Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2561. Lựa Chọn Của Cố Thanh Sơn (2)


Đánh dấu

Thần Tai Ương lấy ra một cây thước đo màu bạc từ trong người.
“Đây là thước Bạch Cốt, nó được dùng để đo lường hình bóng của thần linh, cũng có thể đo được thần linh đã giết chết bao nhiêu sinh linh, cùng với tình hình cuộc chiến khi đó... Chúng ta dùng nó để chia trận doanh.” Thần Tai Ương nói.
Bảy vị thần chăm chú nhìn vào Cố Thanh Sơn.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn thoải mái như thường, thản nhiên nói: “Nào đến đây, ta cũng muốn xem những chuyện mình từng làm trong quá khứ, rốt cuộc tính đến trình độ gì.”
Thần Tai Ương đặt thước đo dưới đất.
“Nếu ngươi giết càng nhiều người thì thước đo sẽ trở nên càng ngắn, nó rất khó có thể ước lượng ra độ dài cái bóng của ngươi. Ngược lại, nếu ngươi căn bản chưa từng giết chết một sinh mệnh nào, thước đo sẽ trở nên càng dài, ví dụ như Thần Sinh Mệnh chưa từng giết chết chúng sinh, cây thước này có thể đo ra độ dài cái bóng của cô ta ngay lập tức.”
Nói xong, gã thấp giọng niệm một câu thần chú.
Các thần linh cùng nhìn vào thước đo.
Thước biến mất rồi!
Thực sự thoáng cái đã biến mất không thấy tăm hơi.
Các thần linh lặng ngắt như tờ, sau đó đồng loạt nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
“Ồ? Sao lại không thấy đâu nữa?”
Cố Thanh Sơn giật mình nói.
Thần Tai Ương ngập ngừng nói: “Xem ra ngươi sinh ra là để trở thành thần linh trận doanh Loạn Thế, số chúng sinh mà ngươi đã giết không thua kém gì Minh Vương.”
Trên tay gã bỗng nhiên hiện lên một cây thước.
“Ta qua cửa rồi sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Thần linh sẽ không làm trái thần chức, xem ta ngươi thực sự là một tên sát nhân.” Một gã thần linh thân thiết vỗ vai hắn.
“Thế nhưng hiện tại ta có một vấn đề tương đối lớn.” Cố Thanh Sơn cau mày nói.
“Gì?” Thần Tai Ương hỏi.
“Đối thủ của ta, đối thủ của Vũ Đạo Tử Đấu, không biết nó ở trận doanh nào?” Cố Thanh Sơn nói.
Nếu những thần linh này đã tìm đến mình, rất có thể cũng đã đi tìm Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Quả nhiên có người nói: “Đã từng tiếp cận rồi, chúng ta sẽ không để nó gia nhập trận doanh Thủ Tự.”
Trong lòng Cố Thanh Sơn âm thầm gật đầu.
Trận doanh Loạn Thế tích cực như vậy, còn các thần linh trận doanh Thủ Tự lại lạnh như băng...
Hiển nhiên trận doanh Thủ Tự rất có lòng tin với thực lực của bản thân.
Một bên gấp, một bên không vội.
Từ thái độ có thể thấy chênh lệch thực lực đôi bên quá rõ ràng.
Như vậy...
Rốt cuộc mình có nên giết Thần Tai Ương hay không?
Giết gã, có thể sẽ khiến cản cân thắng bại nghiêng về phía trận doanh Thủ Tự.
Cố Thanh Sơn rơi vào do dự.
Chợt nghe Thần Tai Ương nói: “Đối thủ kia của ngươi mang đến cho chúng ta một chút phiền toái... Mà thôi, tạm thời không nhắc tới nó, nhưng còn ngươi, bây giờ có chuyện cần làm ngay lập tức.”
“Chuyện gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Mặc kệ ở bên ngoài ngươi giết bao nhiêu người, nói chung, ngươi là do ta dẫn vào trận doanh Loạn Thế, cho nên trong ba trăm năm tới đây, lực lượng tín ngưỡng của ngươi phải chia cho ta một nửa, trong chiến tranh cũng phải nghe theo chỉ đạo của ta, hiểu không?” Thần Tai Ương nói.
“Đây là quy tắc? Hai là chỉ có mình ta mới như thế?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Mỗi một thần linh gia nhập trận doanh Loạn Thế đều sẽ như thế này... Thực ra đây là để bảo đảm các vị thần linh cường đại nhất của chúng ta có đủ lực lượng đối đầu với trận doanh Thủ Tự.” Một thần linh khác nói.
Cố Thanh Sơn lập tức hiểu ra.
Quả nhiên Loạn Thế không đánh lại Thủ Tự.
Chẳng trách các vị thần phe Thủ Tự cũng không để ý tới mình, không thèm chiêu mộ mình.
Như đã nói trước, thần linh trận doanh Loạn Thế ngay cả đa cấp cũng không bằng, vậy mà còn muốn dựa vào hình thức này để thay đổi thế giới?
Đúng là nghĩ nhiều.
Cố Thanh Sơn ngầm thở dài, nghi vấn trong lòng đã có lời giải.
Thôi đi, giết chết thì hơn.
Cố Thanh Sơn nhìn Thần Tai Ương, mỉm cười.
“Thì ra là thế, ta đồng ý nghe ngươi chỉ huy.”
Các vị thần nghe hắn nói như vậy.
Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng đứng sát biên giới một thôn trang.
Nó nhắm mắt lại, lẳng lặng bất động.
Đủ các loại ý niệm lập tức hiện lên trong lòng nó.
“Thu hoạch năm nay cũng không tệ, ca ngợi Thần Hoa Màu.”
“Tối nay phải uống một chén mới được.”
“Hôm nay mệt mỏi quá.”
“Mai phải vào trong thành xem xem, còn một tháng nữa là sinh rồi, Nữ Thần Sinh Mệnh phù hộ.”
“Trưởng trấn đúng là một tên đáng ghét, Thần Tai Ương, ta khẩn cầu ngài hãy giáng tai ương xuống người hắn!”
...
Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng mở mắt.
“Đều đã có tín ngưỡng...”
Nó cảm thấy hơi khó khăn.
Đều là tín đồ thần linh, mình nên tiếp cận bọn họ như thế nào? Lại làm sao để bọn họ thờ phụng mình?
Quả thật, năm đó mình từng thu được một thi thể của Chúa tể Tạo Vật ở trong hư không.
Nhưng suy nghĩ trong đầu thi thể kia đã bị Tạ Đạo Linh giết chết.
Mình muốn đi con đường của Chúa tể Tạo Vật, trước hết là bởi điều kiện tương đồng được Tế Vũ giao cho.
Nhưng, mình phải làm sao mới thu được tín ngưỡng đầu tiên?
Lúc này, trên đường núi truyền đến tiếng chó sủa.
Một con chó săn từ trên núi vội vàng chạy xuống, dừng lại ở một nơi không xa Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng, sủa không ngừng.
Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng nhìn con chó kia, ánh mắt dần dần sáng rực lên.
Hay là...
Mình có thể làm cho dã thú thờ phụng mình?
Nó hơi do dự, bắt đầu cảm ứng suy nghĩ trong đầu chó săn.
“Gâu, ca ngợi... Thần... Dã Thú, gâu gâu gâu!”
Suy nghĩ trong đầu chó rơi vào tâm trí Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng hơi há hốc mồm ngạc nhiên.
Những thần linh này cũng đã biến mất rồi mà ngay cả tín ngưỡng của chó cũng không buông tha.
Nếu tình hình đã như vậy, cho dù mình có làm như thế nào thì cũng không có cách nào tránh được các thần linh.
Trong lòng Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng thấp thỏm bất an.
Quỷ Vương Hoàng Tuyền là thần chích, là chúa tể của địa ngục, có kinh nghiệm làm thần linh.
Phải nhanh.
Mình phải nhanh chóng nghĩ cách vượt qua Quỷ Vương.
Sau đó giết chết hắn!
Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng dứt khoát phóng tâm niệm ra, cảm ứng linh hồn khắp chu vi mấy trăm dặm quanh đây.
Mọi người... thờ phụng thần linh.
Dã thú... cũng có tín ngưỡng.
Ngoài ra chỉ còn lại một vài sinh mệnh yếu ớt.
Những thứ này là... côn trùng.
Côn trùng.
Sâu bọ.
Trên thế giới này, dường như không có thần linh nào để ý đến côn trùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận