Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2795. Thuật Cô Hồng Phi Tiên



Cố Thanh Sơn nói: "Nhục Nhục, mau, một lần nữa, tách rời vật kia ra —— "
"Không còn kịp rồi."
Nhục Nhục lắc đầu, hai tay hợp lại với nhau, niệm lấy chú ngữ thật nhanh.
Chiếc váy dài được tạo thành từ cánh hoa trên người nàng không ngừng bay múa, cả người nàng lơ lửng, nhìn qua cứ như đang tập trung chuẩn bị cái gì đó.
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy tổ chức máu thịt khổng lồ kia rơi xuống, nó liên tục thu nhỏ, cuối cùng hóa thành một hình người màu máu.
Nó gần như giống y hệt con quái vật vừa rồi kia, nhưng hai chân thì lành lặn, phía sau tạo ra một đôi cánh thịt to lớn.
"Đáng tiếc... Bị phân tán một chút sức mạnh..." Quái vật nói khẽ.
Nó nâng lên một trong sáu cánh tay của mình, nhìn thật kỹ.
Chỉ thấy trên bàn tay thiếu đi hai ngón tay.
Đồng tử dựng thẳng trên ngực con quái vật không ngừng chớp động, cuối cùng tập trung vào Cố Thanh Sơn.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo ——
Cố Thanh Sơn còn chưa có bất kỳ chuẩn bị gì, cả người đột nhiên bị đánh bay ra ngoài.
Chỉ thấy quái vật kia đứng ngay tại chỗ, sáu cánh tay hóa thành tàn ảnh, không ngừng đập nện trên không trung.
Hư không vang lên tiếng nổ tung dày đặc, ngay cả mặt đất cũng theo đó mà không ngừng chấn động, dần dần hình thành một trận động đất.
—— Chỉ dựa vào dư âm của nắm đấm thôi mà đã khiến cho thế giới bắt đầu không chịu nổi.
Đây là sức mạnh lớn đến cỡ nào!
Quái vật đánh một trận, sáu cánh tay đột nhiên hóa thành xúc tua như lưỡi đao bén nhọn, hối hả bay đi, liên tục chém vô số lần lên trên người của Cố Thanh Sơn.
Oanh!
Cố Thanh Sơn bị đánh đập sâu vào lòng đất.
Lúc này quái vật mới thu tay lại, ôm sáu cánh tay ở trước ngực, ồm ồm mà nói:
"Bất hủ sao? Đáng tiếc, nếu như không phải trên người ngươi có sức mạnh bất hủ, vậy vừa rồi ngươi đã bị ta đánh chết —— "
Tiếng nói vừa dứt.
Cố Thanh Sơn nhảy bật lên từ lòng đất.
Nửa người của hắn bị đánh đến nát thành mảnh nhỏ, toàn thân đều là máu me.
"Thì ra là thế, ngươi mới là sức mạnh chuẩn bị dùng để đối phó sư tôn của ta, ta đoán ngươi còn có rất nhiều pháp thuật tà môn..."
Cố Thanh Sơn lên tiếng.
Quái vật kia ngạo nghễ nói: "Đương nhiên, nhưng mà có vẻ thế giới này chỉ cho phép dùng sức mạnh của thân thể, nếu không chỉ cần ngươi gặp phải bất cứ một loại tà thuật nào của ta, ngươi sẽ lập tức tuyệt vọng quỳ gối trước mặt ta, không còn dám có bất kỳ chống cự nào cả."
Cố Thanh Sơn do dự, nói khẽ: "Xem ra thật sự không thể để cho ngươi sống sót rời khỏi nơi này."
"Đừng có khoác lác —— ngay cả bất cứ một nắm đấm nào của ta mà ngươi còn không ngăn cản nổi." Quái vật nói.
Sáu cánh tay của nó hóa thành tàn ảnh với tốc độ hoa cả mắt lần nữa, không ngừng đánh vào trong hư không.
Cố Thanh Sơn như một ánh sao băng bị đấm bay lần nữa.
"Ha ha ha ha, ta có thể đánh cho ngươi không còn chút sức lực chống đỡ nào, thẳng đến khi ngươi hóa thành một trận mưa máu!"
Quái vật cười như điên mà nói.
Cố Thanh Sơn máu me be bét khắp người, chịu đựng vô tận công kích, bỗng nhiên không quay đầu lại mà vung ra một quyền.
—— Bất Chu, Sơn Khôi!
Con quái vật lập tức cứng lại ngay tại chỗ, tạm thời dừng công kích lại.
Đông!
Cố Thanh Sơn bị hung hăng quẳng xuống đất.
Hắn phun ra một ngụm máu, lung lay mà đứng lên.
Một giây sau.
Quái vật bỗng nhiên cất tiếng nói: "Loại quyền pháp này hình như là đến từ hỗn độn, là một tận thế nào đó mượn dùng sức mạnh của hỗn độn —— thực là quyền pháp không tồi, đáng tiếc chỉ có thể để cho ta thất thần trong chớp mắt, lấy thương thế hiện giờ của ngươi thì căn bản không có cách nào lợi dụng cơ hội mà một quyền này sinh ra."
Thân thể quái vật hơi trầm xuống, triển khai quyền thuật, trên người nó bùng lên sát ý mãnh liệt.
"Cố Thanh Sơn, đã đến lúc kết thúc!"
Nó quát to.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào nó, lắc đầu nói: "Không."
Tất cả thương thế trên người hắn bỗng nhiên biến mất hết, thân thể hồi phục đến trạng thái mạnh nhất lần nữa.
Từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhảy ra, hiển hiện trong hư không:
[Ngài đã phát động ra Thuật Cô Hồng Phi Tiên lần nữa.]
[Ngài mượn nhờ thần thông của song kiếm Thiên Địa —— Song Sinh.]
[Thiên Chi Song Sinh: Khi ngài đồng thời có được Thiên Kiếm và Địa Kiếm, năng lực của song kiếm mới có thể triệt để thức tỉnh.]
[Địa Chi Song Sinh: Khi ngài đồng thời có được Thiên Kiếm cùng Địa Kiếm, ngài có thể dùng hồn lực để kích thích một thanh kiếm trong đó đi sửa chữa khôi phục thanh kiếm còn lại.]
[Uy lực của song sinh kiếm hiển hiện trên thân thể ngài một lần nữa.]
Gió lại thổi lên.
Quần áo toàn thân Cố Thanh Sơn bị thổi làm bay loạn cả lên.
Một kiếm ý hung hãn đến cùng cực phát ra từ trên người hắn, hóa thành ánh kiếm hừng hực.
Cố Thanh Sơn mở miệng nói: "Cuộc chiến đấu vừa mới bắt đầu —— Nhục Nhục, ra tay!"
Yêu Tinh Hoa đột nhiên nhô đầu ra từ phần gáy của Cố Thanh Sơn, tay như tàn ảnh mà liên tục vung vẫy đoản trượng.
"A cộc cộc cộc cộc cộc —— đều cút ra ngoài cho ta!"
Nhục Nhục cuồng loạn mà thét to.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Phía sau lưng con quái vật kia nổ tung ầm một tiếng, văng ra huyết nhục vô tận.
Những máu thịt kia kết nối lại trên lưng nó, mà mỗi một miếng lại hiển hóa ra thành từng thi thể hình người, dần dần che kín phạm vi vài trăm mét.
"Cố Thanh Sơn, mau mau chặt đứt liên hệ giữa tên này và những thi thể kia đi —— dùng kiếm của ngươi!"
Yêu tinh lớn tiếng kêu lên.
Cố Thanh Sơn hóa thành một ánh kiếm quang, trong nháy mắt đã biến mất không thấy tăm tích.
Trời đất đã biến mất.
Một ánh sáng vô cùng rộng lớn tràn ngập toàn bộ thế giới.
—— Là ánh kiếm!
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Thi thể máu thịt có kích thước vài trăm mét, hóa thành triều đỏ cuồn cuộn rồi tan thành mây khói.
Mơ hồ có thể nghe thấy vô số những tiếng rống oán độc không cách nào đếm hết chợt vang lên từ bên tai.
Kiếm quang lại lóe lên.
Cố Thanh Sơn từ trên trời rơi xuống, để lộ thân hình.
Hắn nhìn về phía tà ma đối diện kia.
Chỉ thấy phía sau lưng tà ma đã hoàn toàn nổ tung, tất cả huyết nhục bên trong tan biến không còn, gần như chỉ còn một cái xác không.
Hết chương 2795.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2796
Bạn cần đăng nhập để bình luận