Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2421. Tự Phục Vụ (1)


Đánh dấu

Chiến sự khẩn cấp.
Người trong điện Luân Hồi càng ngày càng nhiều.
Có lẽ là nhiệm vụ vô cùng gian khổ, trên mặt mỗi một cường giả đều đầy vẻ trầm trọng.
Dù sao đi một chuyến này, không chừng sẽ chết trên chiến trường.
Nói vậy, sẽ trở về Vong Xuyên, quên hết quá khí đến giới khác đầu thai.
Người người run sợ trong lòng.
Nhưng chuyện ngày hôm qua đã mang đến một bước ngoặt lớn.
Người của bộ địa ngục nghĩ ra một phương pháp, có thể giúp mọi người sống lại sau khi chết.
Sống lại trong địa ngục.
Tin tức này giống như mọc cánh, nhanh chóng lan truyền khắp năm bộ khác trong Hoàng Tuyền.
Đến buổi tối, tất cả mọi người đã biết chuyện này.
Năm trăm công đức.
Sống sót, trở lại Hoàng Tuyền.
Điều này làm cho rất nhiều người đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng thời còn nổi lên tâm tư phức tạp về bộ Địa Ngục.
Rất nhiều người, rất nhiều tâm cơ và thủ đoạn đều đã được chuẩn bị sắp xếp.
Chỉ chờ sáng hôm nay.
Ai biết sáng nay mọi người tập trung tại điện Luân Hồi, chuẩn bị tham gia chiến đấu, lại phát hiện...
“Người đâu? Người địa ngục đâu? Sao hôm nay không tới?”
Có người lớn tiếng nói.
“Đúng vậy, ta phải đi làm nhiệm vụ ngay lập tức, còn muốn mua một lần phục vụ của địa ngục, sao bọn họ lại không tới?” Tên còn lại lo sợ không yên nói.
Bỗng nhiên một âm thanh điện tử vang lên:
“Muốn mua phục vụ từ địa ngục, đi đến góc đông nam.”
Mọi người quay đầu nhìn lại.
Chẳng biết từ lúc nào, góc đông nam điện Luân Hồi đã một dãy máy móc xếp thành hàng.
“Bộ máy Hoàng Tuyền?” Có người giật mình kêu lên thành tiếng.
Một bộ mày phát ra âm thanh điện tử: “Đúng, bắt đầu từ hôm nay, phục vụ từ địa ngục tiến vào cơ chế tự phục vụ, mời các vị xếp hàng sự dụng máy móc.”
“Vậy thao tác như thế nào?” Một người khác hỏi.
“Xác nhận thân phận – trả tiền – nhận một lon nước từ bộ máy, sau đó ném xuống khoảng đất bên cạnh giỏ rác, vậy là hoàn thành cuộc giao dịch này.”
Bộ máy trả lời.
Có cường giả đợi không kịp, vội vàng tiến lên phía trước thao tác theo hướng dẫn, lập tức thấy bộ máy phóng ra một lon nước.
Gã cúi đầu nhìn tỉ mỉ, chỉ thấy trong lon nước này trống rỗng, chỉ có dưới góc phải viết hai hàng chữ nhỏ:
[Nghiệp vụ quảng cáo trên vỏ lon, xin liên hệ cường giả địa ngục: Rod.]
[Số liên lạc tại Hoàng Tuyền: XXXXXX, cảm ơn.]
Cường giả nhìn hai hàng chữ nhỏ này, nhất thời không nói được câu nào.
Ở trong đám người, một vài kẻ đã có chuẩn bị từ sớm, một vài thế lực đã bố trí thủ đoạn, thấy vậy thì lập tức nghẹn họng.
“Đại nhân.”
Có người nhỏ giọng xin chỉ thị.
Trong đó có người nói: “Hừ, có biện pháp sử dụng nhiều máy móc Hoàng Tuyền như vậy, nhất định là địa ngục và điện Luân Hồi có hợp tác... Chuyện này trở nên phiền toái rồi...”
Điện Luân Hồi nắm trong tay toàn bộ công việc trong Hoàng Tuyền, người bình thường thực sự không dám tùy tiện vọng tưởng.
...
Bên kia.
Bên bờ Vong Xuyên.
Cố Thanh Sơn ngáp một cái.
“Ở lại ăn cơm rồi lại đi?” Hắn nói với người đàn ông bên cạnh.
“Không cần, mọi chuyện đã sắp xếp ổn thỏa, còn một vấn đề cuối cùng.” Người đàn ông lạnh lùng nghiêm túc nói.
“Nói đi.” Cố Thanh Sơn uống một hớp rượu, tùy ý nói.
“Công đức thu về, năm trăm điểm có nhiều quá hay không?” Người đàn ông hỏi.
“Nhiều lắm à?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đúng vậy, rất nhiều người phải hoàn thành ba bốn nhiệm vụ liên tục cũng không chắc có thể thu được năm trăm điểm công đức.” Người đàn ông nói.
“Nhưng ngày hôm qua ta gặp một số người, bọn họ có thể ném hơn mười vạn công đức ở chỗ ta mà không hề chớp mắt lấy một cái.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đó là số ít, ta khuyên ngươi vẫn nen chú ý ảnh hưởng đối với toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền, dù sao đây mới là điều quan trọng nhất.” Người đàn ông nói.
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư.
Anh hưởng đối với toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền?
Ừm...
Vấn đề này cần phải xem xét một cách nghiêm túc.
Phát tài là chuyện tốt, có thể khiến người ta đỏ mắt ghen tị, nhưng không thể khiến người khác oán hận, tốt nhất là có thể mang lại lợi ích cho chúng sinh, báo đáp thể giới.
Hơn nữa về chuyện này, thực ra mình có kinh nghiệm...
“Vậy cứ thế đi, mỗi người không nhất định phải giao ra năm trăm điểm công đức.” Cố Thanh Sơn nói.
“Sau đó thì sao?” Người đàn ông hỏi.
“Mỗi người đang hưởng thụ sự phục vụ của địa ngục chỉ cần trả một phần mười công đức trên người là được rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
Người đàn ông kia sững dờ.
Nếu một người chỉ có một trăm điểm công đức, vậy chỉ cần trả mười điểm công đức.
Đối với người nghèo thì đây là chuyện tốt.
Nhưng nếu một người có một trăm vạn điểm công đức, như vậy tiền mua mạng của hắn chính là mười vạn điểm công đức!
Đây là một con số thiên văn!
Nói như vậy, làm ăn căn bản không cần bỏ vốn, thậm chí nhờ vào cách thu phí bằng tỉ lệ phần trăm, lợi nhuận còn nâng cao đáng kể.
Đồng thời mỗi người đều có được bảo đảm, ai cũng không phải chết, đối với cả Hoàng Tuyền, đây tương tự như là không thể hao tổn sức chiến đấu.
Người đàn ông nói: “Vậy thì không thành vấn đề, nhưng sợ rằng những cường giả thật sự lợi hại...”
“Điện Luân Hồi các ngươi cũng không thể chỉ làm trung gian kiếm lời, cái gì cũng không làm. Vào thời điểm này các ngươi nên ra mặt duy trì trật tự xã hội.” Cố Thanh Sơn nhún vai nói.
Người đàn ông suy nghĩ giây lát, nhìn hắn nói: “Các hạ thực sự lợi hại... Ta phải lập tức đi bẩm báo lên điện chủ.”
Y đứng lên, chắp tay với Cố Thanh Sơn một cái, lập tức chuẩn bị rời đi.
“Này? Không ăn cơm rồi hẵng đi?” Cố Thanh Sơn vội vàng nói.
“Sự việc trọng đại, không thể chậm trễ.” Người đàn ông nói.
“Được rồi, Lãnh huynh đi thong thả, rảnh rỗi thì tới chơi.” Cố Thanh Sơn tha thiết dặn dò.
Người đàn ông trước mắt chính là Lãnh Thiên Trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận