Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2200. Ngươi chỉ có 10 giây (2)


Đánh dấu
Các chức nghiệp giả mạnh hơn lập tức đuổi theo.
Vốn là tín đồ tà ác, đối với bọn chúng, giết người chỉ là chuyện như cơm bữa.
Huống chi, bây giờ chỉ cần giết chết đối phương thì bản thân có thể thu được sức mạnh dòng máu mạnh hơn.
Bỗng nhiên, tiếng hét thảm đầu tiên vang lên.
Giống như một lời tuyên bố, một bầu không khí ngột ngạt khiến người ta hít thở không thông đang âm thầm lan rộng.
Toàn thành hủy diệt và giết chóc bắt đầu rồi.
Cố Thanh Sơn nhẹ giọng nói: “Hủy diệt, bị lây nhiễm, tàn sát lẫn nhau, đây chính là ý nghĩa thực sự của tận thế, anh đoán thế này cũng đủ tà ác, cũng đủ khiến người sợ hãi rồi.”
Trong lúc hai người nói chuyện, một pho tướng đen kịt từ không trung rơi xuống, đứng trước mặt Cố Thanh Sơn.
Vật biểu tượng thứ hai.
Cố Thanh Sơn đưa tay tiếp được.
“Thế nào?” Laura hỏi.
“Cảnh tượng giống như tận thế khiến nỗi sợ hãi dâng lên đến đỉnh điểm... Nhưng mà tà ác... hình như còn thiếu một chút.” Cố Thanh Sơn nói.
“Tà ác nhất... Rốt cuộc phải làm sao mới được...” Laura suy nghĩ sâu xa.
“Nó tới rồi, bung dù, Laura.” Cố Thanh Sơn đột nhiên nói.
Lâm Thịnh lập tức hoàn hồn, lấy chiếc dù gắn lên đầu Cố Thanh Sơn.
Hai người ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Chỉ thấy một vầng trăng máu xuất hiện trên vòm trời, quan sát hết thảy diễn biến dưới mặt đất.
Quả nhiên.
Sự hủy diệt của thế giới đã kinh động đến chủ nhân của thế giới này... Trăng máu!
Cố Thanh Sơn nhìn trăng máu, thấp giọng nói: “Nó hẳn là tồn tại tà ác nhất, chỉ cần giết nó...”
“Thì sẽ tà ác hơn cả nó.” Laura nói.
“Ầm ầm ầm...”
Thế giới hoàn toàn đổ nát.
Trên bầu trời, một vầng trăng máu chiếu sáng cả Hắc Thành.
Sự sụp đổ của thành phố dần dần dừng lại.
Mặt đất bắt đầu khôi phục lại như cũ, các công trình kiến trúc cũng đảo ngược lại, từ tan vỡ biến thành nguyên vẹn.
Cố Thanh Sơn và Laura nhìn lại, đã thấy bên dưới trăng máu có ba bóng người xuất hiện, theo thứ tự là lão già lần trước đã gặp, một con rắn đen ba đầu, và một người đàn ông mặc áo khoác dài máu xanh thẫm.
Bọn họ mặt mày nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào những người bị lây nhiễm dòng máu Ma Long bên trong Hắc Thành, đang bàn bạc gì đó.
“Một, hai, ba, tổng cộng có ba vị thần linh, cộng với mặt trăng máu – chủ nhân của thế giới này...”
Laura nhìn Cố Thanh Sơn, không nói thêm gì nữa.
Cố Thanh Sơn biết cô bé muốn nói gì.
Đúng vậy, theo tư duy bình thường, trận này căn bản không đánh nổi.
Đại thế giới tà ác khác với thành cũ u ám và thế giới Tháp Chuông, nó là một hệ thống thế giới hoàn chỉnh mà cường đại.
Trước đây khi Cố Thanh Sơn tiến hành một cuộc chiến linh giới với thần linh thế giới Tháp Chuông, chính là vì đối phương lựa chọn sai sách lược chiến đấu, cho nên hắn mới dễ dàng chiếm phần thắng.
Mà bây giờ, tình hình không biết nghiêm trọng gấp bao nhiêu lần.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, cũng không cách nào tưởng tượng nổi.
Chỉ có thể hỏi trước Người Trông Xuống Vạn Giới, xem thái độ của nó như thế nào.
Cái tên này vẫn luôn quan sát mình.
[Ngài không biết nó đang suy nghĩ gì, nhưng nó thực sự đang quan sát ngài, có lẽ một lúc nào đó nó sẽ giúp đỡ ngài, hoặc là một thời điểm nào đó yêu cầu ngài giúp nó hoàn thành một việc, hoặc là lúc ngài chết đi, nó sẽ đích thân đến đây mang linh hồn của ngài rời khỏi phàm thế.]
Đây là những lời thuyết minh trên màn hình Giao diện Chiến Thần.
Nói chung, tên này cái gì cũng ăn, từ chủ nhân thế giới cho đến loại tận thế không thể nhắc tới kia, kẻ này không từ chối bất cứ một thứ gì.
Chỉ cần nó chịu hỗ trợ, mọi việc còn có hy vọng.
Chỉ còn không tới một giờ.
“Chúng nó không thể tìm được anh ở đây chỉ trong một thời gian ngắn... Chúng ta tìm một nơi kín đáo tránh chúng nó trướ.”
“Được, đi!”
Hai bóng người lóe lên, biến mất khỏi đấu trường.
...
Dưới một bóng câu âm u tăm tối.
Cố Thanh Sơn đứng yên tại chỗ, nhắm mắt lại nói: “Cất cái ô khỏi đầu anh đi.”
“Anh muốn làm gì?” Laura di chuyển cán ô trong tay, hỏi.
“Có một tồn tại đặc thù, nó vẫn luôn theo dõi anh, bây giờ anh cần kết nối với nó.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nó sẽ đến chứ?” Laura hỏi.
Cố Thanh Sơn nhớ tới dáng vẻ tham ăn của Người Trông Xuống Vạn Giới khi ăn tận thế lần trước, nói: “Nếu về sau nó còn muốn ăn gì đó nữa thì hẳn là sẽ phản ứng lại với anh.”
Hắn vẫn duy trì trạng thái nhắm mắt suy nghĩ, miệng nhẹ giọng thì thầm: “Đến đây đi, hiện tại ta đang cần một sự trợ giúp, nếu ngươi có thể tới thì tới nhanh lên một chút.”
Bốn phía yên lặng, vẫn chưa có gì xảy ra.
Cố Thanh Sơn lẳng lặng đứng đó một lúc lâu, lại nói: “Đến đây đi, ở đây có đồ ăn ngon... Hơn nữa không chỉ có một.”
Dị biến nảy sinh.
“Ầm!”
Trong không trung dâng lên cơn sóng vô hình, bao vây lấy hắn, đưa hắn biến mất khỏi thế giới trước mắt.
Cố Thanh Sơn mở mắt ra, phát hiện mình đang đứng trong một thế giới màu đỏ thẫm.
Bốn phía không có gì cả, chỉ có một cái cột khổng lồ màu máu sừng sững hùng vĩ nhìn không thấy giới hạn, dựng đứng trong sắc máu mênh mông vô tận.
Đứng trước cột trụ màu máu, thân hình Cố Thanh Sơn trở nên nhỏ bé giống như một hạt bụi.
Hoa văn điêu khắc phát sáng hiện lên trên thân cột, phối hợp chặt chẽ với nhau, hình thành một loại cộng hưởng kỳ dị.
Đây là cây cột khổng lồ nối liền biển máu với Thánh giới.
Bánh xe Thánh giới!
Cố Thanh Sơn vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào cây cột.
“Ngươi... đang gọi ta?”
Trong cây cột vang lên một giọng nói.
Chỉ thấy trên thân cột xuất hiện một cái bóng màu máu.
Bóng máu này tương đối to lớn, giống như một con rồng khổng lồ.
Nó biến ảo liên tục từng giây từng phút, hóa thành một vật khổng lồ dữ tợn chưa từng được nhìn thấy.
“Ta tin rằng ngươi thấy được những chuyện đang xảy ra, ta cần một chút trợ giúp.”
Cố Thanh Sơn nói.
Trong cột vang lên một tiếng cười trầm thấp.
“Thánh giới và thế giới Phủ bụi không qua lại với nhau, mấy lần trước ta xuất hiện đã khiến bọn chúng chú ý, cho nên việc ta nên làm nhất là đừng xuất hiện nữa.”
Cố Thanh Sơn kiên trì nói: “Nhưng ta cần vật biểu tưởng tà ác kia,ngươi nhất định phải giúp ta, sau đó muốn ăn cái gì ta sẽ giúp ngươi nghĩ cách.”
Trong cột truyền đến tiếng thì thầm: “Nếu ngươi chỉ cần vật biểu tượng tà ác kia, ta đề nghị ngươi giết chết con rắn đen ba đầu kia, nó chính là thần linh tà ác, giết chết nó rồi ngươi có thể lấy được vật biểu tượng tà ác!”
Không cần giết trăng máu?
Đây là một tin tức tốt, thế nhưng...
“Ta không có cơ hội, va vị thần linh và chủ nhân của thế giới luôn ở chung một chỗ.” Cố Thanh Sơn thẳng thắn nói.
Người Trông Xuống Vạn Giới nói: “ Cơ hội... ta giúp ngươi tranh thủ, nhưng ta không thể xuất hiện quá lâu tại thế giới Phủ Bụi, ngươi chỉ có chừng mười giây để giết chết con rắn ba đầu kia rồi trốn thoát.”
Mười giây.
Cố Thanh Sơn trầm tư giây lát, cắn răng nói: “Mười giây là đủ rồi!”
Người Trông Xuống Vạn Giới nói: “Được, khi nào ngươi chuẩn bị phát động ám sát thì gọi ta.”
“Còn có... nếu ngươi thành công, thi thể con rắn kia để lại cho ta ăn.”
“Được.” Cố Thanh Sơn nói.
“Xoạt...”
Toàn bộ cảnh tượng tiêu tan.
Cố Thanh Sơn phát hiện mình vẫn đứng dưới tán cây.
Laura đang nhìn mình bằng vẻ mặt quan tâm.
“Anh vừa biến mất.”
“Bao lâu?”
“Một giây? Hai giây? Khoảng chừng như thế.”
“Chúng ta phải chuẩn bị ra tay, sau đó lập tức trở về dòng chảy hư không hỗn loạn.”
“Cái gì! Anh có cách rồi?”
“Ừ, chống dù cho vững, chúng ta sẽ đi gặp chúng nó ngay bây giờ!”
Thân hình Cố Thanh Sơn vọt lên, bay về phía bầu trời.
Lúc này, rối loạn kháp mặt đất đã dần dần bình ổn trở lại.
Chủ thân thế giới đích thân ra tay, khôi phục toàn bộ thế giới.
Ba vị toàn linh dốc hết toàn lực giết chết hết thảy chức nghiệp giả bị lây nhiễm dòng máu Ma Long.
Tất cả những người bị lây nhiễm đều bị giết sạch.
Tất cả khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
“Ngọn nguồn của chuyện này là thế nào?” Lão già hỏi.
“Chuyện này, phải hỏi người quản lý Hắc Thành, gặp phải chuyện lớn như vậy, là chê chúng ta còn ít chuyện để làm hay sao?” Rắn đen ba đầu hằn học nói.
Một luồng ánh sáng hóa thành màn hình, xuất hiện ngay trước mặt chúng nó.
Âm thanh điện tử vang lên: “Nguyên nhân chuyện này là có người bỏ ra một tỷ đồng tiền tà ác để treo thưởng cho mạng của mình.”
“Cái gì?”
“Mười nghìn tỷ?”
“Giết chính mình?”
Ba vị thần linh nói ra cùng một lúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận