Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2506. Danh sách chân thực (3)


Đánh dấu

Người nọ thấp giọng nói: "Bên trong cánh cửa hư không vô tận, quán rượu ‘Trong núi' của chúng tôi vẫn luôn mang tiếng thơm —— chỉ có chỗ của chúng tôi mới là nơi tuyệt đối giữ bí mật và an toàn, ngài có thể có được tự do tuyệt đối ở chỗ này, để yên tâm nghỉ ngơi một lát."
Cố Thanh Sơn nghiêm túc gật đầu, biểu thị mình đã biết.
Người bồi bàn cười cười với hắn, quay người rời đi.
Long Tổ phun ra một làn sương khói, bưng ly rượu lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Ông ta ngồi ở chỗ đó, nhìn qua điềm nhiên như không có việc gì, nhưng thỉnh thoảng vẫn đưa mắt liếc nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
—— Kỳ thật ông ta cũng rất khẩn trương.
Trong lòng Cố Thanh Sơn hiện ra suy nghĩ như vậy.
Đến cùng thì...
Nơi này có cái gì không đúng kia chứ?
Hắn nhấp một ngụm rượu, bắt đầu nghiêm túc quan sát toàn bộ quán rượu.
Mười lăm phút đã trôi qua.
Cố Thanh Sơn lắc đầu, lại nhấp một miếng rượu lần nữa.
Rốt cục có chỗ nào không thích hợp chứ?
Làm một người thích uống rượu, mình xem như cũng từng rong rủi trong vô số quán bar, lại không nhìn ra được điểm gì không ổn từ quán rượu này cả.
Ánh mắt của hắn đảo qua gương mặt của Long Tổ.
Long Tổ ngậm xi gà, nắm ly rượu trong tay, khuôn mặt mang theo vẻ thả lỏng dễ chịu.
Thế nhưng Long Tổ lại giữ cái tư thế và vẻ mặt này liên tục mười lăm phút đồng hồ rồi.
Cố Thanh Sơn cảm nhận được sự khẩn trương của đối phương, không khỏi yên lặng thở dài trong lòng.
Rốt cục thì có chỗ nào không thích hợp chứ?
Hắn lại thận trọng quan sát toàn bộ quán bar một lần nữa.
—— Vẫn không phát hiện ra cái gì.
Kỳ quái, nếu có điều gì không đúng, nhất định sẽ rất dễ dàng bị phát hiện chứ.
Người có thể tới nơi này, chỉ sợ cũng không phải kẻ tầm thường.
Chẳng lẽ chỉ có bọn người của Long Tổ mới thấy được điều không thích hợp?
Cố Thanh Sơn lâm vào trầm tư, hắn vừa nghĩ, vừa thuận tay sờ lên đồng tiền hình tam giác ở từ trên bàn kia.
Chỉ thấy mặt chính diện của đồng tiền là một cánh cửa đóng chặt.
Lật qua.
Mặt trái đồng tiền là ba hàng văn tự ngắn gọn đang không ngừng biến hóa.
Khi Cố Thanh Sơn nhìn vào hàng chữ này, văn tự lập tức hóa thành tiếng thông dụng của Nhân Tộc:
"Quán rượu dưới mặt đất bảo mật duy nhất trong chư giới."
"Ở chỗ này ngươi sẽ không bị nhìn trộm và khống chế."
"—— Quán chúng tôi được gầy dựng vào ngày mà Thánh Giới Chân Cổ ra đời."
Cố Thanh Sơn lẳng lẽ nhìn chăm chú vào ba hàng chữ này.
Bảo mật.
Không bị nhìn trộm và khống chế.
Bảo mật là cơ sở, không bị nhìn trộm và khống chế là một bước tiến thêm.
Trọng điểm là bảo mật.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn di chuyển xuống dưới, rơi lên trên hàng chữ cuối cùng.
"—— Quán chúng tôi được gầy dựng vào ngày mà Thánh Giới Chân Cổ ra đời."
Thánh Giới...
Cố Thanh Sơn lập tức nhớ tới cây trụ khổng lồ màu máu thông thiên triệt địa kia, cùng với kẻ bí ẩn giấu mình trong Thánh Giới, nhìn xuống quan sát Lục Đạo Tranh Hùng.
—— Chân Cổ Chi Ma, Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới.
Nhìn xuống a...
Cố Thanh Sơn nói thầm trong lòng, nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên trên.
Hắn nhìn thấy một bức họa.
Trên trần nhà quầy rượu có vẽ một con mắt.
Con mắt kia đang lẳng lặng nhìn chăm chú vào toàn bộ quán bar phía dưới.
Nó di chuyển.
Bỗng nhiên, nó nhìn thấy Cố Thanh Sơn.
[Ngươi phát động ra luật nhân quả ẩn nấp.]
[Ngươi phát hiện ra bức họa bí mật.]
[Chú ý, ngươi được một nghi thức bảo vệ hoàn mỹ trợ giúp, chuyện này sẽ không tạo thành hiệu quả trí mạng đối với ngươi, nhưng ngươi vẫn cần cẩn thận cảnh giác.]
Chỉ một thoáng, mọi thứ chung quanh bốn phía phảng phất như đã hoàn toàn biến mất.
Cố Thanh Sơn phát hiện mình đang đứng trong một mảnh hư không tràn đầy sương mù u ám.
Đối diện hắn là một cây trụ thanh đồng.
Trên trụ thanh đồng đang đóng đinh một lão nhân toàn thân khô quắt lụi bại.
Lão nhân kia sớm đã mất đi con mắt, nơi hốc mắt chỉ còn một cái lỗ màu đen sâu hóm.
Hai tay, hai chân và cổ của lão, lần lượt bị xích sắt mục nát khóa lại không thể di động.
—— Đó không phải Thi Thể Khổng Lồ!
Cố Thanh Sơn lặng lẽ tự nhủ trong lòng.
Mà chung quanh lão nhân kia có nổi lơ lửng vô số tấm thẻ bài.
Trên mỗi tấm thẻ bài đều có một đấng quyền năng ——
Từ trên thẻ bài đó có thể thấy được, những đấng quyền năng kia đang ở trong các hoàn cảnh trạng thái khác nhau, đang làm đủ mọi hành động.
Lão nhân nói nhỏ: "Danh sách chiến tranh ba là một tên cuồng giết chóc, vừa vặn thích hợp đi làm chuyện này, cứ để hắn đi nhìn xem, Lục Đạo Luân Hồi còn bao lâu mới có thể mở lại..."
Trên người lão nhân kia hiện ra một thứ ánh sáng u ám, nhẹ nhàng chạm vào một tấm thẻ bài.
Chỉ một thoáng, tấm thẻ kia đã không thấy.
Cố Thanh Sơn quan sát cảnh tượng này, căn bản còn chưa kịp tiêu hóa sự trùng kích mà mó mang đến thì bên tai đã vang lên tiếng nói vội vàng của Long Tổ:
"Đi!"
Ngay lập tức, phảng phất có một cánh tay dùng sức tóm lấy chính mình ——
Quầy rượu tĩnh mịch và tiếng nhạc êm dịu uyển chuyển xuất hiện chỉ trong chớp mắt, ngay sau đó, là tiếng cuồng phong không ngừng gào thét.
Phía sau truyền đến tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Phía trước bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa.
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy mình bị một bàn tay dùng sức ném ra ngoài cửa.
Bành!
Cánh cửa đóng lại!
Cố Thanh Sơn dừng lại trong hư không, bay xuống mặt đất, quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Long Tổ mồ hôi nhễ nhại, dựa lưng vào cánh cửa kia, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.
"Đường hầm đã được hủy diệt." Ông ta lên tiếng.
Phức Tự nghênh đón, nhẹ giọng hỏi: "Hắn nhìn thấy rồi chứ?"
Long Tổ nói không ra lời, chỉ dùng sức gật đầu.
Tất cả Người Chờ Đợi đều nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Thần Cơ đi tới, nắm tay của hắn, nhẹ nhàng ôm hắn một cái.
"Ngươi nhìn thấy bản chất của danh sách đúng không, Cố Thanh Sơn." Nàng thấp giọng mà nói.
Suy nghĩ lướt qua trong đầu Cố Thanh Sơn, chẳng biết tại sao, chợt nhớ tới câu nói kia của danh sách cao nhất.
"—— Hỗn độn là thứ chung cực vĩ đại nhất, là tự do chân chính, sẽ có một ngày ngươi hiểu được bí mật nằm trong đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận