Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2155. Tương tính


Đánh dấu
Ma Long nhìn đôi vuốt quỷ hắc ám trước mặt, không nói gì. —— Đây mới là binh khí thích hợp với bản thân hắn ta! —— Nhưng tại sao phải có điều kiện như vậy mới dùng được kia chứ? Nàng ta lên tiếng nói ra: "Tôi đã nhìn qua cảnh tượng vào lúc anh tử vong rồi, không thể không nói, anh đáng để bản cô nương đây coi trọng mấy phần —— Như vầy đi, về sau lúc tu hành tôi sẽ hướng dẫn anh, anh có cái gì không hiểu cũng có thể hỏi tôi." "Nhưng từ trước tới nay tôi luôn một thân một mình!" Ma Long cuối cùng cũng nói ra được một câu đầy đủ. Nàng ta nhìn hắn chằm chằm, nói: "Nếu anh lêu lổng với những người đàn bà khác, bộ anh nghĩ tôi dễ nói chuyện như thế sao?” "Về sau sinh sống ở thế giới Hoàng Tuyền này, cứ báo ra tên của Liễu Dạ tôi, ai cũng không dám chọc giận anh." "Nếu như anh có biểu hiện tốt, bản cô nương cũng có thể làm một đôi bạn lữ với anh, cái đó cũng không sao." "Dù sao anh cũng không dám khi dễ tôi." Ma Long bị người này kéo đi, cùng đi về một con đường khác trên ngọn núi. May mà hắn ta từng trải qua vô số mưa gió, lúc này còn có thể giữ vững tỉnh táo, suy nghĩ về tình huống trước mắt. "Rốt cuộc là chuyện gì thế này? Tại sao lại xảy ra chuyện này kia chứ?" "Ta một thân một mình, đến cùng thì cô ta muốn cái gì ở ta?" Hắn nhìn nhìn đôi vuốt quỷ kia. Cũng được. Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn. Cả đời Ma Long ta chưa từng sợ ai hết! Nghĩ tới đây, Ma Long cũng đã bình tĩnh trở lại. Hai người một trước một sau, đi ra khỏi nơi sâu trong núi Đại Thiết Vi. ... Cố Thanh Sơn nhìn hai thiệp mời phát sáng trong tay, lông mày bỗng nhiên thả lòng ra. "Thế nào?" Laura hỏi. "Không có gì, chỉ là trong linh giác hình như có một vấn đề lớn còn sót lại trong lịch sử, tự bản thân nó sẽ giải quyết." Cố Thanh Sơn cười nói. Laura hưng phấn lên, hỏi: "Chúng ta sẽ đến Quê Hương Huyễn Tưởng thăm quan sao?" "Đương nhiên phải đi, nhưng nhất định phải cẩn thận, dù sao sau bốn chữ Quê Hương Huyễn Tưởng có hai chữ 'Tội ác', nhất định phải đề cao cảnh giác." Cố Thanh Sơn nói. Nói xong, hắn mang theo Laura biến mất khỏi nơi đóng quân. Một giây sau. Hai người xuất hiện ở một nơi khác trong chốn đồng hoang. "Tại sao phải rời khỏi nơi đóng quân của Thiết Nam?" Laura tò mò hỏi. "Bởi vì anh muốn thăm dò trước một chút tình báo, không muốn để bọn hắn nhìn thấy năng lực của anh." Cố Thanh Sơn nói xong câu đó thì lấy ra một pho tượng gà trống màu sắc rực rỡ từ trong ngực. Hắn tự tay kéo kéo cái mào gà. Con gà trống nhiều màu lập tức sống lại. "Ai da, lão Cố, rốt cuộc cậu cũng nhớ tới ta." Gà trống nhiều màu nịnh nọt cười cười. "Đúng vậy, có chút tình báo muốn hỏi." Cố Thanh Sơn nói. Con gà trống duỗi cánh ra, không kịp chờ đợi được mà ra giá: "Quy củ cũ, cậu hiểu đó." Cố Thanh Sơn nói: "Nhưng hiện tại ta chỉ có giới lực." "Không sao hết, giới lực ta cũng thu, nó đáng giá hơn hồn lực nhiều!" Gà trống nhiều màu kêu lớn. "Muốn bao nhiêu?" "Ta cũng không dám nhiều muốn, một điểm giới lực là được." Cố Thanh Sơn nheo mắt lại. Một điểm giới lực chẳng khác nào một triệu hồn lực. —— Hèn chi con gà này lại gấp gáp đến thế, thì ra là đang chờ lừa giới lực của hắn. Nhưng con gà trống này là hóa thân của "Tình báo Chiến Thần ", biết rất nhiều bí ẩn, có đôi khi đúng là phải thông qua nó để thu thập tình báo. Cố Thanh Sơn lập tức thanh toán giới lực. Con gà trống thấy hắn giao ra giới lực, lập tức thở phào ra một hơi. Nó dùng cánh lau mồ hôi trên mào gà, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Rốt cuộc cũng có tiền trả, chỉ một ngày nữa thôi là..." "Có tình báo gì liên quan đến 'Quê Hương Huyễn Tưởng Tội Ác' không?" Cố Thanh Sơn hỏi. "A, để ta xem xem." Gà trống híp mắt, nhìn về hướng thành phố trên bầu trời kia. "Nơi đó đang cử hành cuộc chiến tranh đoạt tư cách tiến vào thế giới Phủ Bụi, vì cậu kịp thời lôi kéo quan hệ với người tham dự, cho nên mới khiến linh phụ trách cuộc chiến tranh đoạt nhìn thấy cậu, sau đó cho cậu một phần thư mời." "Đúng vậy." Cố Thanh Sơn nói. Gà trống nghiêm sắc mặt, lên tiếng: "Nghe này, Quê Hương Huyễn Tưởng là nơi tiêu khiển của bọn linh hồn tội ác, trừ phi tương tính của cậu phù hợp với một loại linh, cậu mới có thể đi đến trước mặt bọn chúng." "Tương tính là cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi. "Chính là linh tính trời sinh, thiên phú và thành tựu sau này của bản thân cậu." Gà trống đáp. Cố Thanh Sơn chần chờ hỏi lại: "Nếu như không có bất kỳ linh hồn nào phù hợp với tương tính của ta —— " Gà trống nói: "Vậy cậu sẽ không nhìn thấy cái gì trong Quê Hương Huyễn Tưởng cả, chỉ có thể nhìn thấy một thành phố hoang tàn vắng vẻ." Nó ho nhẹ một tiếng, lặng lẽ nói: "Ta đã nhìn qua Quê Hương Huyễn Tưởng rồi, phát hiện trong đó có hai nơi phù hợp với tương tính của cậu, một cái thì bốc lên ánh sáng đen, một cái khác tỏa ra ánh hào quang ngũ sắc." "Ánh sáng đen là quán bar tụ tập đám linh hồn hung ác nhất, lấy số lượng mạng người chết trên tay cậu, chỉ sợ bọn chúng sẽ tranh cướp giành giật muốn làm linh đặc biệt của cậu. Bởi vì bọn chúng lấy sát sinh làm thú vui." Cố Thanh Sơn nghe thế thì nhíu nhíu mày. "Không thích à?" Gà trống hỏi. "Đương nhiên không thích, ta giết người cũng không phải vì thú vui." Cố Thanh Sơn đáp. "Tốt, vậy cậu đến vị trí hào quang ngũ sắc đi, " Gà trống tiếp tục nói: "Thuận tiện nhắc nhở một câu, cô bạn gái bé nhỏ của cậu không thể hiện thân —— nếu cô ta xuất hiện, toàn bộ Quê Hương Huyễn Tưởng Tội Ác sẽ lộn xộn cả lên —— dù sao căn nguyên của tội ác chính là tiền tài, mà cô ta lại nắm giữ quyền hành tiền tài—— Đến lúc đó, một khi toàn bộ Quê Hương Huyễn Tưởng đại loạn, sẽ xuất hiện nguy hiểm cực lớn, nhớ kỹ chứ?" "Nhớ kỹ." Cố Thanh Sơn nói. Gà trống gật gật đầu, hóa thành pho tượng bất động. Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn về phía Laura. Laura nhìn lên Quê Hương Huyễn Tưởng, có chút tiếc nuối mà thở dài. "Muốn đi à?" Cố Thanh Sơn hỏi. "... Thôi bỏ đi." Laura nói. "Nó chỉ nói em không thể hiện thân —— Cho nên em vẫn đi theo anh quan sát một chút, không ở lại thời gian dài mà phải tranh thủ nhanh chóng trở lại đây… Em có thể mở 'Vạn Giới Che Chở' ra!" Cố Thanh Sơn cười nói. "Oa! Quá tốt rồi!" Laura lập tức hoan hô reo hò. Một lát sau. Laura che dù, ngồi trên bờ vai Cố Thanh Sơn. Cố Thanh Sơn dùng ngón tay gõ gõ tấm thiệp mời kia. Ánh sáng trên thiệp mời lập tức sáng bừng lên, bao phủ lấy hắn và Laura lại, mang theo bọn họ bay về phía thành phố trên bầu trời. Bọn hắn nhẹ nhàng đáp xuống thành phố. Cố Thanh Sơn gần như lập tức nhìn thấy được hai dạng ánh sáng nọ. Ánh sáng màu đen thì bao phủ trên một kiến trúc nào đó, cách hắn chừng vài trăm mét. Trong kiến trúc đó truyền ra đủ loại âm thanh tru tréo và hung ác, thỉnh thoảng còn xen lẫn kêu thảm và cầu xin tha thứ. Cố Thanh Sơn lắc đầu, đi về một hướng khác. Hắn nhanh chóng tới trước một kiến trúc được hào quang ngũ sắc bao phủ. Chỉ thấy trên kiến trúc này có treo một tấm bảng: "Đoàn ca múa tội ác."
Cố Thanh Sơn đứng ngay trước cửa, hơi do dự. Trên đường phố hiện ra đầy các loại kiến trúc, nhưng đều bao phủ trong bóng tối u ám, căn bản không có cách tiến vào. Nơi mà hắn có thể cùng trông thấy, ngoại trừ quán bar kia, cũng chỉ có đoàn ca múa tội ác này mà thôi. "—— Laura, em có thể trông thấy mấy loại kiến trúc?" Cố Thanh Sơn hỏi. "Toàn bộ á anh." Laura đáp đầy vẻ đương nhiên. Cố Thanh Sơn dừng lại. Đúng rồi, vàng bạc là ngọn nguồn của vạn ác, mà họ thì đang ở Quê Hương Huyễn Tưởng Tội Ác... "Tương tính của anh phù hợp với nơi này sao?" Laura chỉ vào đoàn ca múa tội ác, cảm thấy hứng thú hỏi. "Đúng..." Cố Thanh Sơn đáp. Laura nghĩ nghĩ, nói: "Vì lý do an toàn, không bằng em bắn cả sức mạnh của dù hoa bao phủ cả cơ thể anh luôn, hai chúng ta cùng ẩn thân đi vào thử xem?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận