Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2012. Rod Chắc Chắn Sẽ Thua


Đánh dấu
Bỗng nhiên bên tai nàng ta xuất hiện một giọng nói: "Đi cứu Sơn Nữ nhanh lên, nơi này giao cho chúng ta."
Reneedol ngẩng đầu lên, chỉ thấy có hai cô gái đứng cạnh bên mình.
Một cô gái khác nói: "Đúng vậy, hiện tại chỉ có ngài ra tay mới được, chỉ một mình Sơn Nữ thì còn không chịu được."
Cứu người?
Vào lúc này không chạy trốn đi, lại còn cứu người sao?
Không, ở trong hoàn cảnh này, muốn chạy trốn cũng là một điều không tưởng.
"Đổi!"
Reneedol nghe thấy mình nói như vậy.
Thế giới biến thành hạt bụi, biến mất trước mặt nàng ta.
Đáng chết...
Đáng chết!
Làm cách nào mà Rod có thể sống sót tới bây giờ chứ?
Cảm giác sợ hãi bao phủ Reneedol hoàn toàn, giống như một bàn tay đang nắm chặt cổ họng vậy, làm cho nàng ta gần như không thể thở nổi.
Nàng ta cúi đầu quan sát chính mình.
Toàn thân đang run lẩy bẩy, không thể khống chế được cơ thể mình nữa rồi.
Tính sai hoàn toàn.
Có được ưu thế khi đánh đổi bảo vật kỳ quỷ, thế nhưng khi đối mặt với vô số cục diện chắc chắn phải chết trong vận mệnh của đối phương thì hình như...
Cơ bản là không có tác dụng chút nào.
....
Rắc!
Một quả dưa hấu bị bẻ đôi ra.
"Muội ăn nửa bên này." Cố Thanh Sơn nói.
"Ca, nửa bên này quá lớn, muội ăn xong sẽ quá no mất." Tiểu Tịch nói.
"Muội nhìn muội xem, gầy yếu như vầy, ăn nhiều hơn mới có thể béo lên, mà béo lên mới có thể phá xác ngoài mà ra, mà sau khi phá xác mà ra mới có thể đi tản bộ khắp nơi, hiểu chưa?" Cố Thanh Sơn nói.
"Được." Tiểu Tịch khuất phục.
Hai huynh muội nằm trên cành cây, duỗi một cái tay nhỏ từ trong lớp vỏ trái cây ra, tóm lấy dưa hấu bắt đầu ăn.
Sau khi ăn xong, Cố Thanh Sơn vỗ tay.
Mà đám tinh linh và người khổng lồ ở phía dưới đã chuẩn bị xong.
"Hai người con của Vận Mệnh, hôm nay muốn xem phim nào?" Đại trưởng lão tinh linh hỏi với vẻ kính cẩn.
"Tiểu Tịch quyết định đi." Cố Thanh Sơn nói.
Tiểu Tịch hơi suy nghĩ rồi nói: "Vậy thì xem hải tặc mạo hiểm đi."
Đại trưởng lão tinh linh quay đầu lại nói: "Có nghe rõ chưa? Chuẩn bị đi!"
Một tinh linh xinh đẹp gật đầu, niệm chú.
Rào rào...
Thủy triều xuất hiện, bao phủ toàn bộ mặt đất, nhìn lại giống như là một vùng biển vậy.
Ngay sau đó, một chiếc thuyền gỗ nho nhỏ từ phương xa lái tới.
Một tên tinh linh với vành mắt đen, đội một chiếc mũ màu đen, eo còn đeo một chiếc loan đao đứng trên một chiếc thuyền.
"Bảo tàng, ta tới đây!" Hắn ta rút đao ra, hét lớn.
Những tinh linh ẩn núp trên đại thụ che trời, dưới sự dẫn đầu của một nam tinh linh xinh đẹp bắt đầu chơi lên các loại nhạc cụ.
Để làm nền cho người khổng lồ - đại diện cho thế lực tà ác chuẩn bị ra sân.
Tiểu Tịch quan sát một cách thỏa mãn.
Cố Thanh Sơn thì ngáp liên tục, vừa nghe nhạc nền vừa nằm dựa vào chạc cây.
Ngày hôm trước, nữ thần Vận Mệnh ẩn núp tới đây một lần, đã bị ba con Thú pháp tắc mai phục gần đó đánh cho gần chết, chỉ còn lại một sợi linh hồn trốn trở về mà thôi.
Cả cây vận mệnh lại còn được đám thú pháp tắc bố trí kết giới phòng hộ.
Hiện tại đã an toàn.
Chỉ chờ tới ngày sinh ra mà thôi.
Aiz...
Thật sự là nhàm chán mà.
Khi hắn đang nghĩ ngợi thì một giọng nữ khàn khàn vang lên bên tai hắn.
"Hình như ngươi không chút sốt ruột nào cả nhỉ?"
Cố Thanh Sơn trả lời với giọng cung kính: "Đúng vậy, cám ơn ngài đặc biệt ra mặt chủ trì trận tử đấu này."
Giọng nữ kia nở nụ cười, nói: "Ba cái đầu của ác quỷ lục đạo đã vượt quá yêu cầu của tế vũ, vả lại đây là lần đầu ngươi sử dụng Tử Đấu, đương nhiên là ta phải tới xem xét rồi, về sau ngươi sử dụng điệu tế vũ này thì ta cũng sẽ không tới nữa."
"Ừm, trận tế vũ này kéo dài tới bao giờ vậy? Hiện tại ta đang hưởng thụ mấy ngày thật thoải mái này, thật sự là không nỡ rời khỏi." Cố Thanh Sơn liếc nhìn Tiểu Tịch rồi nói.
Giọng nữ khàn khàn nói tiếp với giọng nghiềm ngẫm: "Nếu như ta đã làm người chủ trì thì phải chơi nhiều hơn nữa mới vui vẻ mà rời đi, ngươi có thể tiếp tục nghỉ ngơi trong một khoảng thời gian nữa."
Cố Thanh Sơn trả lời với vẻ cung kính: "Vâng."
Hắn âm thầm mặc niệm cho Reneedol một lát.
Nữ Đế bệ hạ, chẳng lẽ tới bây giờ mà ngươi vẫn không phát hiện ra, trọng tài đang đứng về phía ta hay sao?
Cố Thanh Sơn thở dài, nhấc cốc nước trái cây lên mà uống một hớp.
Vận Mệnh từ xưa tới nay đều là không công bằng.
Thế nhưng có đôi lúc ngươi thu phục nó, nó sẽ chủ động hợp tác với ngươi để cùng nhau bắt nạt người khác.
...
"Không, điều này không đúng!"
Reneedol cố ép mình bình tĩnh lại.
Rod không thể nào vẫn luôn luôn chiến đấu được.
Thân là một Tử Thần, là một thần linh tại thời đại Tuyên Cổ, bị các thần linh khác sợ hãi, cả đời hắn không có khả năng luôn ở vào thế yếu trong một cuộc chiến được.
Tại sao mình luôn xuất hiện trong thời điểm nguy hiểm nhất chứ?
Chắc chắn sẽ có một đoạn thời gian nào đó là Rod có thể nghỉ ngơi!
Thậm chí có một vài đoạn thời gian Rod chiếm ưu thế cực lớn!
Reneedol bình tĩnh lại, lại chờ đợi đoạn vận mệnh tiếp theo tới.
Cảnh tượng xung quanh dần dần trở nên rõ ràng.
Trong trời gió tuyết bao phủ, trên đỉnh một ngọn núi băng, có người đang niệm chú với âm thanh rất lớn:
"Ma quỷ tử hồn, người cắn nuốt linh hồn, quái vật từ trong quan tài vực sâu chui ra, khởi nguyên Trật Tự chư giới đang kêu gọi ngươi!"
Rắc!
Hư không vỡ tan ra.
Một bóng dáng vạm vỡ khổng lồ từ trong đó đi ra.
Đó là Vua Tử Hồn Ma Lang, toàn thân bốc cháy ánh lửa hắc ám.
Vương miện trên đầu nó được nó thả lại vào trong hư không, rồi mới nhìn về phía người triệu hồi nó, dùng giọng nói tàn nhẫn mà nói:
"Ngươi triệu hồi ta sao?"
"Rất tốt, vì khởi nguyên Trật Tự của chư giới, ta sẽ giết sạch kẻ địch của ngươi."
Khí tức trên người nó dâng lên cao một cách dữ dội, xông thẳng tới tận trời.
Nó mạnh hơn Reneedol quá nhiều!
Reneedol chỉ cần ở nơi xa cảm nhận khí tức này thôi cũng đã đờ đẫn mà nói: "Đổi."
Tất cả cảnh tượng dần dần mờ đi, rồi biến mất không thấy gì nữa.
Một cảnh tượng khác dần dần rõ ràng.
Lại là một đoạn vận mệnh hoàn toàn mới.
Reneedol dò xét xung quanh với vẻ cảnh giác, lúc nào cũng có thể tiến nhập trạng thái chiến đấu.
Trên bầu trời...
Tầng mây cuộn trào, gió lốc thổi liên tục.
Vô số ánh lửa lấm ta lấm tấm từ trong hư không xuất hiện.
Lại có thêm một tiếng ca nhỏ bé, du dương và êm tai, từ từng đóa hoa màu đen truyền ra khắp mọi nơi.
Thỉnh thoảng có một khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành từ trong đóa hoa chui ra, quan sát bốn phía, rồi cười nhẹ rụt lại vào bên trong.
Trên mặt băng, có vô số bóng ma đang lượn lờ, bọn chúng có vẻ như đang ở một thế giới khác, thế nhưng lúc nào bọn chúng cũng có thể đi tới thế giới này.
Tiếng vó ngựa càng ngày càng vang, như là một dòng lũ đập ầm ầm vào tầng băng dày này.
"Chiến đấu! Chiến đấu! Chiến đấu!"
Vô số tiếng tù và chiến tranh vang lên, làm cho người ta cảm thấy máu nóng sôi sùng sục.
Thế nhưng lại không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì xuất hiện cả.
Lại có thêm rất nhiều quỷ vật kỳ lạ từ trên trời xuất hiện.
Thế nhưng bọn chúng lại thoắt ẩn thoắt hiện vào trong gió.
Reneedol quan sát cảnh tượng này thì buột miệng nói: "Tại sao lại có nhiều ma quỷ như vậy?"
Rồi nàng ta bỗng nhớ tới một sự kiện...
Thiên kiếp.
Thiên kiếp của người tu hành!
Thế nhưng mình là thần linh, tu luyện lực lượng pháp tắc, tại sao mình lại phải đứng trước kiếp nạn này?
Thực sự là không công bằng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận