Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1754. Chết Hết (1)


Đánh dấu
"Cô đi tới thế giới Ác Quỷ làm cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
"Ta phải gả qua đó." Cô gái này nói.
Cố Thanh Sơn giật mình.
Sắc mặt của nàng ta không thay đổi, nói với giọng thản nhiên: "Ta chính là con gái của thành chủ thành Hư Không, sắp sửa gả cho một trong ba Quỷ chủ của thế giới Ác Quỷ."
Cố Thanh Sơn cúi đầu, nhìn tấm lụa trắng trên bàn rồi hỏi: "Nếu như cô phải gả cho Quỷ chủ, vậy tại sao lại còn muốn mang theo một người muốn phá hủy thế giới Ác Quỷ như ta?"
Cô gái kia nói: "Lấy chồng là giả, thế giới Ác Quỷ đã làm rất nhiều chuyện quá đáng, ta và bọn họ có thù không đội trời chung, ta cũng đã âm thầm liên hệ với phần lớn thế lực trong thành Hư Không, chuẩn bị dùng lần thông gia này để đi vào thế giới Ác Quỷ..."
Nàng ta đột ngột im lặng.
Cố Thanh Sơn nhìn vào mắt nàng ta, dần dần cũng hiểu được.
"Các cô cũng muốn tiêu diệt thế giới Ác Quỷ sao?" Hắn hỏi.
Cô gái kia gật đầu, trả lời: "Chúng ta đã chuẩn bị rất đầy đủ, cũng đã tập trung rất nhiều cường giả, dần dần chuẩn bị suốt mấy năm nay rồi, vấn đề duy nhất chính là rất khó đi vào thế giới Ác Quỷ, cho nên chúng ta quyết định dùng cách thông gia để có thể đường đường chính chính đi vào trong đó."
Cố Thanh Sơn trầm tư, hỏi tiếp: "Tại sao thế giới Ác Quỷ lại muốn cưới cô?"
Cô gái kia trả lời: "Ta có thể tính ra mối liên hệ giữa người và người, thậm chí là mối liên hệ giữa vạn vật và chúng sinh, đám ác quỷ đã thèm nhỏ dãi năng lực của ta từ rất lâu rồi."
Cố Thanh Sơn nói tiếp: "Thế nhưng cô là con gái của thành chủ thành Hư Không, toàn bộ thành Hư Không đều chú ý tới cô, bọn chúng cũng không dám coi trời bằng vung, làm chuyện có hại với cô."
"Đúng vậy, cho nên bọn chúng đi cầu hôn với cha ta, muốn cưới ta." Cô gái kia nói.
"Cha cô đồng ý sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Cha ta chết rồi, ta đồng ý."
Cố Thanh Sơn yên lặng một lát, rồi đẩy tấm lụa trắng trở về.
"Xin lỗi, ta không thể nhận tấm lụa trắng này được."
Cố Thanh Sơn nói.
Ngay sau đó, trong không khí xuất hiện thêm một luồng sát ý.
Cô gái kia nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn, quan sát mỗi một cử động của hắn.
"Ngươi không tin Tiểu Điệp, hay là không tin ta?" Nàng ta hỏi.
Cố Thanh Sơn tựa lưng vào ghế ngồi, tiện tay lấy một bình rượu mạnh ra, rót cho mình một ly.
Hắn nâng chén hướng về phía cô gái kia, ra hiệu: "Cô chịu nói nhiều bí mật như vậy, là do tin tưởng Tiểu Điệp, cũng tin tưởng ta."
Nàng ta không nói lời nào, yên lặng nhìn hắn.
Cố Thanh Sơn nói tiếp: "Thế nhưng ta lại không tin những thế lực trong thành Hư Không, ta cho rằng một chuyện mà có quá nhiều người biết, như vậy chắc chắn sẽ có vấn đề xuất hiện."
Nàng kia nói: "Ngươi quá lo lắng rồi. Chúng ta vẫn luôn theo dõi đám ác quỷ, mỗi một tên ác quỷ đi vào thành Hư Không đều bị rất nhiều thế lực theo dõi, ác quỷ không thể ở dưới sự giám sát của chúng ta mà đút lót người cầm quyền được."
Cố Thanh Sơn lắc đầu, nói: "Mặc dù các cô qua lại với đám người ác quỷ thời gian rất lâu, thế nhưng các cô vẫn không hiểu rõ một điều."
"Điều gì?" Nàng ta hỏi.
"Khi đối mặt với các cô, bọn ác quỷ sử dụng một cách hợp tác đôi bên cùng có lợi. Trong những năm qua, những điều mà các cô biết về ác quỷ, đều là những điều mà bọn chúng muốn cho các cô biết, mà không phải sự thực." Cố Thanh Sơn nói.
"Chẳng lẽ ngươi có cách nhìn khác hay sao?" Nàng ta hỏi lại.
Cố Thanh Sơn nói: "Khi trước, trong mắt bọn chúng ta chỉ là một con sâu con kiến lúc nào cũng có thể bóp chết, thái độ đối xử của bọn chúng với ta đương nhiên là khác biệt."
Hắn nâng ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch rồi đặt lại ly trên bàn, hơi nghiêng người về phía trước, nói nhỏ: "Cô đã gặp cảnh thú hoang đi săn bao giờ chưa?"
"Cố Thanh Sơn, ngươi muốn nói cái gì?" Nàng ta hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: "Đối với người không đáng chú ý như ta, cách của bọn ác quỷ là sai người tới thu ta làm nô lệ, nếu ta không đồng ý thì sẽ giết chết ta."
"Thế nhưng khi gặp các cô, thì đám ác quỷ sẽ áp dụng nghệ thuật đi săn."
"Đầu tiên, bọn chúng sẽ quan sát, thăm dò, giả bộ đi ngang qua rồi gặp, cố ý làm thân, thăm dò tin tức. Sau đó tìm đúng thời cơ, nếu không hành động thì thôi, một khi đã hành động thì sẽ để các cô không thể ngăn cản được chút nào."
Nàng ta suy nghĩ một lát rồi nói: "Xem ra ngươi không tin vào kế hoạch của chúng ta."
Cố Thanh Sơn nói: "Đó là vì ta hiểu rõ bọn chúng, bởi vì khi ta muốn giết những đối thủ cực kỳ mạnh mẽ thì ta cũng áp dụng nghệ thuật đi săn. Những thủ đoạn này rất có tác dụng."
Nàng ta trở nên im lặng.
Tiểu Điệp thì chỉ lo ăn uống, cũng không rảnh nói chuyện.
Nàng ta suy nghĩ một lát, hỏi: "Nếu như ngươi là ta, ngươi sẽ làm gì?"
Cố Thanh Sơn nói: "Nếu như ta là cô, ta sẽ sai người tới thế giới Ác Quỷ trước để sắp xếp các nghi thức trước khi cưới, thừa dịp này thăm dò tin tức của thế giới Ác Quỷ, sau đó tiêu diệt bọn chúng."
"Vậy ta vẫn ở lại nơi đây sao?" Nàng ta hỏi.
"Đúng." Cố Thanh Sơn nói.
"Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con." Nàng ta lắc đầu.
"Thân thể ngàn vàng, cẩn thận vẫn hơn." Cố Thanh Sơn phản bác.
"Xung phong đi đầu, đánh đâu thắng đó." Nàng ta lại nói.
"Dùng bánh bao thịt ném chó, có đi không về." Cố Thanh Sơn xua tay nói.
Nàng ta vỗ nhẹ lên bàn, nhìn chằm chằm vào hắn: "Ngươi cảm thấy ta là bánh bao thịt sao?"
Cố Thanh Sơn tránh đề tài này đi, kiên nhẫn giải thích: "Mục tiêu của ác quỷ chính là cô, nếu như cô đi chuyến này thì chuyện này sẽ khó. Thế nhưng nếu cô không đi, bọn chúng sẽ không đạt được mục đích, chỉ có thể chờ đợi chứ chưa dám lộ ra mục đích chân chính."
Nàng ta nhìn chằm chằm vào hắn, nói: "Ta biết chủ nhân của Thiên Địa song kiếm là một kiếm tu."
"Ta là kiếm tu." Cố Thanh Sơn thừa nhận.
"Kiếm tu là một tráng sĩ không sợ sinh tử, dẫn đầu xông trận chém giết. Tại sao ngươi lại tiếc mạng của mình như vậy?" Nàng ta hỏi.
Cố Thanh Sơn không biết nhớ tới cái gì, sắc mặt trầm xuống.
Hắn yên lặng, nói với giọng khàn khàn: "Mạng chỉ có một, có thể không mất thì đừng có mà coi thường liều lĩnh."
Nàng ta đứng dậy, đi qua đi lại trong phòng.
Một thời gian sau, nàng ta đột ngột dừng lại, nói với giọng kiên định: "Thành Hư Không chúng ta vạch kế hoạch và chuẩn bị của nhiều năm như vậy, chỉ còn chờ thời điểm này mà thôi. Tên đã lên dây, không thể không bắn, tóm lại ta sẽ không thay đổi quyết định chỉ vì lời nói của ngươi."
Cố Thanh Sơn nói: "Ta đồng ý, thế nhưng ta hi vọng cô cho ta một thân phận khác. Thân phận này, trừ cô ra những người khác không thể biết được."
Nàng ta lắc đầu: "Những người đi cùng ta tới thế giới Ác Quỷ đều là người hầu cùng hộ vệ đi theo, hoặc là các đại lão của thành Hư Không, mỗi người đều có danh tiếng, làm gì có thân phận bí mật nào."
Cố Thanh Sơn đứng dậy, đi tới trước mặt nàng ta, nói nhỏ: "Đối với ác quỷ, chúng ta không thể sơ sót chút nào cả. Bọn chúng chắc chắn có một bí mật, còn là một bí mật rất lớn không ai có thể biết. Ta hi vọng cô giúp ta tạo nên một thân phận mà không ai có thể biết, coi như là chuẩn bị thêm một tầng bảo hiểm vì chính cô."
"Bảo hiểm..." Nàng ta lẩm bẩm.
Cố Thanh Sơn từ trong hư không lấy ra một quyển sách bìa đen, lật ra, rồi lấy xuống một tấm thẻ bài từ trong đó, nói nhỏ: "Với danh nghĩa Đoạn Tội của ta, ban cho lực lượng."
Tấm thẻ đó bỗng sáng lên.
Cố Thanh Sơn cầm thẻ bài vứt cho cô gái kia, nói: "Ta cũng không phải chỉ ngồi không không giúp đỡ việc gì, cô hãy cầm lấy lá bài này, đi tới đội người hầu của cô rồi sử dụng, xem xem hiệu quả như nào."
Nàng ta nhận lấy thẻ bài, nhìn chằm chằm vào nó để quan sát.
Trên thẻ bài vẽ một đống người quần áo tả tơi bị sương mù vàng nhạt bao phủ. Bọn họ quỳ trên mặt đất cầu nguyện, trên bầu trời có một người đàn ông có cánh chim tạo thành bởi ánh sáng, vẻ mặt đầy thương hại, từ trên người tỏa ra ánh sáng trắng hừng hực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận