Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2607. Trùng Giáp (1)



Vậy thì...
Cứ làm như ước nguyện của hắn ta đi.
Cố Thanh Sơn nhanh chân đi ra cửa, đi dọc theo con đường thẳng tiến đến quảng trường.
Trên quảng trường hình như đang cử hành một vài giao dịch, những thứ ly kỳ cổ quái, cùng một vài sinh vật chưa từng thấy qua được phô ra đầy mặt đất.
Cố Thanh Sơn nhìn mấy lần, bỗng nhiên dừng bước lại.
Cẩn thận suy nghĩ, hắn đi về hướng những Chủ Nhân Hư Không đang làm giao dịch kia.
" Quân Vương Thống Khổ đó à? Chuyện của ngươi ta có nghe nói qua, cư nhiên đụng phải kẻ tồn tại trong Thánh Giới mà còn chưa chết, ngươi được lắm đấy."
Một tên Chủ Nhân Hư Không chào hỏi.
Cố Thanh Sơn hơi gật đầu, đá đá cái thứ nằm trên mặt đất, dứt khoát đạp chân lên phía trên, lạnh lùng nói: "Con côn trùng này bán thế nào?"
"Qúa có tầm nhìn luôn! Con côn trùng này chỉ còn duy nhất một con trong hư không, mặc dù lúc đám người chúng ta vây bắt không cẩn thận giết chết, nhưng vẫn mang trở về —— Dù sao cũng là côn trùng hiếm có, thi thể cũng có thể làm thành tiêu bản, hoặc là dùng thân thể nó làm chút thí nghiệm, nhìn nó có phải vật liệu đặc thù gì hay không." Vị Chủ Nhân Hư Không kia cứ thao thao bất tuyệt mà nói.
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy lòng bàn chân truyền đến một chút run rẩy nhẹ nhàng.
—— Cái tên nhát như chuột này!
Cố Thanh Sơn thầm mắng một câu trong lòng, nhưng trên mặt vẫn không để lộ ra mảy may, hắn nói: "Binh đồng nói ta cũng cần ăn chút côn trùng thì sẽ khỏe lại càng nhanh, ngươi ra cái giá đi."
Trong gian phòng tối tăm mà lại im ắng.
Quân Vương Thống Khổ ngồi cao cao trên bảo tọa, yên lặng quan sát thi thể côn trùng trên mặt đất.
Cái tên này không phải rất lợi hại sao?
Cớ sao ngay cả chạy cũng chạy không thoát chứ?
Cố Thanh Sơn xoay nhanh tâm niệm, miệng quát:
"Diễn cái gì mà diễn nữa, đứng lên đi."
Chỉ thấy thi thể côn trùng run lên, miễn cưỡng bò dậy từ dưới đất.
"... Ta biết ngay là ngươi mà." Côn trùng nói.
"Nếu như ngay cả cái này ngươi cũng không nhìn ra, ta sẽ cảm thấy rất thất vọng." Cố Thanh Sơn nói.
"Đáng chết, một đám Chủ Nhân Hư Không đột nhiên xuất hiện, toàn lực đánh một mình ta, căn bản chịu không nổi." Côn trùng giận dữ nói.
Khí thế trên người nó bị cắt giảm hơn phân nửa.
Quả nhiên, tử vong ảnh hưởng tương đối lớn đến nó, nhưng lại không cách nào triệt để hủy diệt nó.
Cố Thanh Sơn yên lặng thở dài.
Kỳ thật sớm đã nên nghĩ tới.
—— Chủ nhân bộ bài đứng phía sau màn kia vốn dự định mượn tay Cố Thanh Sơn xử lý con côn trùng này.
Mặc dù Cố Thanh Sơn kịp thời thoát được, cũng nhận ra mọi chuyện, nhưng đã lập tức bị Quân Vương Thống Khổ "Giết chết" .
Đã như thế mà kế hoạch của chủ nhân đứng sau tấm màn kia sẽ không thay đổi.
Hắn vẫn muốn giết con côn trùng, cho nên mới có một đám Chủ Nhân Hư Không lập tức đi tới ——
Côn trùng lập tức chết mát.
"Ta có thể cứu ngươi một lần, nhưng không thể cứu ngươi nhiều lần được, tiếp theo ngươi có tính toán gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Côn trùng nói: "Ta sẽ không liên lụy ngươi, ta lập tức rời đi rất xa, giấu mình ở nơi mà không người biết được."
Cố Thanh Sơn lười biếng nói: "Bây giờ thực lực của ngươi giảm đi quá nhiều, nếu lại có một đám người đi giết ngươi thì làm sao bây giờ? Ngươi cho rằng mình còn chạy trốn được sao? Nếu như vừa lúc ta không có ở đây, Chủ Nhân Hư Không khác thật sự ăn thịt ngươi, ngươi có bản lĩnh làm ký sinh trùng trong bụng người ta không?"
Liên tiếp tra hỏi khiến cho con côn trùng giật mình.
Nó dần dần tỉnh ngộ lại.
—— Đúng vậy, đối phương là muốn mình chết, hơn nữa có thể phát động nhiều Chủ Nhân Hư Không như vậy, mình căn bản không có chỗ để đi.
"Ngươi có đề nghị gì hay không?" Côn trùng hỏi.
"Đừng nói đến chuyện đề nghị trước, ta phải biết một vấn đề cái đã." Cố Thanh Sơn nói.
"Chuyện gì? Ta tuyên bố trước, có một số việc ta sẽ không nói cho ngươi biết." Côn trùng toát ra ý cảnh giác nồng đậm.
Cố Thanh Sơn quát mắng: "Ngu xuẩn! Ngươi cũng bị người ta treo trên đường bán như hoa quả khô rồi, bây giờ còn cảnh giác trước mặt ta? Chẳng lẽ sợ ta lại cầm ngươi ra đường để bán à? Hay là sợ tay nghề ta không đủ chuẩn, không làm được một bữa tối protein tiêu chuẩn đủ cao?"
Côn trùng bị mắng một chập, khí thế lập tức xìu đi không còn một mảnh, nhỏ giọng lầu bầu nói: "Chúng ta hành tẩu trong hư không, cẩn thận một chút cũng nên lắm mà."
Cố Thanh Sơn không để ý tới lời giải thích của nó, trực tiếp hỏi: "Tại sao cái tên nấp phía sau màn kia nhất định muốn ngươi chết?"
—— Cái này mới là chuyện trọng yếu nhất!
Một đấng quyền năng kinh khủng có thể điều khiển tất cả Chủ Nhân Hư Không , có được quyền năng kỳ tích, gần như có thể được coi là kẻ đứng đầu trong toàn bộ hư không.
Kẻ như vậy, lại tìm đủ mọi cách muốn giết chết Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Trong đó nhất định phải có nguyên nhân!
Côn trùng nằm bẹp trên đất, mê mang nói: "Ta cũng không biết, nói ra thì từ trước đến nay ta luôn cẩn thận cảnh giác, vừa có gió thổi cỏ lay là ta chạy nhanh hơn bất cứ ai rồi, nếu không cũng không thể sống lâu như vậy trong hư không, ai biết hôm nay —— "
"Ngươi cũng không cảm giác được dị thường gì hay sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Côn trùng suy nghĩ nửa ngày, sau đó lên tiếng: "Nếu nói đến dị thường... Đó chính là thời điểm ta bắt đầu mưu đồ cướp đoạt Lục Đạo Luân Hồi, ta cảm thấy mình gặp phải một chút nguy hiểm."
"Chỉ dựa vào thực lực của ngươi cũng muốn mưu đoạt Lục Đạo Luân Hồi?" Cố Thanh Sơn khinh thường nói.
Côn trùng giận dữ nói: " Quỷ Vương Hoàng Tuyền, lúc ấy nếu không phải ngươi thông qua Tử Đấu hạn chế thực lực của ta, ngươi còn không bằng ta đâu đấy!"
"Chuyện Tử Đấu còn không phải ngươi tương kế tựu kế sao? Kết quả thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ta —— "
Côn trùng nói không được nữa.
Cố Thanh Sơn cười cười.
Cũng đúng.
Sự tình phát triển quá nhanh, nghĩ thế nào cũng không ngờ được mình cư nhiên trở thành một tên Chủ Nhân Hư Không Ngay từ đầu, thật ra là mình đã trở thành thẻ bài kỳ tích, trên người có quyền năng kỳ tích, mới có thể phát sinh những chuyện không tưởng liên tiếp sau đó.
Về phần về sau, là dùng Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí chung cực mà Thi Thể Khổng Lồ truyền cho, lại cộng thêm chuyện thực lực được hỗn độn đồng bộ, và Kẻ Quan Sát Vạn Giới của Thánh Giới ra tay, tập hợp ba loại sức mạnh này, mình mới có thể có chỗ đứng bên trong nội bộ của bộ bài kỳ tích.
Tất cả mọi chuyện đều không thể tưởng tượng nổi.
Quay đầu nhìn lại, phảng phất như cách một cơn mơ.
.
Hết chương 2607.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2608
Bạn cần đăng nhập để bình luận