Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1786. Quyến Luyến


Đánh dấu
Quạ ưỡn ngực, khẽ cười nói: “Yên tâm đi, về sau cứ giao cho ta là được.”
Thị nữ nhìn anh ta một cái, nét mặt tràn đầy uể oải và bất đắc dĩ.
Ngược dòng thời gian một chút.
Thời khắc Cố Thanh Sơn gần truyền tống rời đi, Phi Nguyệt trịnh trọng kéo ra mấy sợi tơ màu đen, buộc lên cánh tay Cố Thanh Sơn.
“Cố Thanh Sơn, đừng lên tiếng, nghiêm túc nghe ta nói.”
Âm thanh của Phi Nguyệt vang kên trong thức hải của hắn.
“Bọn ác quỷ đã bày trận địa sẵn sàng đón địch từ sớm, toàn bộ chúng ta đều lấy danh nghĩa rước dâu để đi qua đó, nhất định sẽ bị giám sát chặt chẽ, muốn làm chuyện gì cũng hết sức khó khăn.”
“Mà ngươi lại nắm giữ bí mật của mệnh phù, thoát khỏi sự giám sát của bọn ác quỷ, ngươi là hy vọng duy nhất của chúng ta.”
“Ta cho ngươi mượn một loại sức mạnh quan trọng nhất của bản thân, nó nhất định có thể giúp ngươi một tay.”
“Nếu như có thể, không cần phải tới cứu chúng ta, cứ dựa theo những lời trước đây ngươi nói với ta, giết sạch hết thế giới Ác Quỷ đi.”
Nói xong, sợi tơ màu đen chìm vào cổ tay Cố Thanh Sơn, biến mất.
Cố Thanh Sơn lập tức có cảm giác, nhìn vào dòng chữ nhỏ trong hư không, trầm giọng nói:
“Cảm ơn sự tín nhiệm của cô, ta sẽ làm được.”
Phi Nguyệt chăm chú nhìn Cố Thanh Sơn hồi lâu, lớn tiếng nói: “Ta dùng sợi tơ vận mệnh của mình quấn trên người hắn, như vậy chúng ta có thể kêu kêu gọi đối phương.”
Những người khác sắc mặt như thường.
Tất cả mọi người cho rằng sự thật giống như những lời Phi Nguyệt nói, chỉ là thuật pháp đôi bên dùng để liên lạc cho nên không hề để tâm.
Cố Thanh Sơn lập tức biến mất.
Chỉ có con mắt trên đỉnh đầu nữ tu sĩ mù là nhìn chằm chằm Phi Nguyệt.
Thân thể nữ tu sĩ run rẩy, cuống quýt truyền âm:
“Cô thế mà lại giao cho hắn năng lực vận mệnh kia? Chẳng phải là buộc chặt tính mạng của mình lên người hắn rồi hay sao?”
Phi Nguyệt mặt không biểu cảm, thản nhiên nói: “Hắn và ác quỷ có thù oán, là một người tuyệt đối không bao giờ đầu hàng.”
Nữ tu sĩ mắt mù truy hỏi: “Sao cô biết sẽ không lầm?”
Phi Nguyệt nói: “Bởi vì ta từng lén nhìn một chút quá khứ của hắn. Hắn là chủ nhân của Thiên Địa, cũng là... Nói chung, cho hắn không lầm đâu.”
Chẳng biết nghĩ đến điều gì, trong mắt nàng lộ ra vẻ hoài niệm.
Trong căn nhà gạch đỏ của Tiểu Điệp, hai người chính thức gặp mặt lần đầu tiên.
Nàng lặng lẽ phát động sức mạnh vận mệnh, muốn nhìn ra lai lịch của đối phương.
Thế nhưng, giống như lúc đặt Danh Hiệu trước đây, rất nhiều thứ thấy không rõ.
Nàng chỉ thấy được tận thế liên tục, cách làm của Cố Thanh Sơn, thậm chí là cảnh tượng cuối cùng kia...
Cố Thanh Sơn đứng ở trên núi, trong tay cầm một thanh quyền trượng, đối diện hắn là một thế giới tràn ngập người chết đang phát ra tiếng gào thét về phía hắn:
"Quỷ Vương muôn năm!"
"Quỷ Vương muôn năm!"
"Quỷ Vương muôn năm!"
Hai mắt Phi Nguyệt chợt sáng lên, không tự chủ siết chặt nắm đấm, thấp giọng lẩm bẩm: “Nếu hắn có sức mạnh của ta thì sẽ làm việc hiệu quả hơn... Biết đâu thực sự có thể...”
Nữ tu sĩ mắt mù còn muốn nói gì đó, cuối cùng lại thở dài: “Ài, chỉ có hắn là thoát khỏi bàn tay ác quỷ, hiện tại chúng ta chỉ có thể đánh cuộc một lần.”
Nói đến ác quỷ, Phi Nguyệt cười lạnh một tiếng, truyền âm: “Bây giờ cho dù bọn ác quỷ phát hiện Quạ giả mạo, hoặc là giết ta, thì cũng đừng hòng lấy được sức mạnh kia từ chỗ ta.”
...
Cố Thanh Sơn xuyên qua hư không tối tăm vô tận.
Hắn hoàn toàn có thể nhận thấy được, một lát sau hắn sẽ đi đến thế giới Ác Quỷ.
Nhưng lúc này, tâm trí của hắn không đặt ở đây.
Hắn vẫn nhìn vào dòng chữ nhỏ nhấp nháy trong hư không, trong lòng không nén được nỗi khiếp sợ.
[Ngài được tặng một loại thần kỹ vận mệnh.]
[Thần kỹ vận mệnh là năng lực bẩm sinh, có thể sử dụng mà không cần trả giá bằng bất kỳ loại sức mạnh nào, giống như việc ngài vốn dĩ đã có tai mắt mũi lưỡi.]
[Khi ngài gặp lại chủ nhân ban đầu của thần kỹ vận mệnh này, ngài có thể lựa chọn trả thần kỹ vận mệnh này lại cho nàng hay là giữ lại làm của riêng cho bản thân.]
[Ngài thu được thần kỹ vận mệnh: Quyến Luyến.]
[Quyến Luyến: Ngài có thể thấy mối liên hệ giữa chúng sinh vạn vật, có thể hiểu rõ các mối liên hệ này, thậm chí làm gì đó tác động tới mối liên hệ đó.]
[Đặc biệt chú ý: Đây là thần kỹ vận mệnh hạng nhất cực kỳ đặc thù, vô cùng hiếm có, thâm sâu như biển, mạnh mẽ như thần, ngài phải từ từ lĩnh ngộ mới có thể nhận thấy được giá trị chân chính của nó.]
Cố Thanh Sơn nhìn những dòng nhắc nhở này, trong lòng vẫn còn hoảng hốt như cũ.
Giao diện Chiến Thần dùng phương thức giải thích mơ hồ như vậy, xem ra thần kỹ vận mệnh này phải từ từ lĩnh ngộ thì mới có thu hoạch.
Tâm niệm hắn vừa động, lập tức phát động thần kỹ vận mệnh này.
Lập tức, hắn phát hiện trên tay trái của mình sinh ra hai sợi tơ màu đen.
Hai sợi tơ này không cùng phương hướng, khuất dạng ở nơi xa trong không trung.
“Đây là... sợi tơ vận mệnh của Phi Nguyệt...” Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.
Hắn đưa ngón tay ra, đặt lên một sợi tơ màu đen.
Đây là sợi tơ cùng hướng với phương hướng truyền tống.
Một cảm giác hung hiểm từ sợi tơ truyền đến.
Cố Thanh Sơn lập tức hiểu ra, đây là tình thế hắn sẽ phải đối mặt sau khi trở về với thân phận ác quỷ.
Một sợi tơ khác chỉ về phía sâu trong hư không tăm tối.
Cố Thanh Sơn vươn tay, đặt lên sợi tơ này.
Trong lòng lập tức hiểu ra một điều.
“Một thứ gì đó... Có thứ mình muốn tìm... đang ở phương hướng này.”
Trong lòng hắn thầm nói.
Bỗng nhiên, tổng cộng có năm mệnh phù hiện ra trong hư không, vây quanh Cố Thanh Sơn.
Bốn phía ảo ảnh trùng trùng, tựa như có rất nhiều người đi qua đi lại, bận rộn, trò chuyện với nhau.
Có người nói bên tai Cố Thanh Sơn:
“Toàn thể bị diệt, chỉ có một mình ngươi sống sót trở về, thật mất mặt.”
“Chờ sau khi hắn hoàn thành truyền tống, đưa hắn đến lối đi thứ năm nhận hình phạt.”
Những người khác đáp: “Rõ!”
Cố Thanh Sơn vẫn luôn yên lặng lắng nghe, hai mắt nhìn vào năm lá bùa, suy nghĩ thật nhanh.
Cảnh tượng bốn phía dần dần rõ ràng.
Nơi này là một sân rộng truyền tống quy mô lớn, được bao quanh bởi đủ các loại pháp trận truyền tống lớn nhỏ, ác quỷ đi qua đi lại rộn ràng nhộn nhịp.
Đúng lúc này, Cố Thanh Sơn bỗng vươn tay, vẽ ra một ký hiệu trên không trung.
“Nhanh!”
Hắn khẽ quát một tiếng.
Bùa chú thành!
Trong nháy mắt, năm lá bùa không hoàn thành thuật truyền tống mà ngược lại phóng ra vầng sáng, bao bọc Cố Thanh Sơn rời khỏi sân ruyền tống.
Vài âm thanh kinh hoảng vang lên bên tai rồi nhanh chóng biến mất.
Cố Thanh Sơn men theo sợi tơ vận mệnh trên tay, phóng nhanh về phía hư không xa xôi.
Bay...
Cố Thanh Sơn vẫn đang bay về phía trước trong hư không u ám.
Bóng mờ của sân truyền tống cỡ lớn kia đã biến mất, trong hư không lít nha lít nhít phù văn che kín xung quanh, tạo thành một đường hầm hình tròn, tản ra một loại lực lượng vĩ đại không thể chống cự.
Cố Thanh Sơn quan sát, phân tích những mệnh phù xung quanh mà giật mình.
Dùng thần niệm của hắn cũng không thể biết được đường hầm này dày như thế nào.
Thật sự không biết đám ác quỷ đã tạo nên bao nhiêu mệnh phù, bao phủ hoàn toàn thế giới Ác Quỷ vào bên trong.
Năm mệnh phù ở xung quanh hắn liên tục giao hòa và cảm ứng với những mệnh phù tạo thành đường hầm này, để lấy được lực lượng đưa Cố Thanh Sơn đi về phía trước.
Cố Thanh Sơn cảm thấy rất kinh ngạc.
Nhiều mệnh phù như vậy...
Chỉ cần chạm nhẹ thôi sẽ có thể kích hoạt lực lượng của tất cả mệnh phù, tới lúc đó thì bất kỳ ai cũng sẽ bị mệnh phù xóa bỏ sự tồn tại.
Thế nhưng toàn bộ đường hầm lại xuất hiện cảm ứng với truyền tống phù, làm cho lực lượng không gian sinh ra.
Xung quanh không có bất kỳ vật sống nào tồn tại.
Nếu như không có đường hầm này thì Cố Thanh Sơn thậm chí cảm giác mình lẻ loi và cô độc, đang di chuyển trong vùng biển sâu vậy.
Không có phương hướng, không có mục đích, không có vật tham chiếu.
Một khoảng thời gian sau...
Năm mệnh phù quay xung quanh người hắn dần dập tắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận