Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2183. Trông thấy (1)


Đánh dấu
Quân đội sắt thép lao tới vun vút, chớp mắt đã xuyên qua bầu trời, tiến vào một thế giới khác.
Bóng tối.
Chợt lóe lên.
Thế giới cũng theo đó mà hiện ra.
Lửa nóng hừng hực quyện vào làn gió tràn đầy mùi máu tanh thổi ập tới.
Bốn phía truyền đến tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc.
Phóng tầm mắt mà nhìn ra, lại có từng cụm từng cụm ánh sáng màu đỏ thẫm. Nọn chúng tụ lại thành một cái bóng to lớn mà mơ hồ, hoàn toàn không thấy rõ hình dáng, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt đờ đẫn và cả cái miệng lớn chằng chịt những chiếc răng bén nhọn dưới quang ảnh khi nó di động.
Con quái vật thuần túy được ánh sáng bao phủ này to chừng một sân bóng đá, nó nằm trên vô số thi thể, đang dùng cánh tay được ngưng tụ từ từng đoàn từng đoàn ánh sáng mà tóm lấy những thi thể này, nhét nhồm nhoàm vào trong miệng.
"Một tên ăn xác chết." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.
Gần như trong nháy mắt, quái vật kia đột nhiên ngẩng đầu, nó nhìn thấy Cố Thanh Sơn.
"Sống... Đều phải chết..."
Nó lầu bầu mà nói.
Bên trong chùm sáng, vô số tia sáng màu xám tro lao vọt tới quanh người Cố Thanh Sơn.
Những tia sáng này cũng rất kỳ quái, chúng không trực tiếp công kích Cố Thanh Sơn, mà lại xây nên một cái lồng giam từ thứ ánh sáng xám tro ấy chung quanh hắn.
Phản ứng của thiên sứ phía sau Cố Thanh Sơn cực nhanh nhạy, lập tức quát: "Lấy quyền năng của thần thánh, phá ma!"
Oành!
Cái lồng giam bằng ánh sáng kia lập tức tan nát.
Lại có một cụm ánh sáng to lớn ngưng tụ thành cánh tay, hung hăng đập về hướng Cố Thanh Sơn.
Các kỵ sĩ vây chung quanh hắn lập tức hòa thành một thể, hóa thành một người khổng lồ, ngăn cản trước mặt hắn.
"A a a a a a!"
Người khổng lồ phát ra tiếng gào thét, hai tay siết chặt lấy bàn tay nọ.
Quái vật thấy thế thì lập tức mở cái miệng khổng lồ của mình ra, phun một làn sương mù mang ánh sáng sắc lạnh ra ngoài.
Sương mù hóa thành mũi tên hàn băng sắc nhọn, từng mũi từng mũi bắn về cơ thể của Cố Thanh Sơn.
Một thiên sứ khác phía sau Cố Thanh Sơn khẽ nói: "Lá chắn bảo hộ, hiện!"
Chỉ thấy trước mặt Cố Thanh Sơn bỗng thực thể hóa ra một tấm khiêng hư ảo tỏa ra ánh sáng màu vàng óng, hoàn toàn ngăn chặn những mũi tên hàn băng đó lại.
Cố Thanh Sơn vẫn ngồi trên lưng ngựa, còn chưa làm gì mà tất cả đòn công kích của kẻ thù đã bị tiêu trừ không còn một mảnh.
Hắn thở dài.
—— Thì ra phòng ngự là như thế này à.
Tiếng nói của Laura bỗng vang lên: "Cố Thanh Sơn, có muốn em dùng Vạn Giới Che Chở cho anh hay không?"
"Mấy trận chiến nho nhỏ này căn bản không cần dùng đến!" Cố Thanh Sơn nói.
Tiếng nói vừa dứt, hai thanh trường kiếm như ánh sáng hiện lên hư không, chém mạnh lên người con quái vật kia.
Kiếm còn chưa đến, Đồng thuật đã động!
Hắn lập tức nhìn thấy điện quang màu xanh trắng khuếch tán trên người con quái vật khổng lồ nọ, lại có vô số ánh kiếm không ngừng chém mạnh qua lại.
Lúc này song kiếm đều đã tới, cũng không ngừng chém mạnh quanh vầng sáng đó.
Chỉ một giây thôi, Giới Linh Giáng Xuống bắt đầu bị phát động liên hồi, triệu hồi ra đủ loại giới linh.
Gã khổng lồ màu máu là kẻ đầu tiên phá vỡ hư không, xuất hiện bên cạnh con quái vật làm từ ánh sáng kia.
Hắn trừng Cố Thanh Sơn một cái, lớn tiếng gặng hỏi: "Tần suất chiến đấu của ngươi cũng quá cao rồi đó, không thể nghỉ ngơi một lúc được sao?"
"Gần đây bận quá, cũng không có cách nào —— "
Cố Thanh Sơn nhún nhún vai, cũng lớn tiếng hỏi lại: "Vì sao lần nào cũng là ngươi nói chuyện với ta, bọn họ thì sao?"
Hắn chỉ chỉ những giới linh xuất hiện sau đó.
"Bọn chúng cũng là ta, chẳng qua là với hình thái cao hơn thôi, kỳ thật bọn ta đều là một thể ——" Gã khổng lồ Huyết Hải đáp, sau đó nổi giận gầm lên một tiếng, nắm chặt nắm đấm nện ầm vào con quái vật ánh sáng nọ.
Các giới linh cũng đã bắt đầu chuyển động.
Vô số những thế giới tướng vị thuộc về giới linh liên tục xuất hiện, phối hợp với các giới linh mà bộc phát ra công kích với uy lực vô song, sau đó lại hóa thành hình bóng hư ảo, phiêu tán trở về thế giới chủ.
Gram —— ——
Quái vật đau đớn, lại phát ra tiếng gầm gừ liên tục không ngừng.
Công kích của nó cũng càng ngày càng điên cuồng. Tầng tầng lớp lớp quang ảnh xuất hiện chung quanh Cố Thanh Sơn, hối hả xoay tròn chung quanh hắn.
"Quác!"
Một tiếng ré bén nhọn mà ngắn ngủi vang lên.
Tất cả quang ảnh cùng nhau tiến lên, hóa thành những bộ xương trắng u ám, bò đầy lên người Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn thử mấy lần, nhưng những bộ xương này cứ như có sinh mệnh, bất kể làm thế nào cũng không thể gạt bỏ, mà hành động của hắn cũng vì thế mà bị hạn chế cực lớn.
Chỉ thấy những bộ xương khô kia dần dần kết hợp thành mấy loại cấu tạo đặc dị nằm bên ngoài khôi giáp của hắn, sắp ngưng tụ thành hình.
—— Cái này hình như là một loại Linh kỹ!
Đúng lúc này, một thiên sứ phía sau Cố Thanh Sơn quát to: "Dựa vào thánh lực của ta, gạt bỏ hết mọi tà ma!"
Chỉ thấy một cây chùy dài tỏa ra ánh hào quang vàng ươm xuất hiện trên tay thiên sứ.
Thiên sứ nắm chặt cây chùy dài, hung hăng nện ầm vào người Cố Thanh Sơn ——
"Không!"
Một tiếng kêu thảm cao vút truyền ra từ trong đống xương trắng.
Tất cả các bộ xương đã bị đòn tấn công này đập nát thành tro, rơi xuống uỵch uỵch.
Cố Thanh Sơn đứng ngay tại chỗ, trên người không có vết thương nào.
—— Nhưng tất nhiên hắn cũng biết vừa rồi nguy hiểm đến mức nào.
Nếu như không có bộ chiến giáp này, chỉ sợ bản thân hắn phải tiêu tốn sức lực rất lớn mới có thể thoát khỏi Linh kỹ vừa rồi, nói không chừng còn phải chiến đấu một trận với con quái vật hình thành từ bộ xương khô vừa rồi.
Tiếng nói của Laura lại vang lên lần nữa: "Cố Thanh Sơn, anh muốn dùng Vạn Giới Che Chở hay không?"
"Đến mà không trả lễ thì không hay, chờ anh xử lý nó trước!"
Cố Thanh Sơn quát to một tiếng, nắm chặt nắm tay, đấm một đấm về phía con quái vật đang đứng xa xa kia.
Bất Chu - Sơn Khôi!
Con quái vật ánh sáng lập tức bất động, ngây ngốc ngu đần mà đứng ngay tại chỗ, mặc cho những giới linh Huyết Hải tiến hành đòn tấn công dày đặc mà hung mãnh.
Mấy giây trôi qua.
Oanh!
Thân thể con quái vật ngã ầm xuống mặt đất, khiến cho cả mặt đất cũng vì thế mà rung lên liên hồi.
Song kiếm bay trở về, hạ xuống bên cạnh hắn.
Một hàng chữ nhỏ đom đóm lập tức xuất hiện trong hư không:
[Ngài đã chiến thắng Quang Ma Viễn Cổ, thu được 100 giới lực.]
Nếu là như vậy thì ——
Cũng đáng để giết thêm vài con đó chứ.
Cố Thanh Sơn vừa nghĩ như vậy, đã thấy trong màn đêm hắc ám phương xa có từng chùm từng chùm sáng đang bắt đầu chuyển động.
Hào quang trên người bọn chúng sáng lên, chiếu sáng toàn bộ bầu trời đêm.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ đếm, lại phát hiện trong phạm vi tầm mắt đều là loại quái vật này.
Chỉ có điều vài con quái vật cách hắn tương đối gần đều bị những đội ngũ Kỵ Sĩ cưỡi chiến mã kia hấp dẫn sự chú ý, đang toàn lực chiến đấu với bọn họ.
Một khi những kỵ sĩ kia bị quái vật đánh trúng, thân hình họ lập tức hóa thành hư ảnh, thoát ly thế giới hiện tại.
Bọn họ hóa thành từng tia từng tia ánh vàng, bay qua trời cao, lại lần nữa rơi vào khôi giáp của Cố Thanh Sơn, chui tọt vào trong đó.
—— "Thánh Đồ Ủng" trên bộ chiến giáp này chính là chỗ ở của Thánh Sở.
Càng ngày càng nhiều ánh vàng bay trở về.
Không bao lâu sau, tất cả các Kỵ Sĩ đều biến mất.
Bọn quái vật cũng cùng lúc nhìn về phía Cố Thanh Sơn ——
"Trục... Xuất..."
Con quái vật cầm đầu quát to.
"Trục xuất!"
"Trục xuất!"
"Trục xuất!"
Bọn quái vật cùng đồng thanh quát lên.
Bọn chúng đứng cách đấy rất xa, cũng không tiến lại gần.
Cố Thanh Sơn đợi một hồi.
Hư không bên tai hắn vang lên tiếng nhạo báng của Laura:
"Loại quái vật này thôi đã hù Liêu Tiểu Pháo hoảng sợ bỏ chạy sao?"
Cố Thanh Sơn không xác định mà nói: "Bọn chúng đều biết Linh kỹ, số lượng cũng nhiều, cho nên Liêu Tiểu Pháo mới phát giác mình không phải là đối thủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận