Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2692. Cố định lịch sử! (2)



Cố Thanh Sơn vừa tiến tới, hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi lập tức nhanh chóng hiện ra trước mắt:
[Chú ý.]
[Ngài cũng là chúng sinh Lục Đạo.]
[Thực lực của ngài cũng đang nhanh chóng tăng lên. ]
Cố Thanh Sơn mỉm cười, đang muốn nói chuyện với Tạ Đạo Linh, chỉ thấy hư không đột nhiên khẽ nhúc nhích.
Một Cố Thanh Sơn khác nhảy ra ngoài.
Chỉ thấy hắn mang dáng vẻ đầy bụi bậm phong tần, khoát tay về phía Cố Thanh Sơn, nói:
"Không có việc gì, đừng quan tâm đến ta, ta là tương lai của ngươi, trở về thời khắc này tiếp tục tu hành."
"Tương lai?" Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói, "Ngươi xuyên việt từ tương lai bao lâu sau?"
Một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng xuất hiện:
[Chú ý!]
[Đây là lần xuyên qua đã được hỗn độn cho phép, là ngài thật sự, không cần hoài nghi lo lắng.]
Cố Thanh Sơn thoáng yên tâm một chút.
Chỉ thấy Cố Thanh Sơn kia đầu tiên là thi lễ một cái trước Tạ Đạo Linh, lúc này mới giải thích: "Ước chừng là vào lúc trận chiến cuối cùng trong nhân gian mộ, ta đã có thể đi nhúng tay vào, nhưng tu hành của ta còn chưa kết thúc, cho nên ta không thể làm gì khác hơn là xuyên về lần nữa để tiếp tục tu hành."
"—— dù sao, ta đã có thể gặp chính mình mà không chết, lại có Phong Chi Chìa Khóa, còn có hỗn độn hỗ trợ, tự nhiên có thể lại tu hành một đoạn thời gian."
Hắn vừa nói xong, chỉ thấy hư không lại giật giật lần nữa.
Lại một Cố Thanh Sơn khác nhảy ra ngoài.
"Ai, tốc độ tu hành tương đối chậm, ta không thể không lại xuyên về một lần —— không có việc gì không có việc gì, các ngươi tiếp tục." Hắn có chút xấu hổ, sau đó lên tiếng chào hỏi hai Cố Thanh Sơn khác.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Lại có một Cố Thanh Sơn khác nữa nữa nữa nhảy ra từ trong hư không.
"Ta sắp tu hành kết thúc rồi, còn cần nán lại một lúc trong đoạn thời gian này, không có việc gì không có việc gì, các ngươi luyện của các ngươi, ta luyện của ta."
Cố Thanh Sơn này thu lễ một cái trước Tạ Đạo Linh, lại nghiêm túc giải thích.
Cả đám người: "..."
—— Từ trước đến bây giờ, chưa từng thấy cách tu hành như vậy đấy.
"Tiểu tử nhà ngươi... Rốt cục đang tu hành cái gì vậy?" A Tu La Vương nhịn không được mà hỏi.
Mười, chín, tám, bảy...
Đã đến giờ rồi!
Tần Tiểu Lâu nhẹ nhàng thở ra, thận trọng đưa tay xuống dưới mông, đỡ lấy cây đũa kia.
— Tu hành hôm nay cuối cùng cũng đã kết thúc.
Hắn ta nâng cái mông lên, để mình thoát khỏi sự uy hiếp của chiếc đũa, sau đó mới lâng lâng hạ xuống từ giữa không trung.
Vừa rơi xuống đất đã trông thấy Uyển Nhi cùng Tình Nhu vội vã đi ra ngoài.
"Hai vị sư muội, ta tu hành xong rồi, không bằng chúng ta cùng đi ra chơi đi?"
Tần Tiểu Lâu vui vẻ hô lên.
Tình Nhu cười một tiếng, sau đó nói: "Sư huynh, vừa rồi Trĩ La báo cho chúng muội biết, nói là hôm nay tướng quân Bách Chiến của nhất tộc A Tu La khai đàn giảng pháp, đặc biệt truyền thụ bí quyết đột phá trong quá trình chiến đấu sinh tử, chúng muội phải nhanh chóng đến đó."
"Đúng vậy, Trĩ La tỷ tỷ đã để lại hai vị trí hàng ghế đầu cho chúng muội rồi." Uyển Nhi cũng nói.
Hai cô gái gật gật đầu với Tiểu Lâu, sau đó bay lên không trung.
Tần Tiểu Lâu đứng tại chỗ run lên một hồi.
"A Tu La... Đều là một đám điên thích chiến đấu, hiện tại các sư muội cũng không thèm chơi với ta nữa, ai, không bằng đi tìm Thanh Sơn, nghiên cứu thảo luận một món linh thực."
Hắn ta hạ quyết tâm, sau đó thì hào hứng đi về về sau núi.
Trên đường đi, hắn ta gặp người của những tông môn khác, những người này đều nhiệt tình chào hỏi hắn.
Bỗng nhiên, bước chân hắn ta thoáng dừng lại, sau đó cung kính hành lễ, nói: "Xin chào chị Mèo."
Chỉ thấy một thiếu nữ có đôi tai mèo, mái tóc ngắn ngủi nhanh nhẹn, mặc váy ngắn, mang vớ đen đã xuất hiện trên con đường phía trước mặt.
Chính là Mèo Con.
Cô ta đang cầm một cái bánh chưng, ăn hết sức vui vẻ.
—— Từ khi thế giới A Tu La dung hợp với thế giới chúng thần, không ít người đều được thả ra từ trong danh sách.
Dựa theo lời mà Cố Thanh Sơn đã nói, chỉ cần là người không có ảnh hưởng đến tuyến thời gian bình thường của Lục Đạo Tranh Hùng thì đều có thể thức tỉnh.
Mà Barry, lão yêu tinh trước đó từng đi ra trợ giúp Cố Thanh Sơn, thậm chí là Tô Tuyết Nhi cùng Anna truyền lại Tử Thần Liêm Đao cho hắn từ thời đại quá khứ, đều không thể tiến vào tuyến thời gian này.
Bởi vì vào điểm thời gian hiện giờ, các nàng đều hoặc nhiều hoặc ít ảnh hưởng tới tiến trình lịch sử, nhất định phải né tránh lịch sử nằm trên tuyến thời gian này mới được.
—— Dù sao Phong Chi Chìa Khóa chỉ có một thanh, là kẻ có được sự chúc phúc của Hỗn Độn cũng chỉ có một mình Cố Thanh Sơn.
Mạc ngược lại đã sớm đi ra bên ngoài.
Mà trên tuyến thời gian hiện tại, hắn đang tìm kiếm Sinh Hà ở nhân gian.
"À, ngươi đi đâu vậy?" Mèo Con vừa ăn, vừa nói.
"Ta đi đến phía sau núi tìm Thanh Sơn chơi." Tần Tiểu Lâu nói.
"Chơi chơi chơi, ngày nào cũng chỉ biết chơi, ngươi không thể cố gắng mà tu hành hay sao?" Mèo con trừng to đôi mắt yêu dã kia lên, lấy giọng điệu tức giận thay khi người không cố gắng.
"Hôm nay ta... Tu hành xong rồi mà." Tần Tiểu Lâu đường hoàng mà nói.
"Ai, ngươi quá không cố gắng đấy, như thế thì khi nào mới có thể vượt qua được sư đệ của ngươi." Mèo con thở dài nói, lại ăn một ngụm bánh chưng.
"Nhưng mà cái bánh chưng này của ngươi làm cũng không tệ lắm... Không bằng sau này gia nhập Câu Lạc Bộ Thiết Quyền của chúng ta đi, thế nào?"
Tần Tiểu Lâu lập tức đắng chát trong lòng.
Bà chị này thật sự rất lợi hại, hắn ta không dám tuỳ tiện đắc tội.
Thế nhưng ngày nào mình cũng nấu nướng cho Bách Hoa Tông, đã bận rộn lắm rồi, nếu lại đi nấu cơm cho Câu Lạc Bộ Thiết Quyền ——
Đâu còn thời gian để cùng các tiểu tỷ tỷ của những tông môn khác tâm sự thân mật, thảo luận ý nghĩa của cuộc sống này nữa?
Con ngươi của Tần Tiểu Lâu đảo một vòng, bỗng nhiên nói: "A? Mèo Con tỷ, không phải tỷ đang viết một trường thiên đăng nhiều kỳ sao? Hôm nay đã viết xong chưa vậy?"
Sắc mặt Mèo con cứng đờ, lắp bắp nói: "Làm việc và nghỉ ngơi phải có sự kết hợp biết không hả? Có thời điểm ta phải nghỉ phát hành để tìm kiếm tài liệu, tìm kiếm linh cảm, loại thường dân như ngươi căn bản không biết chuyện này khó khắn đến mức nào, vất vả ra sao vả."
"Chẳng lẽ còn vất vả hơn tu hành?" Tần Tiểu Lâu hỏi.
"Ngày nào cũng phải viết, liều mạng suy nghĩ tình tiết —— kỳ thật còn vất vả hơn cả tu hành, với lại rất nhiều người thích xem coi chùa coi sách lậu, không thú vị gì cả..."
Mèo con thở dài một tiếng, thất hồn lạc phách mà đi.
Hết chương 2692.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2693
Bạn cần đăng nhập để bình luận