Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 289: Phần thưởng của trò chơi


Chương 289: Phần thưởng của trò chơi
Hệ thống nói: [Người chơi Diệp Phi Ly đã hoàn thành nhiệm vụ cứu viện, giành được huân chương của Liên bang Tự Do. Xin hãy chuẩn bị nhận.]

Đùng!

Vòng tay sáng lên, một huân chương nho nhỏ xuất hiện trước mặt hắn ta.

[Năng lượng hao kiệt, xin hãy nạp năng lượng.] Vòng tay nói xong, tối dần.

“Tốt, rất tốt.” Liêu Hành vỗ tay nói.

“Nhưng mà năng lượng là một vấn đề lớn.” Trương Anh Hào nói.

“Cậu thì biết cái gì.” Liêu Hành nói: “Bước nhảy siêu tốc cần tiêu hao rất nhiều năng lượng. Nếu như không vì nhiệm vụ cứu viện, vòng tay của cậu ta có thể dùng được rất lâu.”

“Nói như vậy, dưới tình huống bình thường, chúng ta không thể tiến hành Bước nhảy siêu tốc?” Trương Anh Hào hỏi.

“Đúng vậy.” Cố Thanh Sơn nói: “Không chỉ là vấn đề năng lượng, mà chỉ có chức nghiệp giả cường đại mới có thể chấp nhận Bước nhảy siêu tốc không phòng hộ. Hơn nữa nếu như người nào cũng có thể thực hiện Bước nhảy siêu tốc lung tung như vậy, thì sẽ tạo thành ảnh hưởng chưa rõ đối với thời không.”

“Cho nên...” Hắn vỗ vai Diệp Phi Ly, nói: “Chỉ có chức nghiệp giả cường đại mới có thể thực hiện Bước nhảy siêu tốc.”

“Nếu vậy, trong tình huống như vừa rồi, chúng ta sẽ phải làm thế nào?” Trương Anh Hào hỏi.

“Trực tiếp lùng tìm người chơi ở vùng lân cận, rồi phát nhiệm vụ cứu viện.” Liêu Hành nói: “Đây chỉ là một hệ thống, cũng không phải là thần.”

Trương Anh Hào lặng lẽ gật đầu.

Liêu Hành đột nhiên bật cười, nói: “Xem ra chúng ta đã đi lên một con đường trước giờ chưa từng có, hơn nữa còn đang dần dần đi về phía thành công rồi.”

“Chúng ta phải tranh thủ thời gian, mau chóng để Người Bảo Vệ Tinh Cầu lên sóng, như vậy mới lại càng đả kích trò chơi Người Bất Tử.” Trương Anh Hào nói.

“Tôi... có một đề nghị nho nhỏ.” Diệp Phi Ly nói.

“Cậu nói đi.”

“Trò chơi bình thường, khi vừa mới đăng nhập, đều có lựa chọn chức nghiệp. Tại sao chúng ta lại không có?” Diệp Phi Ly nói.

“Nhưng mà chức nghiệp giả đều phải thông qua tu luyện, mới tự nhiên thức tỉnh.” Trương Anh Hào nói.

Cố Thanh Sơn nói: “Khai phá tiềm năng của người bình thường, khiến người bình thường trở thành chức nghiệp giả, cần phải có vác-xin biến đổi gien để làm thức tỉnh.”

“Đế quốc Phục Hy có kỹ thuật điều phối gien Ngũ Hành. Thánh quốc thì có kỹ thuật điều phối gien Thiên Tuyển, Liên Bang chúng ta thì có kỹ thuật điều phối gien Võ Giả. Ba loại kỹ thuật này, đều có thế khiến cho người bình thường biến thành chức nghiệp giả ở tỷ lệ nhất định.”

“Thuốc Thiên Tuyển Thức Tỉnh thì có thể dùng cách điều chế trong tay chúng ta để suy ra, thuốc Tiềm Năng Võ Giả cũng không phải là vấn đề khó khăn gì. Hiện giờ thứ duy nhất mà chúng ta còn thiếu, chính là thuốc Ngũ Hành Khai Hóa... Dù chỉ là phương pháp điều chế thuốc Ngũ Hành bình thường, thì cũng đủ dùng rồi.”

“Nói cách khác, bước tiếp theo, chúng ta phải chế tạo ra thuốc Ngũ Hành Khai Hóa?”

“Đúng, tìm được phương pháp điều chế thuốc Ngũ Hành Khai Hóa, chúng ta có thể để cho tất cả mọi người được lựa chọn chức nghiệp.”

Xem ra phải đến Đế quốc Phục Hy một chuyến rồi, dù sao Hoàng đế Phục Hy vẫn đang đợi mình và Anna đi đến. Cố Thanh Sơn thầm nghĩ trong lòng.

Hắn nói thêm: “Trừ việc đó ra, còn phải tiến hành cài đặt cuộc sống chức nghiệp cho những người chơi không có cách nào trở thành chức nghiệp giả nữa.”

“Nhưng mà đối với trò chơi, có một vấn đề quan trọng nhất còn chưa được giải quyết.” Diệp Phi Ly nói.

“Vấn đề gì?” Mấy người đều nhìn về phía hắn.

“Người tham dự trò chơi Người Bất Tử, cho dù chỉ có một người có thể thắng, nhưng họ có thể giành được phần hưởng hậu hĩnh.”

“Đúng vậy, nói tiếp đi.”

Diệp Phi Ly lo lắng nói: “Trò chơi này của chúng ta, có lẽ có thể giúp đỡ người bình thường trở thành chức nghiệp giả, có thể giúp đỡ mọi người tu luyện, nhưng lại không có cơ chế phần thưởng khiến cho người ta phải kích động.” Hắn ta giang hai tay, nói: “Chúng ta có gì nào? Lấy cái gì làm phần thưởng?”

Liêu Hành ngây người, gãi gãi đầu nói: “Chuyện này tôi vẫn chưa nghĩ tới, tôi là nhà khoa học, không phải nhà thiết kế trò chơi.”

Trương Anh Hào suy nghĩ một chút, nói: “Nếu không thì chúng ta cho bọn họ điểm tín dụng?”

“Tiền từ đâu ra đây?” Diệp Phi Ly hỏi.

“Không, chúng ta không cần cho điểm tín dụng.” Cố Thanh Sơn đột nhiên nói.

Mấy người nhìn về phía hắn.

“Vậy phải làm thế nào?” Diệp Phi Ly truy hỏi đến cùng, nhưng Cố Thanh Sơn lại không trả lời.

Trên mặt hắn chỉ có một nụ cười thản nhiên.

Vừa rồi hắn đã mở giao diện thao tác Chiến Thần, nghiêm túc nhìn đồng hồ cát.

Lúc trước đã hoàn thành vượt mức nhiệm vụ “Quyết Chiến (Thượng)”, cho nên hệ thống đã thưởng cho hắn thời gian mấy ngày.

Hiện giờ, cách lần tiếp theo tiến vào thế giới tu hành, chỉ còn lại không tới một ngày.

Cố Thanh Sơn nghĩ đến những trận pháp, binh khí, hộ giáp, đan dược, linh thực, linh thảo, pháp bảo, bùa chú, thậm chí cả linh thạch, công pháp Luyện Khí kỳ, thuật pháp Ngũ Hành, bí thuật, quyền kinh, đao phổ, kiếm quyết... trong thế giới tu hành.

Không, trước tiên không cần nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần một pháp môn Luyện Khí kỳ, là có thể khiến cho thế giới này điên cuồng rồi!

Linh lực, chính là lỗ hổng của thế giới này, không ai biết phải sử dụng nó như thế nào. Nếu như có một ngày, các chức nghiệp giả học được cách thu nạp linh lực, sẽ phát hiện ra dưới sự giúp đỡ của linh lực, có thể nâng cao uy lực cũng như kỹ năng chiến đấu rất nhiều.

Cùng với việc cảnh giới tu hành được tăng lên, linh lực lại có tác dụng kỳ diệu không thể tưởng tượng nổi.

Đơn giản thì như rèn luyện cơ thể, thuần hóa linh căn, tu tập Thiên Tuyển kỹ.

Phức tạp thì như khai thác con đường tu hành võ đạo mới, phát minh thuật pháp Ngũ Hành mới, khiến Thiên Tuyển kỹ xuất hiện biến hóa...

Cao hơn một chút nữa, thì văn minh tu hành sẽ xuất hiện, mọi người có thể sử dụng linh lực tiến hành chế tạo bùa chú, bày trận, sản xuất binh khí áo giáp, xem bói, luyện đan...

Do đó, ngay cả công pháp Luyện Khí đơn giản nhất cũng là một cánh cửa, một cánh cửa đi tới thế giới mới.

“Chuyện này cứ để tôi nghĩ cách.” Cố Thanh Sơn nhẹ giọng nói: “Tôi bảo đảm sẽ khiến mọi người say mê nó.”

- -----------

Sáng ngày hôm sau, trong lúc mọi người tập trung cùng ăn bữa sáng, trò chơi Người Bất Tử đột nhiên tới.

Giọng nói già nua vang lên trong lòng mỗi người.

[Chào loài người của thế giới này.]

[Tận thế ập xuống, tai hoạ không ngừng, sinh mạng của bạn chỉ như con kiến giữa trận hồng thuỷ, nhỏ bé lại không thể tự chủ.]

[Bạn có thể thay đổi vận mệnh của mình không?]

[Vật lộn trong chiến đấu, tiến lên trong giết chóc, chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống sót.]

[Nếu như bạn muốn trở thành người bất tử, vậy thì khiêu chiến đi! Một khi khiêu chiến thành công, bạn sẽ nhận được sức mạnh cường đại!]

Cố Thanh Sơn hỏi: “Cách bao lâu thế?”

[Mười tiếng.] Nữ Thần Công Chính nói.

“Xem ra nó sốt ruột rồi.”

Nói xong khúc dạo đầu, giọng nói già nua đột nhiên đổi chủ đề.

[Có một tên hề tà ác, hắn ta không ngừng cản trở loài người nhận sinh mạng bất tử, đập nát hy vọng thoát khỏi tận thế của nhân loại, giết chóc dũng sĩ một cách tàn nhẫn.]

[Ngoài ra, hắn ta còn cấy ký sinh vật tà ác trong cơ thể người vô tội!]

[Đây là hành vi tà ác cực đoan, chúng ta cần khiển trách mãnh liệt!]
Bạn cần đăng nhập để bình luận