Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2881. Toàn bộ thế giới đã hóa thành sào huyệt của hàng trăm hàng ngàn con quái vật.



Cố Thanh Sơn gật gật đầu, đặt tay lên vách tường tiếp tục tiến lên.
Không bao lâu sau, con đường đi tới điểm cuối cùng.
"Nhìn vào cỗ quan tài thứ năm bên trái hàng thứ ba của ngươi —— kỳ thật nó là trống không, bên trong là một trận truyền tống, có thể đưa ngươi đi đến nơi che chở ẩn nấp kế tiếp." Phất trần nói.
"Đã biết."
Cố Thanh Sơn nhìn về phía cái quan tài kia, chỉ thấy vị trí của nó quả thật khá đặc thù, vừa vặn tựa vào một vách tường.
Cố Thanh Sơn đặt tay lên trên vách tường tiếp tục rót linh lực vào, sải bước đi tới, một tay xốc lên quan tài, thân hình cũng lẻn bò vào.
Pháp trận lập tức bị kích hoạt.
Chỉ một thoáng, hắn biến mất khỏi bên trong quan tài, xuất hiện ở trước một cái ao hoa sen.
Nữ hồ ly đột nhiên lên tiếng nói: "Không được đụng vào bất kỳ vật gì, chỉ có thể đạp lên lá sen mà đi, ngươi đi đến đình nghỉ mát kia chấp bút viết xuống bốn chữ 'Người Đến Kế Thừa', vậy thì có thể nhìn thấy một tia phân hồn mà chủ nhân ta lưu lại, nàng sẽ che chở ngươi, đưa ngươi đến Đài Truy Thánh."
"Tốt!"
Cố Thanh Sơn lên tiếng.
Hắn đang muốn bay lượn lên, trong ngực bỗng nhiên có vật gì đó nhúc nhích.
Cố Thanh Sơn biến sắc, lập tức dừng lại ngay tại chỗ.
Chỉ thấy hắn lấy ra một cái ngọc bội hình hồ lô từ trong ngực.
"Duy Tôn, thế nào?" Cố Thanh Sơn truyền niệm qua.
Ngọc bội tránh ra khỏi tay của hắn, nhảy lên giữa không trung, phát ra âm thanh"Hưu hưu hưu" vội vàng.
“Duy Tôn, thế nào?” Cố Thanh Sơn kinh ngạc nói.
Hồ Lô Ngọc Bội bay ra ngoài, lơ lửng bên trên ao hoa sen, không ngừng phát ra âm thanh “Vù vù”.
Cố Thanh Sơn hỏi: “Ngươi nói là ——trong ao này có cái gì sao?”
Hắn nhìn về phía nữ hồ ly.
Nữ hồ ly nói: “Cái ao hoa sen này lấy rất nhiều Thần Khí chiến bại của Hồng Hoang dung luyện mà thành, là một tiểu thế giới, trong đó thâm tàng các loại hung hiểm, chạm vào thì sẽ có đại nạn —— chỉ có đi bên trên lá sen mới có thể kích phát một tia phân hồn mà năm đó chủ nhân của ta để lại.”
Cố Thanh Sơn lại nhìn về phía Duy Tôn.
Chỉ thấy Ngọc Bội Hồ Lô bay quanh ao hoa sen nhanh chóng xoay tròn, phát ra âm thanh “Vù vù” càng gấp gáp hơn .
Cố Thanh Sơn lắng nghe mấy giây, rút Kiếm Triều Âm ra nói: “Tốt, ta sẽ xuống quan sát ngay.”
Nữ hồ ly vội la lên: “Bên dưới ao hoa sen chôn dấu tất cả binh khí bị hủy diệt của Hồng Hoang năm đó trong chiến tranh, vô số năm qua, bọn chúng đã nuôi dưỡng một cơn gió lốc Hỗn Loạn vô cùng hung hãn, ngươi căn bản không chịu được công kích của bọn chúng đâu.”
Cố Thanh Sơn nói: “Ngọc bội của ta tuyệt đối sẽ không hú gọi vô cớ.”
Nữ hồ ly nói: “Chờ một chút ——”
Cố Thanh Sơn cũng không nói thêm nữa, cầm Triều Âm Kiếm lên chỉ thẳng vào trong ao sen.
Ao nước tách ra, để lộ ra cảnh sắc huyễn ảnh trùng điệp đầy tĩnh mịch.
Cố Thanh Sơn tùy tiện tung ra một chiêu, lập tức có một bộ chiến giáp kim loại trắng xám được mặc lên trên người.
—— Toàn thân giáp Chân Cổ Ma Vương.
Cố Thanh Sơn mặc xong thì nhảy xuống.
Cảnh tượng bốn phía lập tức biến ảo một trận.
Chỉ một thoáng, không thấy ao hoa sen đâu nữa, một thế giới cổ xưa xuất hiện trước mắt hắn.
Thiên Địa mênh mông.
Cố Thanh Sơn đứng trên một khối đá, nhìn về hướng tứ phương.
Chỉ thấy cái thế giới này cũng không lớn, chỉ chừng mấy trăm kí lô mét vuông.
Trên mặt đất tràn đầy binh khí, giáp cụ đã bị hư tổn.
—— Phải nói là, toàn bộ thế giới được tạo thành từ vô số những binh khí giáp cụ không đếm hết chồng chất lại.
Cố Thanh Sơn căn bản không biết những bảo vật bị vứt bỏ này chất đống bao sâu.
Mặc dù bọn chúng đã bị hủy hoại, nhưng lại tỏa ra các loại sức mạnh khác biệt, sinh ra một cơn gió lốc sức mạnh vô cùng Hỗn Loạn trong hư không.
C-O-O-O-N-G!
Trên chiến giáp trắng xám truyền đến một âm thanh giao kích thanh thúy.
Cơn lốc sức mạnh Hỗn Loạn cảm ứng được khí tức của Cố Thanh Sơn, đánh ập về phía hắn.
Đinh đinh đang đang đinh đinh ——
Âm thanh giao kích kín không kẽ hở vang lên theo, chiến giáp bắt đầu tiếp nhận những đòn công kích liên tục không ngừng nghỉ.
“Duy Tôn, ngươi muốn làm gì thì nhanh một chút!”
Cố Thanh Sơn quát lên.
Chỉ vẻn vẹn mấy giây thôi, chiến giáp trên người hắn đã bị đánh tung ra vô số những vết rách.
Có trời mới biết nơi này rốt cục chôn giấu bao nhiêu binh khí bị vứt bỏ!
“Hưu ——”
Duy Tôn lên tiếng, lập tức bay ra ngoài từ trên bả vai của hắn, rất nhanh đã không thấy bóng dáng.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ, trên thân dâng lên một ánh kiếm xông thẳng lên trời cao, ý đồ ngăn cản cơn gió lốc Hỗn Loạn này.
“Tán cho ta!” Cố Thanh Sơn quát to một tiếng.
Ánh kiếm sáng chói lướt qua trời cao, triệt để đánh nát cơn gió lốc kia.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Cơn gió lốc lại trở nên mãnh liệt hơn.
Đinh đinh đang đang —— đông!
Vị trí ngực trên bộ giáp của Cố Thanh Sơn xuất hiện một vết lõm lớn chừng miệng chén.
Hắn lui lại mấy bước, thấp giọng nói: “Thì ra lúc này mới bắt đầu thức tỉnh nó ——”
Tiếng gào thét thê lương bắt đầu quét sạch thiên địa.
Cơn gió lốc cuốn phăng đi vô số những binh khí tổn hại, tạo thành một con quái vật nối liền với đất trời.
“Chúng ta đều... Đã chết...” Quái vật phát ra tiếng thở dài.
Nó giơ tay lên, chỉ về hướng Cố Thanh Sơn một cái.
Rầm rầm ——
Chiến giáp trên người Cố Thanh Sơn tan nát triệt để, lại phục hồi như cũ trong nháy mắt.
Cố Thanh Sơn biến sắc.
Nếu không phải nhờ Ma Vương Giáp này, mình đã bị đánh trúng rồi.
Cũng không phải là một loại pháp thuật luật nhân quả.
Chỉ là tốc độ thuần túy.
Nhanh đến mức cực hạn!
Binh khí tổn hại của thời đại hồng hoang, còn có uy năng không thể tưởng tượng nổi như thế này ——
“Đừng giãy dụa, chết đi...”
Quái vật khổng lồ vừa nói, vừa đưa tay chỉ về hướng Cố Thanh Sơn lần nữa.
Trong chớp mắt, Cố Thanh Sơn nhảy lên một cái, cả người hóa thành một ánh kiếm quang né tránh ngay tại chỗ.
Ánh kiếm phá không mà xông lên, bay vòng quanh trên người quái vật mấy vòng.
Một giây.
Ánh kiếm trở lại,
Hóa thành Cố Thanh Sơn.
Quái vật cứng lại tại chỗ.
Oanh ——
Thân hình của nó triệt để sụp đổ, hóa thành vô số binh khí giáp cụ, rơi về hướng mặt đất.
Cả vùng đất bắt đầu run rẩy dữ dội, dần dần chia năm xẻ bảy.
Lại một con rồi lại một con quái vật bắt đầu ngưng tụ thành hình.
Phóng tầm mắt nhìn ra bên ngoài, toàn bộ thế giới đã hóa thành sào huyệt của hàng trăm hàng ngàn con quái vật.
Hết chương 2881.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2882
Bạn cần đăng nhập để bình luận