Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1680. Bắt Đầu!


Đánh dấu
“Ừ, đúng vậy.” Một giám khảo nói chắc nịch.
“Các ngươi kiểm tra hắn những gì?” Quạ tiếp tục hỏi.
Lời này nói ra, chỉ thấy cả ba người bọn họ đều ngơ ngẩn.
Các giám khảo đều có vẻ suy tư.
“Lạ thật...” Một người lẩm bẩm.
“Ta cũng cảm thấy sai sai, hắn làm sao thông qua tuyển chọn nhỉ?” Một giám khảo khác nghi hoặc nói.
“Chúng ta đều có ghi chép công việc, chẳng phải xem một cái là biết rồi à.” Tên thứ ba nói.
Hắn vung tay lên, kích hoạt thuật pháp nào đó trong phòng.
Một màn hình sáng dần dần xuất hiện trong hư không.
Bốn người cùng nhau nhìn về phía màn hình.
Đây là một đoạn ghi hình của cuộc tuyển chọn.
Chỉ thấy tên thích khách có biệt hiệu “Tội Ngục Long Vương” kia thình lình xuất hiện trên màn hình.
Hắn tiến vào phòng, đứng trước mặt ba vị giám khảo, nói: “Ta rất lợi hại, có tư cách tham gia nhiệm vụ này, vậy nên đừng lãng phí thời gian, trực tiếp cho ta qua ải đi.”
Lông mày Quạ nhướng lên.
Nói như vậy trước mặt ba vị chức nghiệp giả cường đại không phải là đi tìm đường chết sao?
Ngay sau đó, một cảnh tượng không thể tin nổi xuất hiện.
Ba vị giám khảo nghe hắn nói xong, vậy mà lại cùng nhau gật đầu, đồng ý nói: “Có lý! Nói thật có lý!”
Một vị giám khảo trong đó còn trực tiếp đưa cho hắn một tờ giấy chứng nhận, nói: “Ngươi đã được thông qua, có thể đi nhận nhiệm vụ.”
“Đa tạ.”
Ma quỷ nói xong, xoay người rời đi.
Hình ảnh đến đây là hết.
Ba vị giám khảo ngây người.
“Như vậy cũng có thể tính là thông qua sao?” Một người trầm giọng hỏi.
“Hắn dựa vào năng lực của chính mình làm cho chúng ta đồng ý, cho nên cũng được tính là thông qua.” Người còn lại thở dài nói.
Quạ im lặng một lúc, đột nhiên cười ha hả.
“Ha ha ha ha ha, thú vị, đúng là rất thú vị!”
“Nhiệm vụ này ta cũng nhận.”
Hắn ta xoay người ra khỏi phòng, đi đến cửa truyền tống.
Cùng lúc đó.
Bên kia.
Công hội Thợ Săn Tiền Thưởng.
Trong một căn phòng, một gã thợ săn đang nhìn chăm chú vào lá bùa trong tay.
“Không ngờ vậy mà lại dùng đến ta, Quỷ chủ đại nhân thật đúng là chịu chi.”
Gã lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.
Bỗng nhiên, lại xuất hiện một lá bùa, rơi ở trước mặt gã.
Một giọng nói trầm thấp truyền đến:
“Hắn nhận nhiệm vụ số 337.”
Nói xong, bùa bốc cháy lên, nhanh chóng hóa thành tro tàn.
Thợ săn suy tư một hồi.
Nhiệm vụ số 337 hình như là một nhiệm vụ chư giới quy mô lớn.
Chỉ là một ma quỷ cấp “Vô Sách” mà cũng dám nhận nhiệm vụ như vậy.
Theo như tin tình báo, người này vốn kiêu căng tự phụ.
Nhưng nếu như Độc Trưởng lão thật sự bị hắn giết, vậy thì phải cẩn thận.
Trên mặt gã thợ săn sinh ra vài phần do dự.
Gã đưa tay cầm binh khí, đẩy cửa đi đến đại sảnh nhận nhiệm vụ.
“.. Quên đi, đối với ta mà nói, có thể trở về thế giới Ác Quỷ là một chuyện tốt.”
“Chỉ cần có một chút bất thường, ta sẽ giết ngươi!”
...
Tận thế.
Khu vực bị tận thế tàn sát bừa bãi, thế giới Đất Rừng U Ám.
Một tia sáng từ trên trời rơi xuống.
“Ầm!”
Mặt đất bị nổ ra một hố sâu.
Cố Thanh Sơn từ trong đó đi ra.
“Hừm... Chỗ này nhất định cách thành Hư Không rất xa.”
Hắn chịu đựng cơn choáng váng, vừa nhẹ day huyện thái dương vừa nói.
Khoảng cách truyền tống càng gần thì càng ổn định.
Nếu khoảng cách cực kỳ xa, truyền tống sẽ khiến cho những tồn tại mạnh mẽ như những chức nghiệp giả cũng cảm thấy khó chịu, thậm chí bởi vì không có cách nào khống chế sức mạnh truyền tống mà gây ra thiệt hại cho địa điểm tới.
Cố Thanh Sơn quan sát bốn phía.
Đây là một rừng cây, địa điểm hắn xuất hiện là ở gần một con suối nhỏ.
Rừng cây rậm rạp, xanh biếc dạt dào.
Cố Thanh Sơn đi tới bên cạnh suối nước, tiện tay múc nước, uống một ngụm.
Ngọt ngào mát rượi.
“Quả nhiên... Tận thế ở đây chỉ mới vừa bắt đầu, thiên nhiên còn chưa bị tàn phá.”
Cố Thanh Sơn phóng ra thần niệm, quét qua mấy vạn dặm xung quanh.
Rất nhanh, hắn liền phát hiện một thôn làng của nhân loại ở hướng tây nam.
Thân hình Cố Thanh Sơn lóe lên, phát động Súc Địa Thành Thốn.
Hắn trực tiếp xuất hiện ở trước thôn.
Tĩnh lặng.
Không hề có bất kỳ người nào tồn tại.
Trên Giao diện Chiến Thần đột nhiên xuất hiện dòng chữ nhỏ:
[Tận thế bão cát đã cảm ứng được ngài.]
[Hủy diệt lần thứ nhất bắt đầu.]
Trong nháy mắt, một trận cát vàng theo gió thổi ra từ trong thôn trang.
Cố Thanh Sơn không nhúc nhích.
Bão cát tụ lại thành hình ở một nơi cách hắn mười thước, hóa thành một tên chiến sĩ cầm trong tay lá chắn lớn và trường mâu.
“Vì sao không trốn, lẽ nào ngươi không biết rằng một khi bị bão cát bắt lại, ngươi sẽ vĩnh viễn rơi vào tuyệt vọng?”
Chiến sĩ kia nhìn Cố Thanh Sơn, nghi hoặc hỏi.
Cố Thanh Sơn vừa muốn nói chuyện đã thấy chiến sĩ kia nhào tới.
Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên.
“Xoạt!”
Chiến sĩ lập tức bị chém ra, tan thành bão cát, dần dần biến mất vào hư không.
Trong hư không vang lên tiếng thở dài.
“Vô dụng, kiểu gì ngươi cũng sẽ có lúc bị đánh bại, bị tận thế đồng hóa chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.”
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: “Chuyện này cũng không nhất định, sự việc như tận thế, thực ra ta tương đối quen tay.”
Hắn phóng Triều Âm kiếm ra, mặc cho nó ẩn vào hư không, lấy ra Địa kiếm.
“Đánh thế nào?” Âm thanh nặng như núi của Địa kiếm vang lên.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lúc, nói: “Thôn này đã không còn ai, chúng ta phải xử lý theo cách cũ thôi.”
Hắn giơ Địa kiếm lên cao, dặn dò.
“Chú ý lực độ, ta đã ký khế ước không hủy hoại thế giới.”
Địa kiếm nói: “Đùa gì thế, lão luyện như chúng ta từ trước đến nay luôn chú ý lực độ và kỹ xảo, trẻ tuổi như ngươi... Chậc...”
Cố Thanh Sơn mặc kệ nó, nắm chặt chuôi kiếm, đập mạnh xuống!
Một luồng kiếm quang mênh mông rộng lớn hạ xuống, nuốt lấy toàn bộ thôn xóm.
“Ầm!”
Long trời lở đất!
Phía trước.
Thôn xóm đã bị xóa bỏ hoàn toàn khỏi mặt đất.
Cố Thanh Sơn thu kiếm mà đứng.
Căn cứ vào thông tin đã biết, tận thế cấp Phong Ấn bạo phát ở Tinh Vực U Ám, hiện tại phần lớn nhân viên chiến đấu đã tiến vào các thế giới trong Tinh Vực, chuẩn bị tìm biện pháp hủy diệt hoặc phong ấn tận thế này lại.
Hắn lấy thẻ thân phận ra, ấn nhẹ một cái.
Một luồng ánh sáng bay ra ngoài, bay lượn trên không tạo thành dòng chữ:
[Thích khách biệt hiệu “Tội Ngục Long Vương”, nhiệm vụ của ngươi là tìm kiếm thế giới Đất Rừng U Ám, gặp phải tận thế liền chém chết quái vật trong đó.]
[Lần này là nhiệm vụ chiến đấu tự do, hãy ra sức đánh chết quái vật.]
Nghe thì có vẻ không khó lắm.
Nhưng mình muốn dựa vào nhiệm vụ này để thăng cấp, vậy phải biểu hiện tốt hơn một chút.
Cố Thanh Sơn âm thầm suy nghĩ, giơ tay lên, cố sức nắm chặt.
Lời chúc phúc của các thế giới quá khứ!
Đây là sự công nhận hắn đạt được, cũng là phương thức hắn kết nối với thế giới.
Dựa vào phương thức này, thế giới mới có thể cảm thụ được hắn, đồng thời tiến hành kết nối với hắn, cùng hắn chiến thắng tận thế!
Cố Thanh Sơn yên lặng chờ đợi.
Sau vài hơi thở.
Không có bất kỳ dị tượng nào xảy ra, cũng không có bất kỳ tiếng thì thầm nào.
Cố Thanh Sơn cảm thấy vô cùng kinh ngạc, gương mặt đột nhiên biến sắc.
Chỉ thấy một bãi cát vàng cuộn trào từ dưới đất bay lên, kết hợp với gió lớn, tạo thành một cơn lốc cát điên cuồng.
Trong khoảnh khắc, cuồng phong kéo tới, hắn hoàn toàn bị cuốn vào bên trong.
Tầng tầng lớp lớp cát che khuất sắc trời, Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy bốn phía thoáng cái trở nên mờ mịt không chịu nổi.
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Rõ ràng là mình kêu gọi ý chí thế giới, sao ý chí thế giới không tới mà tận thế này lại tới?
Hắn đứng giữa bão cát, cầm trường kiếm trong tay, không hề nhúc nhích.
Một giây kế tiếp, chỉ thấy trên Giao diện Chiến Thần, dòng chữ nhỏ xuất hiện:
[Bản giao diện vẫn chưa cảm ứng được sự tồn tại của ý chí thế giới.]
[Bởi vậy phán đoán: Ý chí thế giới đã tiêu tan.]
[Về sau, mỗi một lần ngài kêu gọi sẽ dẫn đến sự tấn công của tận thế.]
[Tận thế bão cát đã cảm ứng được ngài.]
[Hủy diệt lần thứ hai bắt đầu.]
Cố Thanh Sơn ngẩn ra, bỗng cảm thấy lạnh cả người.
Trong chuyện này có gì đó không ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận