Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1637. Du Hành Qua Các Thế Giới Song Song (1)


Đánh dấu
Cùng lúc đó, tám bộ phận kia xoay tít với tốc độc thật nhanh, làm cho hư không tản càng xa hơn.
Càng nhiều hình ảnh của thế giới song song xuất hiện hơn trước.
Thiên Địa song kiếm đồng thanh nói: "Thời điểm tới rồi!"
"Được rồi!"
Cố Thanh Sơn quát.
Mỗi tay của hắn cầm một thanh kiếm, chém mạnh về phía trước một nhát.
Hai ánh kiếm khổng lồ xuất hiện.
Một hình ảnh nào đó bị chém ra, làm xuất hiện một con đường nhưng ngay sau đó nó dùng tốc độ rất nhanh mà thu hẹp lại.
Cố Thanh Sơn hơi động, chui ngay vào trong con đường đó.
Hắn vừa vào trong đó thì con đường kia cũng biến mất.
Sơn Hải Tê Hà tận mắt nhìn thấy màn này, yên lặng một lúc lâu mới thở dài nói: "Ta chưa từng nghĩ tới, chuyện như này cũng sẽ diễn ra."
Tiếng cười nhạo của Ác quỷ xuất hiện từ trong hư không: "Tiểu cô nương, ngươi còn quá non. Hư không là vô cùng vô tận, chuyện ngươi chưa thấy còn nhiều mà."
Lông mày Sơn Hải Tê Hà nhếch lên, hỏi lại: "Trước kia ngươi đã bao giờ thấy được có người nào đi thế giới song song bằng cách này không?"
Tiếng cười của Ác quỷ đột ngột im bặt đi.
...
Trong hư không vô tận.
Bỗng nhiên có một người xuất hiện tại hư không.
Cố Thanh Sơn.
Hắn đưa mắt nhìn khắp nơi, trong dòng chảy hư không hỗn loạn này không có gì cả, chỉ có thỉnh thoảng mới xuất hiện một vài thứ kỳ lạ được gió hư không thổi bay đi.
"Ta đã quên mất một vấn đề." Cố Thanh Sơn nói.
"Vấn đề gì?" Địa kiếm hỏi.
"Mặc dù có đủ thời gian, thế nhưng ta làm cách nào mới có thể tìm tới chính ta chứ?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Giọng nói của Lạc Băng Ly từ Thiên kiếm truyền ra: "Đối với ngươi thì tất cả mọi thứ trong thế giới này đều xa lạ, thế nhưng chỉ duy nhất có một tồn tại khiến ngươi cảm ứng được, đó chính là ngươi của thế giới này."
"Cho nên ta cần cảm ứng chính mình?"
Cố Thanh Sơn nói xong, nhắm mắt lại.
"Rất thú vị, ta đã tìm được hắn... ý của ta chính là ta đã tìm được chính ta."
Cố Thanh Sơn bay tới một hướng nào đó.
Vượt qua ba thế giới siêu duy, hắn nhảy vọt qua một khoảng cách rất lớn, tới thẳng tầng bên ngoài của chín trăm triệu tầng thế giới.
Tại thế giới Nguyên Sơ.
Lại tốn một khoảng thời gian nữa thì Cố Thanh Sơn mới tìm được chính mình của thế giới này.
"Aiz, không được, tuyến thời gian của thế giới này quá sớm rồi."
Cố Thanh Sơn thở dài.
Hắn sử dụng pháp thuật ẩn hình, yên lặng đứng trên bầu trời, bên ngoài một giảng đường.
Xuyên qua cửa sổ thủy tinh là một phòng học rất yên tĩnh.
Tất cả học sinh đều cố gắng làm bài thi.
Cố Thanh Sơn thời thiếu niên cũng là một thành viên trong đó...
Hắn đang chuyên tâm làm một câu hỏi liên quan tới kết cấu robot.
"Công tử, đây là ngài lúc mười mấy tuổi sao?" Sơn Nữ hỏi.
"Đúng vậy, các ngươi cũng nói nhỏ chút. Đây chính là một bài thi rất quan trọng, chúng ta không thể nói to, nếu không sẽ ảnh hưởng tới những người nơi đây." Cố Thanh Sơn cẩn thận nói.
"Bài thi này quan trọng tới như vậy sao?" Lạc Băng Ly hỏi.
"Đúng, đây chính là bài thi liên quan tới vận mệnh của mỗi người... Đương nhiên, mặc dù kết quả bài thi rất quan trọng, thế nhưng còn có một điều càng quan trọng hơn. Đây chính là nơi chứng minh sự cố gắng và quyết tâm với sự lựa chọn của mỗi người, ông trời thường ưu ái người cần cù, sẽ không làm người có tâm thất vọng." Cố Thanh Sơn nói.
"A..."
Bốn thanh kiếm nhỏ giọng cảm thán.
Bọn chúng tò mò mà nhìn chằm chằm vào thiếu niên vẫn còn sự non nớt ngây ngô kia.
Cố Thanh Sơn nói: "Trong khoảng thời gian này, ta vẫn còn chưa trải nghiệm qua bất cứ thứ gì. Xem ra chúng ta cần đi tới một thế giới song song khác, đi tìm chính ta thôi."
"Vậy đi thôi."
"Đúng vậy, đổi cái thế giới khác đi."
Trước khi rời đi, Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn về phía phòng học.
Ánh mắt của hắn đảo qua tất cả mọi người trong phòng thi, kể cả quen thuộc lẫn xa lạ.
Mỗi người, đều đang cố gắng.
Đây chính là thời gian phấn đấu cho tương lai.
Cố Thanh Sơn cười cười, nói nhỏ: "Đây chính là một trận chiến công bằng, đáng để cố gắng hết sức. Ta chúc các ngươi may mắn."

Một luồng sáng xuất hiện trên bầu trời.
Nó có vẻ như đã có mục tiêu xác định, giống như một ngôi sao chổi xẹt qua bầu trời đêm, rơi xuống một thảo nguyên mênh mông bát ngát.
Cố Thanh Sơn rơi xuống cạnh một hồ nước, nhìn một "chính mình" khác.
Người kia cũng đang quan sát hắn.
"Hả? Loại cảm giác này... rất kỳ diệu, anh chính là tôi sao?" Cố Thanh Sơn kia hỏi.
"Đúng vậy, trên đường tôi tới đây, cũng nghe được danh hiệu của anh chính là Vạn Giới Kiếm Thánh sao?" Cố Thanh Sơn nói.
Cố Thanh Sơn kia hơi suy tư rồi nói: "Chỉ là danh hiệu mà thôi, không cần để ý, mà tôi cũng cảm giác được rằng kiếm thuật của anh không kém tôi."
"Hơn nữa, anh với tôi hoàn toàn giống nhau như đúc, cộng thêm việc không gian rung động vừa rồi rất đặc biệt, chẳng lẽ anh tới từ thế giới song song sao?"
Cố Thanh Sơn khen: "Thông minh, quả thực là trí tuệ gần như yêu quái."
Mấy thanh kiếm sau lưng hắn xì xào bàn tán.
Địa kiếm: "Hắn tự khen mình như vậy, không đỏ mặt đấy chứ?"
Lạc Băng Ly: "Da mặt dày, không đỏ được."
Sơn Nữ thì giải thích thay Cố Thanh Sơn: "Đó là một người khác, ngài ấy khen không phải chính ngài ấy đâu."
Triều Âm cũng đồng ý với cách giải thích của Sơn Nữ.
Kiếm Thánh Cố Thanh Sơn yên lặng một lát, rồi hỏi: "Anh tìm tới nơi đây, chính là bởi thế giới của anh gặp phải những chuyện rất khó xử lý sao?"
Cố Thanh Sơn nói: "Đúng, nếu chỉ một mình tôi thì sẽ không thể giải quyết được chuyện đó, cho nên tôi cần viện binh."
Rồi hắn kể lại những chuyện đã xảy ra trong Hang Sâu Vạn Thú cho Kiếm Thánh Cố Thanh Sơn nghe.
Kiếm Thánh Cố Thanh Sơn nghe xong, dần dần nở nụ cười: "Có thể quan sát tận thế ở cự ly gần như vậy, còn có thể cùng “mình” hợp tác chiến đấu nữa, chuyện thú vị như vậy làm sao có thể thiếu tôi được."
Hắn đứng dậy.
"Với lại vừa rồi anh còn nói một người trong số chúng ta gia tải 'Cá ướp muối', một người khác lại trở thành Atula vương phải không?"
"Đúng vậy, anh có gia tải Trật Tự không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Cũng có, là 'Chư Giới Tận Thế Online - Ma Vương Trật Tự'." Kiếm Thánh Cố Thanh Sơn nói.
"Ma Vương Trật Tự! Anh hãy nghe tôi, thực ra nó đã bị Người Chờ Đợi của trận doanh Hỗn Loạn thay đổi rồi." Cố Thanh Sơn kinh hãi nói.
Kiếm Thánh Cố Thanh Sơn lại xua tay, nói: "Không sao cả, bởi vì bọn tôi đã sửa lại cái Trật Tự này rồi."
Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy là tốt rồi, chúng ta còn phải tìm “mình” khác nữa. Bây giờ chúng ta sẽ rời khỏi thế giới này luôn, có vấn đề gì không?"
"Chờ tôi một lát, tôi nói với đồ đệ của mình vài câu đã." Kiếm Thánh Cố Thanh Sơn nói.
Cố Thanh Sơn giật mình.
"Ta còn thu cả đồ đệ nữa à?" Hắn lẩm bẩm.
Kiếm Thánh Cố Thanh Sơn nói: "Đúng vậy, vì được sư phụ cho phép cho nên tôi đã có quyền thu đồ đệ, đợi lát để tôi gọi nó tới."
Hắn lấy bùa truyền tin ra, nói hai câu rồi dùng linh lực kích hoạt, thả lá bùa đi.
Một lát sau...
Một đứa nhóc khỏe mạnh kháu khỉnh từ phía bên kia thảo nguyên bay tới nơi đây.
"Sư phụ! Sư phụ!"
Tên nhóc này đang hào hứng gọi í ới thì đột nhiên kêu ré lên: "Oa a! Không tốt, tại sao lại có hai sư phụ?"
Rồi tên nhóc này có vẻ nghĩ tới cái gì đó, mừng rỡ nói: "Sư phụ, ngài học được Hóa Thân Ngàn Vạn rồi sao?"
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú vào đứa nhóc này, truyền âm với “chính mình” khác: "Tại sao anh lại thu nó làm đồ đệ? Phương diện nào của nó làm anh hài lòng?"
"Phẩm cách và năng lực của nó." Kiếm Thánh Cố Thanh Sơn cũng truyền âm nói.
Cố Thanh Sơn cũng cảm thấy hứng thú, hỏi tiếp: "Không cần nói phẩm cách nó thế nào, nhưng còn năng lực của nó là gì?"
"Dị năng hệ âm thanh."
Kiếm Thánh Cố Thanh Sơn nói với vẻ hài lòng: "Trong một thế giới bất kỳ, chỉ cần nó sử dụng năng lực thì tất cả mọi người đều không thể nói chuyện, bất kỳ kẻ nào không làm theo thì sẽ bị thế giới đẩy ra ngoài."
Cố Thanh Sơn gật đầu, nói: "Năng lực này rất hiếm thấy, có lẽ về sau nó vẫn có thể tiến giai nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận