Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2055. Đóng cánh cửa thế giới


Đánh dấu
Thi thể khổng lồ nói tiếp: "Ở đoạn thời không sau đó, tận thế chân thực do Reneedol triệu hoán - hoặc cũng có thể gọi nó là tận thế Không Thể Biết... Thật ra "Không Thể Biết" là cái tên do ta đặt, cố ý để cái tên này lưu lạc trong tất cả thế giới, thúc đẩy tất cả chúng sinh suy nghĩ sâu xa về chân lý của tận thế… Như những gì ta đã nói, thời không đã không còn cách nào chống đỡ lại sự xâm lược của nó, cho nên dù ngươi xuyên về thì cũng sẽ có một ít đồ vật của tận thế trở lại quá khứ theo ngươi và đuổi giết ngươi."
Trước mắt Cố Thanh Sơn bỗng lóe lên, tất cả hình ảnh hoàn toàn biến mất.
Trong bóng tối, một nắm cát chảy cực nhanh, chìm trong ánh lửa màu trắng.
Ánh lửa màu trắng không ngừng đánh thẳng vào đống cát kia, không có khởi đầu cũng không có kết thúc, vô cùng vô tận.
Tầm mắt chợt rộng mở.
Bên ngoài đống cát là một chiếc lá cây khô héo, lá cây rơi xuống, rơi vào một tinh cầu hoang vu.
Tinh cầu này chỉ là một trong hàng trăm triệu ngôi sao trong tinh hệ.
Bên ngoài tinh hệ còn có vô số thế giới tồn tại đan xen chằng chịt, căn bản không thấy được điểm cuối.
Tất cả chúng đều đắm chìm trong ánh lửa màu trắng vô tận, bị ánh lửa không ngừng ăn mòn.
Giọng nói của Thi thể khổng lồ lại vang lên: "Cố Thanh Sơn, như những gì ngươi biết, thế giới có khi chẳng qua chỉ là một đống cát, có khi một chiếc lá cây lại chính là tập hợp của chín nghìn thế giới, thậm chí tỉ tỉ ngôi sao cũng có thể chỉ là một bộ phận của thế giới, mà cánh cửa thế giới của chúng ta ẩn giấu bên trong hư vô của những thế giới này."
Cố Thanh Sơn nhìn những thế giới bị ánh sáng trắng cắn nuốt, nhất thời rung động không nói lên lời.
Bỗng nhiên, anh thấy nắm cát ban nãy hoàn toàn biến mất trong ánh lửa màu trắng.
... Nó đã bị tận thế hủy diệt.
"Tận thế được hình thành từ ánh lửa màu trắng này thật ra là thứ gì?" Cố Thanh Sơn không nhịn được hỏi.
Thi thể khổng lồ đáp lại: "Tận thế cũng có rất nhiều loại, trong đó có rất nhiều loại ta có thể đối phó được, nhưng tận thế chúng sinh thật sự không thể biết đó chính là một thứ như này..." Giọng nói của nó trở nên nghiêm túc mà tràn đầy kiềm nén: "Loại tận thế này cho rằng chúng sinh chẳng qua chỉ là một sự trùng hợp có ý thức, mà sứ mạng của nó chính là xóa bỏ tất cả trùng hợp, để hư không trở lại vẻ yên tĩnh."
"Như ngươi thấy, sức mạnh của nó mênh mông vô cùng, hơn nữa trời sinh có thể hủy diệt tất cả chúng sinh. Ta cũng không biết thật ra là ai giao cho nó sức mạnh như vậy, ta lại không dám cản trước mặt nó... Làm vậy chẳng khác nào khiến ta bị tan biến vĩnh viễn."
"... Loại tận thế Không Thể Biết này vượt qua phạm vi chúng sinh có thể lý giải được, nó chỉ cần tồn tại là có thể tự nhiên hủy diệt tất cả - bao gồm ta, bao gồm ngươi, thậm chí bao gồm tất cả vạn vật chúng sinh."
"Không ai có thể chống lại nó."
Cố Thanh Sơn lập tức nói: "Chẳng lẽ không có cách nào cả?"
Thi thể khổng lồ đáp: "Vốn không có cách nào, cũng may ngươi có chìa khóa quá khứ, còn được tộc Thời Gian trợ giúp, lúc này mới may mắn tránh được. Mà phân thân của nó hiển hiện thành Bộ xương ánh sáng đã mất đi quá nhiều sức mạnh, tạm thời còn chưa đủ để hủy diệt tất cả, hay triệu hồi lực lượng bản thể ngoài cánh cửa."
Cố Thanh Sơn yên lặng suy nghĩ một lát, trầm giọng nói: "Nó cũng muốn lấy được Thi thể đóng băng, chẳng lẽ là định hấp thụ sức mạnh của Thi thể đóng băng để triệu hoán bản thể ngoài cánh cửa?"
"Đúng là như vậy, một khi nó đạt được sức mạnh, ta có dùng thế giới song song để mê hoặc bản thể của nó cũng không có tác dụng gì." Thi thể khổng lồ đáp.
Cố Thanh Sơn nhìn ánh lửa vô tận trong hư không tối tăm kia.
Ngày càng có nhiều thế giới bị ánh lửa ăn mòn và hủy diệt, nhưng ánh lửa từ đầu đến cuối vẫn không suy giảm một chút nào.
Hủy diệt tất cả.
Đối với ánh lửa vô tận mà nói, đây là một chuyện cực kỳ tự nhiên, là sứ mệnh tồn tại của nó.
Cố Thanh Sơn nhìn đến sững sờ, tự nhủ: "... Bây giờ cánh cửa thế giới đã được mở ra, Bộ xương ánh sáng do nó hiển hiện xuyên qua thời không theo ta, vẫn luôn đuổi giết ta, thậm chí đang hủy diệt toàn bộ dòng sông Sinh Tử."
Thi thể khổng lồ thở dài, nói tiếp: "Ta cũng chỉ có thể dâng thế giới song song ra cho nó hủy diệt, lấy cái này tạm thời mê hoặc nó để kéo dài thời gian."
"... Ngươi nhất định có cách nào đó có thể đối phó với nó." Cố Thanh Sơn bỗng nhiên nói.
"Không, không có cách nào đối phó nó đâu, nhưng bây giờ còn một cách duy nhất có thể giúp chúng ta khỏi chết trên tay nó." Thi thể khổng lồ nói.
"Cách gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đóng cánh cửa thế giới lại, hoàn toàn biến mất trước mắt nó." Thi thể khổng lồ đáp.
"Đóng... cánh cửa thế giới?" Cố Thanh Sơn thì thầm.
Thi thể khổng lồ nói: "Đúng, nó là do Reneedol triệu hồi tới, bởi vậy mới tìm ra cánh cửa thế giới... Ngươi phải hiểu một điều, cánh cửa thế giới ẩn giấu trong hư vô vô cùng vô tận, cũng không dễ dàng bị phát hiện như vậy. Một khi chúng ta đóng cửa lại, rất có thể nó sẽ không tìm được chúng ta."
Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói: "Đáng để thử một lần... Nhưng làm thế nào để đóng cánh cửa thế giới lại?"
"Chẳng một ai làm được chuyện này cả, bởi vì cánh cửa thế giới phải có vật thông hành tương ứng mới có thể mở ra đóng lại." Thi thể khổng lồ đáp.
Cố Thanh Sơn ý thức được gì đó, nói: "Ý ngươi là... chìa khóa quá khứ trong tay ta?"
"Chìa khóa quá khứ chẳng qua chỉ là một mảnh vụn của vật thông hành, không có cách nào đóng cánh cửa thế giới lại... Bây giờ chúng ta muốn đóng nó lại thì nhất định phải tìm được tồn tại ban đầu đã phá vỡ nó... Dựa vào sức mạnh của vị đó, chúng ta mới có thể đóng cửa lại."
Cố Thanh Sơn chần chờ nói: "Ý ngươi là..."
"Đúng, cánh cửa thế giới ẩn giấu ở giữa Vực Sâu Vĩnh Hằng... Trước đây rất lâu nó đã từng bị Thi thể đóng băng phá vỡ, cho nên ngươi cần đánh thức tận thế bí mật kia, dựa vào sức mạnh của nó đóng cửa lại từ bên trong."
Thi thể khổng lồ thở dài, cuối cùng nói: "Người phong ấn thi thể đã giác ngộ, có lẽ người đó đã dự cảm được chuyện này, cho nên mới hóa thân làm tận thế, từng bước khống chế Thi thể đóng băng, lại hóa thành Chúa tể Nguyên lực Vô tận, cuối cùng lại bảo vệ Vực Sâu Vĩnh Hằng, giấu cánh cửa thế giới trong đó... Nhưng tất cả mọi chuyện này đều là trực giác của người đó, người đó cũng không ý thức được lý do mình làm vậy."
"Ngươi nói là... Mạc?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đúng." Thi thể khổng lồ khen ngợi: "Người đó thật sự lợi hại, đã chuẩn bị xong tất cả, thậm chí dùng sáu Phong Ấn Chương giấu thi thể đi, chỉ vì chờ đợi ngày hôm nay, chờ đợi giờ phút này… Đi đi, Cố Thanh Sơn, gia tăng tốc độ tìm tất cả bộ phận của Thi thể đóng băng và ghép nó lại một lần nữa, đánh thức nó tỉnh lại. Chỉ có sức mạnh của nó mới có thể đóng cánh cửa thế giới lại. Ta đã không còn chống đỡ được bao lâu nữa. Hãy đi nhanh đi..."
Vù!!!
Tiếng vù vù ồn ào vang lên bên tai, Cố Thanh Sơn bị một sức mạnh không thể khống chế được đưa trở về.
Hắn xuyên qua vô số màn sángcủa thế giới song song, trong đó vẫn còn một số đang chiến đấu với ánh lửa tận thế, một số khác đã hoàn toàn hủy diệt.
... Nếu sau khi những thế giới song song này bị hủy diệt hoàn toàn mà cánh cửa thế giới còn chưa đóng lại, như vậy tất cả sẽ kết thúc.
Cố Thanh Sơn nhìn những đoạn thế giới yên tĩnh kia.
Hắn vẫn luôn không ngừng bay xuống, bay xuống, bay xuống liên tục. Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, thời gian càng ngày càng dài.
Đột nhiên, vào một giây phút nào đó...
Trong căn phòng ở khách sạn, Cố Thanh Sơn chợt mở mắt.
"Công tử?" Giọng nói lo lắng ân cần của Sơn Nữ truyền đến.
Cố Thanh Sơn đứng lên, ánh mắt nặng nề.
Nói thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng phải nhanh chóng thu thập đủ thân thể của Thi thể đóng băng, như vậy mới có thể thức tỉnh Mạc. Như vậy, Mạc sẽ hóa thân thành Thi thể đóng băng hoàn chỉnh và đóng cánh cửa thế giới lại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận