Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1809. Giây Phút Gặp Mặt Ngắn Ngủi


Đánh dấu
Bầu không khí trở nên yên tĩnh.
Một giây...
Hai giây...
Ba giây sau...
"Bọn họ đâu? Bọn họ đi nơi nào rồi?" Có người hét lên.
....
Phi thuyền trôi nổi trên không trung.
Trong khoang thuyền, bỗng nhiên có sương mù trắng xuất hiện.
Bóng người của Cố Thanh Sơn và Lâm hiện ra.
"Người này là ai?" Lâm nhìn về phía Trần Ngũ với vẻ cảnh giác.
Cố Thanh Sơn gật đầu với Trần Ngũ.
Trần Ngũ biến mất, Sơn Nữ biến thành kiếm, bay trở về tay của Cố Thanh Sơn.
Lâm thở dài một hơi, nói nhanh: "Trên cơ thể ta đã trúng rất nhiều ác chú, lại nhiễm cả phép thuật hệ Nhân Quả trên bức vách bảo vệ của thế giới Ác Quỷ, hiện tại chỉ có thể ức chế mấy pháp thuật này một cách tạm thời, chắc chắn sẽ có lúc chúng bùng nổ. Ta không thể ở đây lâu được!"
"Để ta giải chú cho cô." Cố Thanh Sơn nói.
"Ngươi hiểu ác chú của Ác Quỷ sao?" Lâm hỏi lại.
"Hiểu sơ sơ, thế nhưng trên người cô có rất nhiều ác chú loại hình theo dõi, lại có thêm cả thuật pháp hệ nhân quả, ta không thể giải chúng trong thời gian ngắn được. Cô có thể chịu đau được không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Lâm nhíu mày, nói với giọng lành lạnh: "Mới mấy ngày không gặp, ngươi đã bắt đầu coi thường ta rồi sao?"
Cố Thanh Sơn không dám nói tiếp.
Rồi hắn rút Lục Giới Thần Sơn kiếm ra, nói: "Cố nhịn chút."
Lâm nhìn chằm chằm vào hắn, không nhúc nhích.
Ánh kiếm lóe lên.
Lâm bị đâm xuyên người.
"Hừ... ngươi chuẩn bị giết ta sao?" Nàng cau mày, hỏi.
"Không, đây là cách loại bỏ mọi chú pháp... Sơn Nữ!" Cố Thanh Sơn nói.
Thanh kiếm chấn động, trên người Lâm hiện lên vô số ánh sáng màu xám đen rồi dần dần vỡ vụn, biến mất hoàn toàn.
Thần kiếm Đoạn Pháp!
Lâm lau mồ hôi lạnh trên trán đi, nói với giọng thản nhiên:
"Lần đầu tiên ta mới thấy có người loại ác chú bằng cách này."
Nàng còn chưa nói xong thì Cố Thanh Sơn đã rút kiếm ra, kiếm rời khỏi cơ thể của Lâm.
Hắn cất Lục Giới Thần Sơn kiếm đi, rồi sử dụng pháp quyết chữa thương, đặt tay lên vết thương của Lâm.
Khi Lâm cảm ứng cơ thể thì phát hiện rằng mọi ác chú, thậm chí pháp thuật hệ Nhân Quả cũng đã biến mất hoàn toàn rồi.
Nàng lại nhìn tới bàn tay của Cố Thanh Sơn đang đặt lên người mình, mỉm cười rồi nói: "Tay đặt nơi đâu vậy?"
Cố Thanh Sơn cúi đầu, không dám nhìn nàng, nói với nàng với giọng nghiêm túc: "Vết thương hơi sâu, thời gian chữa trị sẽ hơi lâu đấy."
Lâm nhìn thấy bộ dáng cẩn thận của hắn thì bật cười.
Sau nụ hôn đó, mình nhận lấy nhiệm vụ của Vực Sâu Vĩnh Hằng, đi tới thế giới Ác Quỷ.
Ai mà biết Cố Thanh Sơn cũng đi tới thế giới này chứ!
"Cô không nghi ngờ ta sao?" Bỗng nhiên Cố Thanh Sơn hỏi.
Lâm cười nói: "Một quyền vừa rồi của ngươi cũng chỉ có khí thế hung ác mà thôi, thế nhưng cách ra quyền lại từ võ kinh mà ta đã truyền cho ngươi."
Nàng nhìn Cố Thanh Sơn, nói: "Người của thời đại cực cổ đã chết sạch hoặc biến mất ở ngoài cánh cửa thế giới hết rồi, chỉ còn lại mỗi mình ta."
"Thì ra là vậy." Cố Thanh Sơn nói.
Lâm lại nói: "Chàng trai nhỏ, thật sự không nghĩ tới, ta có thể gặp ngươi tại thế giới Ác Quỷ này, làm cách nào mà ngươi tới được nơi đây?"
Thân hình của nàng cao gầy, chiều cao cũng xấp xỉ Cố Thanh Sơn, vào lúc này lại đang đặt tay lên bờ vai Cố Thanh Sơn, bàn tay thì vuốt tóc hắn.
Ngay cả hôn cũng đã hôn rồi, còn cần làm kiêu nữa sao?
Cố Thanh Sơn khó hiểu, hỏi: "Cô có thể đọc tâm mà, tại sao lại không biết tình hình hiện tại của ta? Hơn nữa, cô còn có kỹ năng vận mệnh 'Tồn Tại' mà, tại sao lại bị ác quỷ phát hiện?"
Lâm không trả lời, mà là nói:
"Bức vách bảo vệ bên ngoài thế giới Ác Quỷ mạnh vượt quá tưởng tượng của chúng ta, tất cả thể Vực Sâu đều bị giết chết, chỉ còn lại một mình ta."
"Tại sao chỉ có cô mới có thể tới đây?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Bởi vì ta là người mạnh nhất." Lâm trả lời.
Cố Thanh Sơn không thể không gật đầu.
Lâm đã sớm không phải là Chức Mệnh Giả Vực Sâu nữa, từ khi nàng rời khỏi nơi truyền thừa của Tử Thần thì nàng đã có được thể Vực Sâu càng mạnh hơn trước.
Thực lực hiện tại của nàng đã mạnh hơn rất nhiều khi chiến đấu tại thượng cổ!
Rồi Lâm rút một chiếc nhẫn ra, đeo lên ngón tay.
"Nguyên lý hoạt động của bức vách bảo hộ thế giới Ác Quỷ là..."
"Nếu ngươi càng mạnh thì khi xuyên qua bức vách bảo hộ để đi vào thế giới Ác Quỷ sẽ bị thương càng nặng, cho nên ta đã không dùng thể Vực Sâu, mà trở lại thành loài người, sau đó phong ấn thực lực của ta tới mức thấp nhất, như vậy mới có thể chen qua được."
Cố Thanh Sơn giật mình, nói: "Cho nên tất cả năng lực của cô đều bị phong ấn rồi sao?"
Lâm nói: "Đúng, mặc dù làm vậy nhưng ta vẫn bị pháp thuật hệ Nhân Quả theo dõi, vừa vào thế giới này đã bị vô số Ác Quỷ tấn công, ngay cả thời gian giải phóng lực lượng cũng không có."
Cố Thanh Sơn thở dài: "Mặc dù ta đã biết để chui vào thế giới Ác Quỷ là một việc rất khó, nhưng ta cũng không nghĩ tới sẽ khó khăn như thế này."
Lâm mỉm cười, nói: "Nếu không có một kiếm vừa rồi của ngươi, hiện tại ta đã bị đám ác quỷ phát hiện rồi, cuối cùng cũng không thể thoát chết được."
Nàng lùi về sau một bước, rồi đeo nhẫn lên.
"Hiện tại, ta phải kích hoạt thể Vực Sâu, khôi phục lực lượng."
Sau khi nói xong, dị tượng xuất hiện.
Từng đóa mây lửa dần dần xuất hiện quanh người Lâm, tản ra ánh sáng chói mắt.
Lâm đứng bên trong mây lửa, thầm thì: "Vực Sâu làm chứng, với ý niệm ngày xưa của ta, tạo lại chiến thể của ta."
Thời gian dần dần trôi qua, cơ thể của nàng dần dần thay đổi.
Tất cả mây lửa quấn quanh người Lâm, tạo nên một bộ chiến bào đỏ tươi, trên đó khảm nạm rất nhiều bảo thạch lóa mắt.
Ánh lửa lóe lên liên tục, cuối cùng đều tụ tập về phía sau lưng của Lâm, hóa thành mười hai cánh chim.
"Thiên Sứ mười hai cánh..." Cố Thanh Sơn ngẩn người.
Vực Sâu Vĩnh Hằng lại có thể tạo ra một bộ áo giáp thiên sứ, có thể để Lâm biến thành Thiên Sứ!
Sau khi Lâm mặc xong, nàng nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Ánh mắt của nàng dần dần thay đổi.
"Hóa ra đã có nhiều chuyện xảy ra như vậy rồi à, ngươi kích hoạt 'Xuyên Tạc' mới có thể trở về dòng thời gian này." Nàng thở dài.
Hiện tại, nàng đã có thể đọc được suy nghĩ của Cố Thanh Sơn rồi.
"Đúng vậy, muốn chiến thắng thế giới Ác Quỷ, ta không thể bị cầm chân tại đảo hoang thời gian được, ta phải chuẩn bị mọi thứ từ trước." Cố Thanh Sơn nói.
Lâm yên lặng một lát, rồi nói: "Ta phải đi."
"Đi?" Cố Thanh Sơn hỏi với vẻ kinh ngạc.
"Đúng, Vực Sâu Vĩnh Hằng đã phát hiện một vài chuyện lạ, những chuyện này còn quan trọng hơn cả trận chiến tranh hiện tại."
Lâm nói nhỏ: "Bên trong quốc gia của những Thiên Sứ, có một Sí Thiên Sứ bị phong ấn vô số năm. Nàng là thiên sứ chiến đấu mạnh mẽ nhất, hiện tại vì cảm nhận được sự thay đổi của thế giới Thiên Sứ, nàng lại thức tỉnh một lần nữa."
Cố Thanh Sơn giật mình: "Cô sử dụng 'Tồn Tại' sao?"
Lâm liếc nhìn hắn, rồi gật đầu nói: "Từ giờ trở đi, ta đã trở thành Sí Thiên Sứ. Trừ ngươi ra, tất cả chúng sinh trong chư giới đều biết được, tại thế giới Thiên Sứ có một tồn tại là ta."
"Cho nên, những người nào tận mắt thấy cô sử dụng 'Tồn Tại', mới không bị lừa gạt sao?"
"Đúng."
Lâm đặt một thứ gì đó vào trong tay Cố Thanh Sơn, vuốt nhẹ gương mặt của hắn rồi nói: "Vực Sâu Vĩnh Hằng cho rằng thế giới Ác Quỷ không chỉ là một cái thế giới. Nếu như không thể điều tra ra bí mật chân chính của đám ác quỷ thì Vực Sâu Vĩnh Hằng sẽ không thể chiến thắng nó."
Cố Thanh Sơn cúi đầu xuống nhìn, phát hiện trong tay của mình là một chiếc đồng hồ quả quýt.
Trên mặt đồng hồ, kim phút vẫn luôn di động không dừng.
Bỗng nhiên, đồng hồ phát ra một tiếng "leng keng" trong trẻo.
Lâm vội vàng nói: "Đã tới giờ rồi, ta phải đi ngay lập tức."
Cố Thanh Sơn nói nhanh: "Chờ đã, vậy ta phải làm gì đây?"
Lâm cười cười, nói: "Ngươi? Ngươi làm những việc giống khi ngươi đã làm tại thời thượng cổ là được rồi."
Trên tay của nàng còn cầm một chiếc đồng hồ quả quýt khác, nhấn nhẹ lên nó.
Ngay sau đó, thế giới biến mất hoàn toàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận