Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1779. Bao Vây (1)


Đánh dấu
Tiểu Điệp đi lên trước, duỗi một ngón tay ra.
Ngón tay của nàng biến thành một thanh dao xương sắc bén, đâm vào giữa trán một tên ác quỷ, thì thầm:
"Lấy xương làm cơ sở, lấy hồn làm nô lệ, ta ra lệnh cho ngươi thổ lộ bí mật trong nội tâm."
Bùm!
Một tiếng vang lên, đầu của tên ác quỷ kia bị nổ tan tành.
Máu tươi văng khắp nơi.
Tiểu Điệp giật mình.
Một tu nữ mù nói: "Vô dụng thôi, thần hồn của bọn chúng bị giam cầm, một khi không tự chủ mà nói cái gì đó thì lập tức sẽ chết."
Tiểu Điệp nhìn về phía người này, hỏi: "Cho dù là cao thủ về tâm linh như ngài cũng không có cách gì sao?"
Tu nữ mù nói: "Thần hồn của bọn chúng đã dung hợp với một thứ gì đó, trừ khi biết về huyền bí của nó, nếu không chỉ cần dùng sức mạnh thì bọn chúng lập tức chết đi."
Cố Thanh Sơn hỏi: "Thần hồn của bọn chúng đã dung hợp với cái gì vậy?"
Tu nữ mù nhìn về phía ác quỷ rồi nói: "Cái đó phải hỏi bọn chúng."
Đám ác quỷ cúi đầu, không nói điều gì cả.
Vào lúc này, Phi Nguyệt bình tĩnh nói: "Các ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ, nếu như nói ra, có lẽ chúng ta có thể cứu các ngươi khỏi loại khống chế này, rồi tha các ngươi một mạng, sau này cũng không cần phải làm nô lệ nữa."
Một ác quỷ cười lạnh nói: "Không cần ngươi tha mạng! Thế giới Ác Quỷ chúng ta có tiên thuật, có thể chuyển sinh một lần nữa, không sợ thủ đoạn bức cung này của ngươi."
Phi Nguyệt vẫn bình tĩnh, nói: "Tiên thuật phục sinh người chết cần tiêu hao hơn một nửa lực lượng của Quỷ chủ, hoặc là toàn bộ lực lượng của một Quỷ hùng, mà chiến tranh giữa thế giới Ác Quỷ và Vực Sâu Vĩnh Hằng vừa mới tiến vào giai đoạn gay cấn, ta đoán rằng không có một Quỷ chủ nào dám hao phí hơn một nửa lực lượng của mình để cứu các ngươi trong tình hình này đâu, Quỷ hùng cũng giống như vậy."
Tên ác quỷ kia ngẩn người ra.
Một tên ác quỷ khác nói nhỏ: "Đừng bị lừa! Chết thì chết thôi, chẳng lẽ ngươi định phản bội Quỷ chủ, sau đó hồn phách lại bị vớt lên từ Hoàng Tuyền, tiếp nhận tra tấn vĩnh hằng hay sao?"
Tên ác quỷ kia nghe vậy thì không biết nhớ tới điều gì, sợ run cả người, lẩm bẩm đọc thứ gì đó.
Ngay sau đó...
Tên này đọc xong chú ngữ, thân thể nghiêng qua rồi ngã xuống đất.
Hắn ta chết.
Mấy tên ác quỷ khác cũng học theo, cũng không cần nói ra, chỉ cần đọc thầm thì chú ngữ cũng hoàn thành.
Bọn chúng cùng nhau ngã xuống đất, không còn bất kỳ cử động gì nữa.
Mấy đại lão nhìn nhau, đều cảm thấy không thể làm gì cả.
Đối mặt với cái bọn chủ động muốn chết, lúc nào cũng có thể chết này thì ai cũng không có cách nào cả.
Vào lúc này, chỉ còn lại có hai tên ác quỷ còn sống.
Hội trưởng Công hội Thích Khách thở dài, nói: "Xem ra những tên ác quỷ này luôn luôn giữ được bí mật về thế giới bọn chúng cũng không phải là không có lý do."
"Hay là để cho ta thử xem?" Một giọng nói vang lên.
Đám người nhìn lại, thấy người vừa nói chính là Tội Ngục Long Vương đứng cạnh Tiểu Điệp.
Tiểu Điệp nói nhỏ: "Có chắc không?"
Cố Thanh Sơn nói: "Dù sao đây cũng là một cách, nếu không thử thì ta cũng không biết là có được hay không."
Tiểu Điệp nhìn về phía Phi Nguyệt.
Phi Nguyệt nhìn Cố Thanh Sơn, rồi gật đầu.
Cố Thanh Sơn cười cười, lôi một cái nồi lớn từ sau lưng ra.
Các đại lão thấy vậy thì cảm thấy rất khó hiểu.
Rõ ràng nói là có cách thẩm vấn, ngươi còn mang cái nồi ra làm gì?
Tiểu Điệp nhắc nhở: "Này, thịt ác quỷ không thể ăn, rất chua đấy."
Nàng có vẻ nhớ tới cảnh gì đó, sắc mặt trở nên khó chịu.
Cố Thanh Sơn ngừng một chút rồi nói: "Yên tâm, ta không ăn bọn chúng."
Hắn bấm quyết dẫn nước, nhóm lửa nấu nồi, dùng thủ pháp cực kỳ thành thạo để nấu một bát mỳ.
Trước mặt bao người, hắn bưng bát mỳ kia tới trước mặt một tên ác quỷ, nói: "Nào, ăn mỳ đi."
Ác quỷ thật sự không hiểu.
Ta sắp chết rồi, ngươi cho ta ăn mỳ làm cái gì?
Chẳng lẽ có âm mưu gì sao?
Không được, tuyệt đối không thể phản bội Quỷ chủ, nếu không thì sau khi chết mình sẽ bị tra tấn rất dã man.
Ác quỷ trừng mắt về phía Cố Thanh Sơn, hơi do dự...
Thôi, vẫn là chết mới là yên bình nhất.
Ác quỷ âm thầm niệm chú.
Cố Thanh Sơn thấy được vẻ mặt kiên quyết của đối phương thì biết là không ổn.
Hắn lập tức chuyển danh hiệu của mình sang "Người Đàn Ông Lẳng Lơ Nhất", kích hoạt kỹ năng: "Rất có đạo lý".
"Này..." Cố Thanh Sơn nói nhanh: "Ngươi xem, ngươi dù sao cũng sắp chết, trước khi chết mà không ăn thứ gì, lát nữa trên đường đi đến Hoàng Tuyền bị đói thì làm sao bây giờ?"
Tên ác quỷ kia đã niệm chú một nửa, lại nghe thấy Cố Thanh Sơn nói vậy thì cũng suy nghĩ.
Đúng vậy.
Ta nếu chết đi, là phải đi tới Hoàng Tuyền.
Ta cũng sắp chết rồi, sao còn phải bạc đãi bản thân, làm một con quỷ đói chứ?
Ác quỷ nhìn Cố Thanh Sơn, rồi lẩm bẩm: "Ngươi nói rất có lý."
Cố Thanh Sơn nháy mắt với Phi Nguyệt.
Ngón tay Phi Nguyệt hơi lỏng ra.
Phía sau ác quỷ hiện lên bảy, tám sợi tơ màu đen, sau đó tất cả đều buông ác quỷ ra.
Ác quỷ ngay lập tức khôi phục tự do.
Hắn chủ động nhận lấy bát đũa từ trong tay Cố Thanh Sơn, bắt đầu ăn.
"Ừm, thật là ngon."
"Ngươi cho vào bát mỳ này những thứ gì vậy? Tại sao chỉ một bát mỳ bình thường mà lại ngon như vậy?"
Ác quỷ vừa ăn, vừa hỏi Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn cười cười, không trả lời.
Đám người xung quanh cũng giữ yên lặng, chờ đợi thủ đoạn tiếp theo của hắn.
Thế nhưng hắn chẳng làm gì cả, vẫn luôn nhìn tên ác quỷ kia ăn mỳ.
Tới tận khi tên ác quỷ này ăn hết mỳ, chuẩn bị niệm chú thì Cố Thanh Sơn mới đặt câu hỏi:
"Linh hồn của đám ác quỷ các ngươi, bị dung hợp với thứ gì vậy?"
Sắc mặt tên ác quỷ kia trở nên đờ đẫn, nói: "Trong thức hải của chúng ta đều có một tấm mệnh phù khống hồn, chỉ cần bị ép nói ra bí mật gì, hoặc là thần hồn bị khống chế..."
Bùm!
Một tiếng nổ vang lên.
Đầu ác quỷ bị nổ tan tành, thi thể không đầu ngã xuống đất.
Sắc mặt các đại lão hơi thay đổi.
Mặc dù vẫn phải chết, thế nhưng cuối cùng cũng biết được đám ác quỷ bị trói buộc với thứ gì.
"Mệnh phù... ta biết thứ này, là một trong những thủ đoạn của đám ác quỷ. Diện Chú chắc chắn trúng, Mệnh phù thì kỳ lạ khó dò, phát động cực nhanh, không dễ ngăn cản." Tháp chủ tháp Hung Ma nói.
Sắc mặt Tu nữ mù lộ vẻ thương xót, nói: "Ta cũng nghiên cứu về mệnh phù của ác quỷ, đáng tiếc chỉ hiểu rõ một chuyện: "
"Mệnh phù dùng sức sống để phát động, một khi mệnh phù xuất hiện thì chắc chắn sẽ có người chết, trừ khi..."
"Trừ khi?" Phi Nguyệt hỏi.
"Trừ khi có người không tiếc bỏ ra lực lượng linh hồn bản nguyên của chính mình, để phát động mệnh phù." Tu nữ mù nói.
Tháp chủ tháp Hung Ma cười lạnh, nói: "Hừ, ai nguyện ý tiêu hao lực lượng linh hồn bản nguyên của chính mình chứ? Đó là lực lượng căn bản nhất mà!"
Một người đàn ông khiêng một lưỡi dao dài năm mươi mét, vừa đọc quyển sách nhỏ, vừa nói: "Đẳng cấp của đám ác quỷ rất nghiêm khắc, thường thường đều là ác quỷ cao cấp dùng mạng sống của đám ác quỷ cấp thấp để phát động mệnh phù, cho nên Mệnh phù không chỉ khó đề phòng, uy lực cũng cực mạnh."
Tiểu Điệp nói: "Đám ác quỷ được phân cấp rất nghiêm khắc, kỷ luật nghiêm minh, khi chiến đấu cũng rất liều mạng, quên đi tất cả. Hóa ra mạng sống của bọn chúng đã dung hợp cùng mệnh phù, nếu không nghe lời thì sẽ chết."
Tất cả mọi người đều cảm thấy nặng nề.
Như vậy, tù bình bắt được cũng không có tác dụng gì.
Trừ khi Tội Ngục Long Vương lại ra tay, có lẽ sẽ biết được thêm tin tức nào đó.
Mọi người đều đưa ánh mắt tới một tên ác quỷ cuối cùng còn sống.
Tên ác quỷ kia sợ hãi, chuẩn bị niệm chú tự sát.
Đùa cái gì chứ, mặc dù mình rất sợ chết, thế nhưng nếu tiết lộ bí mật của thế giới Ác Quỷ thì khi chết sẽ bị tra tấn, còn không bằng hiện tại chết còn yên bình hơn!
Tu nữ mù bỗng nhiên xuất hiện ở phía sau lưng ác quỷ, vỗ nhẹ vào vai hắn ta.
Toàn thân ác quỷ bỗng nhiên biến thành kim cương cứng rắn, đứng thẳng tại chỗ không thể nhúc nhích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận