Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2332. Ba thuật hư không! (1)


Đánh dấu

Đột nhiên, phía sau truyền đến một giọng nữ đã cắt ngang lời hắn ta:
"Nơi này xảy ra chuyện gì vậy?"
"Oa, sư tôn! Sao người lại âm thầm xuất hiện, làm con sợ kêu to một tiếng!"
Chỉ thấy một cánh cổng ánh sáng màu xanh của gió đã mở ra, Tạ Đạo Linh nắm một thanh chìa khoá từ bên trong đi tới.
"Thành phố bị hủy rồi. . . Trước đó đã xảy ra chuyện gì?"
Tạ Đạo Linh nhíu mày hỏi.
Tần Tiểu Lâu tranh thủ đưa cho sư phụ thêm một bộ bát đũa, dẫn nàng ngồi thượng tọa, rồi mới lên tiếng: "Là như vậy. . ."
Hắn thuật hết mọi chuyện lại một lần.
Tạ Đạo Linh hỏi: "Con còn có cứ điểm nào ở những thành phố khác hay không?"
"Có, con đều có cứ điểm ở mấy thành phố phồn hoa nhất, sư tôn có gì sai bảo vậy?" Tần Tiểu Lâu hỏi vội.
Tạ Đạo Linh thở dài, bắt đầu ăn lẩu.
Tần Tiểu Lâu đợi một hồi, thấy nàng đang nghiêm túc dùng đũa kẹp cá viên ném trong nồi lẩu, nhất thời cũng không tiện hỏi lại nữa.
Hắn ta vội vàng giúp đỡ thêm than, thêm đồ ăn, thịt chần, rót rượu, cẩn thận hầu hạ.
Vốn nghĩ sư tôn sẽ giống như thường ngày, chỉ muốn ăn cái gì, nhưng lần này hình như lại có chút khác biệt.
Tạ Đạo Linh chỉ đờ đẫn ngồi ở chỗ đó, không đi gắp thức ăn, cũng không ăn cái gì.
Nàng cứ như đã mất đi linh hồn vậy.
Tình huống thế này thực sự hiếm thấy ở Tạ Đạo Linh.
Tần Tiểu Lâu thận trọng hỏi: "Sư tôn. . . Có phải không hợp khẩu vị hay không?"
Tạ Đạo Linh lấy lại tinh thần, lên tiếng: "Không phải, chỉ là phía bên Tam sư đệ của con có phiền phức lớn rồi. . . Tình huống của chúng ta cũng rất nguy hiểm, ta đang suy nghĩ biện pháp."
"Rốt cục tình huống thế nào vậy?" Tần Tiểu Lâu lo lắng hỏi.
Tạ Đạo Linh nói: "Ta vẫn cho rằng đó chẳng qua là truyền thuyết. . . Không ngờ truyền thuyết lại là sự thật. . ."
"Truyền thuyết? Rốt cuộc là truyền thuyết gì thế?" Tần Tiểu Lâu hỏi.
Tạ Đạo Linh thấp giọng nói: "Trong thời đại quá khứ, có một truyền thuyết kể lại rằng, nói có ba loại pháp thuật cực kỳ huyền bí, nếu có ai có thể tu hành chúng đến cực hạn, chúng sẽ sinh ra biến hóa không cách nào tin được, bật lên trở thành thuật vô thượng hư không siêu việt sức tưởng tượng của người bình thường."
"Ba loại thuật vô thượng kia. . . Trong đó có một loại mang tên Thuật Thế Giới song song, có thể mở ra vô số thế giới song song trong dòng sông Thời Gian, chúng sinh cùng vận mệnh trong đó có đủ loại khác biệt, thế giới cũng thật sự tồn tại, thật sự là huyền diệu đến cực điểm, chính là ngự thuật hàng đầu trong hư không."
Tần Tiểu Lâu nghe vậy, nhịn không được choáng váng mặt mày.
Sáng tạo thế giới song song vô tận, lấy hàng tỉ thế giới cùng chúng sinh để tiến hành điều khiển, đây là pháp thuật không thể tưởng tượng đến cỡ nào!
Hắn ta nghĩ lại, nhịn không được nói: "Hình như con từng nghe Tam sư đệ nói qua tình huống này."
Tạ Đạo Linh nói: "Đúng vậy, bên trong cánh cửa thế giới trước đó của chúng ta, đã từng có người thi triển qua thuật này. . ."
"Sư tôn là vì nhìn thấy bí thuật này mà phát sầu sao?" Tần Tiểu Lâu hỏi.
"Không —— kỳ thật ta thấy được một thuật vô thượng hư không khác nữa." Tạ Đạo Linh nói.
"Một thuật khác nữa ư?" Tần Tiểu Lâu giật mình nói.
Tạ Đạo Linh thở dài, lên tiếng: "Đúng, kẻ thù của chúng ta nắm giữ một bí thuật vô thượng đủ để sánh ngang với Thuật Thế Giới song song."
"Trong truyền thuyết, nó được xưng là Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh, là loại thuật vô thượng thứ hai trong ba loại."
Tần Tiểu Lâu suy tư nói: "Một người vạn sinh (Nhất Nhân Vạn Sinh)? Sao nghe có chút giống thuật hóa thân của sư tôn vậy?"
"Không, hoàn toàn không giống, nó là một loại pháp thuật dạng công kích. . ."
Tạ Đạo Linh đang nói, đột nhiên vỗ bàn một cái, nghiêm nghị nói: "Tình huống trước mắt vô cùng cấp bách, chúng ta phải lập tức nghĩ biện pháp, để một ta khác lập tức tới tìm ta."
". . . A. . . A?" Tần Tiểu Lâu tạm thời không phản ứng kịp, kinh ngạc nhìn Tạ Đạo Linh.
—— Cấp bách?
Sao đột nhiên lại nhảy đến cấp bách rồi chứ?
Tạ Đạo Linh đứng lên, tật tiếng nói: "Đồ nhi, chúng ta đi một thành phố khác, lập tức khai trương, làm tửu lâu linh thực đệ nhất thiên hạ, như vậy mới có thể dẫn một ta khác đến đó."
"Vì cái gì không trực tiếp đi tìm nàng?" Tần Tiểu Lâu hỏi.
"Có một quyền năng kỳ tích ngăn cách ta và nàng, chúng ta tìm không thấy nàng, chỉ có thể dẫn nàng tới tìm chúng ta." Tạ Đạo Linh nói.
Sầu lo trong đôi mắt nàng càng nặng hơn đôi phần.
Đối phương có Hoa Tai Diễm Linh, lại là kẻ biết ẩn nấp như thế, thậm chú còn nắm giữ thuật vô thượng hư không trong truyền thuyết.
—— Thế này thì phải đánh sao đây chứ?
"Sư tôn yên tâm đi, đệ tử lập tức đi tới tòa thành kia, mở lại thanh lâu thiên hạ đệ nhất!"
Tần Tiểu Lâu vỗ ngực chắc chắn.
. . .
Mặt sau thế giới.
Trên mặt đất tràn đầy vô số mộ huyệt, một con sông dài u ám rét lạnh chảy xiết trong vùng hoang vu.
Một tòa đại thành đứng vững bên bờ dòng sông.
Thiên Đình!
Cái đầu có đôi gò mà dài ngoằng kia xông thẳng về phía tòa thành lớn này ——
Cách còn rất xa, nó đã tung sức mạnh tận thế hư không đánh vào Thiên Đình.
Ông!
Bên trong Thiên Đình bộc phát ra một tiếng chấn động thâm trầm.
Trang sách lơ lửng phía trên Thiên Đình tỏa ra tầng tầng lớp lớp hào quang, chặn lại sức mạnh của cái đầu tận thế kia.
"Ha ha, xem bọn chúng có bao nhiêu công đức để tiêu hao nào." Ly Ám nhỏ giọng cười nói.
Bên trong Tinh Không thành, tất cả Thánh Tuyển giả đều lộ ra vẻ mặt xem kịch vui.
—— Không phải Thiên Đình các ngươi tấn công chúng ta sao?
Lần này vui rồi, thành chủ Tinh Không thành dẫn loại tận thế kinh khủng vừa rồi tới, xem lần này các ngươi còn phách lối thế nào nữa!
Chỉ thấy tầng ánh sáng bên ngoài của Thiên Đình càng ngày càng sáng, gắt gao chống đỡ đòn tấn công của cái đầu quái dị, đứng vững vàng sừng sững bên bờ sông, không chút suy suyễn.
"Công đức của bọn họ thật nhiều." Có tà ma sợ hãi kêu lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận