế giới Phủ Bụi chúng ta, nhanh! Cầu cứu! Lập tức kêu gọi những người mạnh nhất đến đây!” Có người nói.
"Quả thực..." Người còn lại nói.
"Chiến tranh?"
“Triệu tập nhân lực trước đi.”
Một hồi kèn thật dài vang lên.
Cùng lúc đó, Cố Thanh Sơn đã mang theo Laura rời đi.
...
Thế giới đổ nát.
Thân hình Cố Thanh Sơn hiện ra, không hề dừng lại một giây phút nào, lập tức lấy ra ba vật biểu tượng của thế giới.
“Bọn họ sẽ phản ứng kịp nhanh thôi, cho nên chúng ta phải nắm chắc thời gian!”
Nói xong, hắn lấy ra khuôn đúc chìa khóa hệ gió.
Khuôn đúc vừa mới xuất hiện, pho tượng, lệnh bài và kèn hiệu đều lập tức có phản ứng, đồng loạt run rẩy.
Chỉ thấy chúng nó bay lên, rơi vào trong khuôn đúc chìa khóa, dần dần hòa tan thành chất lỏng, chậm rãi rót vào khe rãnh trong khuôn đúc.
Toàn bộ khe rãnh được lấp đầy bằng kim loại dạng lỏng đục ngầu, cuối củng tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
Kim loại dạng lỏng chảy trong khe rãnh, kết nối với thân chìa khóa, dần dần dung hợp, cuối cùng hòa thành một khối hoàn chỉnh.
Nó cô đọng lại rồi.
Trên chìa khóa hiện ra năm loại màu sắc, theo thứ tự là chuôi chìa có màu đồng cổ, rồi đến màu đen, nơi nổi liền với thân thìa là màu xám và máu đỏ thẫm, cuối cùng là màu vàng nhạt.
Chúng tương ứng với ba đồng tiền, thánh vật tà ác của thành cũ u ám, đồng hồ đỏ thẫm của thế giới tháp chuông, khối ngũ giác của thế giới đổ nát, ba vật biểu tượng của thế giới tà ác.
Âm thanh vỡ vụn vang lên.
Toàn bộ khuôn đúc nát bấy triệt để, hóa thành bụi bặm lả tả trong gió.
Thế nhưng, một chiếc chìa khóa hệ gió hoàn chỉnh xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận