Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1853. Năng Lực Ẩn Giấu (2)


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn tiến vào hang động.
Hang động này rất nhỏ hẹp, chỉ có thể miễn cưỡng che giấu hành tung.
Mạc đang nằm trên mặt đất, chìm vào hôn mê.
Thất Nhược và Xích Hộc đang canh giữ bên cạnh cậu ta.
Không nhìn thấy Reneedol và Atley đâu.
“Reneedol và Atley đâu rồi?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Rod, ta không biết phải nên nói như thế nào...” Thất Nhược nói.
“Chuyện gì vậy?” Cố Thanh Sơn kinh ngạc hỏi.
Thất Nhược khóc thút thít, nghẹn lời không nói ra được.
Xích Hộc ôm bờ vai của cô, an ủi: “Để ta nói.”
“Atley đã thành công ký kết khế ước với thú pháp tắc khổng lồ Phong, nhận được sức mạnh cường đại, cho nên đã mang chúng tôi đến đây.”
“Nhưng Mạc đột nhiên nói, Chúa tể Pháp Tắc Ánh Sáng đã chết.”
Cố Thanh Sơn gật đầu, hỏi tiếp: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó, Mạc nôn ra mấy ngụm máu, chìm vào hôn mê, đồng thời sức khỏe càng lúc càng suy yếu.”
“Reneedol thấy tình huống không ổn, lập tức phát động năng lực vận mệnh của nàng ta để hấp thu sức mạnh của Atley, nhờ vậy mới may mắn thoát khỏi khó khăn.”
Cố Thanh Sơn bước lên phía trước, đặt tay lên người Mạc, thần niệm rót vào bên trong xem xét.
Thương thế của Mạc không nghiêm trọng, nhưng sức sống thì càng lúc càng yếu.
Thật kỳ lạ. ..
Cố Thanh Sơn nói: “Chúng ta có hai người ký khế ước với pháp tắc Phong, theo lý thì thực lực phải tăng lên nhiều mới đúng. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Tại sao Atley và Reneedol đều không thấy đâu?”
Ánh mắt Xích Hộc cụp xuống: “Chúng ta gặp phải một đội chức nghiệp giả, bọn họ biết chúng ta là người của thung lũng thế giới, lập tức muốn giết chúng ta. Trong cuộc chiến đó, Reneedol đã bị thương.”
Cố Thanh Sơn ngẩn người.
“Atley nói, khắp nơi đều muốn giết chúng ta, cứ tiếp tục như vậy nữa thì không được. Cho nên hắn đã mang Reneedol đi, nói là muốn tìm người chữa trị cho Reneedol.”
“Còn các cô thì ở lại?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ừ.” Xích Hộc nói.
Mắt Cố Thanh Sơn quắc lên, hắn thản nhiên nói: “Thất Nhược vốn tu hành thuật tự lành, vậy mà hắn còn muốn mang Reneedol đi tìm người để chữa trị. Reneedol cũng không phản đối sao?”
Xích Hộc đáp: “Reneedol nói, nhiều người chúng ta ở chung một chỗ như vậy rất dễ bị người ta phát hiện, tạm thời tách ra cũng tốt, chờ thương thế khỏi hẳn sẽ đến tìm chúng ta.”
Cố Thanh Sơn không nói gì thêm.
Thất Nhược là người chữa trị, Xích Hộc là cao thủ phụ trợ thuật pháp. Hai người đều có sở trường của mình, nhưng lại không am hiểu chiến đấu.
Mạc đã mất đi sức mạnh của Chúa tể Pháp Tắc Ánh Sáng, chìm vào hôn mê.
Vào lúc này, bọn họ lại muốn mỗi người một ngả.
Reneedol thì không nói, nhưng Atley là sao?
Cố Thanh Sơn đi qua đi lại trong sơn động.
Thất Nhược lại khóc.
Xích Hộc nhìn Cố Thanh Sơn chằm chằm, không hề dời mắt.
Cố Thanh Sơn cẩn thận suy nghĩ lại những chuyện phát sinh gần đây một lần nữa.
Bỗng nhiên, hắn nhớ đến một đoạn:
“Reneedol quá đẹp, là thiếu nữ đẹp nhất mà ta đã từng gặp qua, khiến cho ta một lần nữa cảm nhận được tuổi trẻ, khiến cho tâm của ta vốn đang ngủ say phải thức tỉnh.”
“Ta cũng không biết tại sao ta lại như vậy, nhưng đã đến một bước này rồi, vậy thì...”
Đây là lời của Đại trưởng lão thung lũng thế giới.
Nhân vật cỡ này đã đứng trên đỉnh thế giới, muốn cái gì còn không chiếm được sao?
Vậy mà lão lại vì chuyện tình cảm, đi lùng bắt một cô gái?
Đại trưởng lão...
Còn có...
Khi hắn vừa đến đây, Reneedol đã bị người ta cướp đi.
Về sau, chính nàng đã dụ kẻ địch đi.
Quân đội vô hình vừa rồi vốn có mục đích khác nhưng lại đột nhiên chú ý đến Reneedol, quay về tấn công họ.
Còn có Atley.
Một cậu thiếu niên giản dị vô cùng lại mang Reneedol đi.
Cố Thanh Sơn đột nhiên ngừng lại.
Vì sao thế gian này lại có nhiều chuyện trùng hợp như thế?
Cậu thiếu niên Atley này trong lòng tràn ngập khát vọng, không bao giờ che giấu được cảm xúc nhưng chưa hề bộc lộ tình yêu gì đối với Reneedol cả.
Nhưng sau khi cậu ta ký kết khế ước với pháp tắc Phong thì đã thay đổi.
Vấn đề không phải ở trên người cậu ta.
Reneedol...
Reneedol nhất định có phương pháp bí mật nào đó, chuyên dùng để mê hoặc đàn ông.
Xét từ hiệu quả mà xem, loại năng lực này không cách nào ngăn cản.
Cũng may nàng khá sợ pháp tắc Tử Vong, nếu không, nói không chừng hắn cũng sẽ trúng chiêu.
Vừa nghĩ đến đây, Cố Thanh Sơn lập tức nói thầm trong lòng: “Sơn Nữ, nếu như cô phát hiện tôi yêu Reneedol, đồng thời đang theo đuổi nàng ta, cô nhất định đừng do dự mà cứ đâm tôi một nhát, đồng thời dùng năng lực “Đoạn Pháp”.
Sơn Nữ lạnh lùng đáp lại: “Công tử, công tử thích ai ta không quản được, nhưng công tử muốn ta đâm, ta nhất định sẽ không hạ thủ lưu tình.”
Cố Thanh Sơn nghe ra có chút gì đó không đúng, vội giải thích: “Sơn Nữ, cô nghe tôi nói, Reneedol rất có thể có một loại năng lực vận mệnh có thể mị hoặc người khác.”
“Cái gì? Vì sao lại nói như vậy?” Sơn Nữ hỏi.
Cố Thanh Sơn vội phân tích mọi chuyện lại một lần nữa.
“Đúng vậy, xem ra nàng ta đích thật có loại năng lực này.” Lạc Băng Ly xen vào.
“Đúng, ta cũng cảm thấy Cố Thanh Sơn phân tích không sai.” Địa kiếm nói.
Triều Âm kêu to một tiếng, nghe ra là cũng đồng ý.
Sơn Nữ im lặng.
“Thì ra có chuyện như vậy, ta còn tưởng rằng công tử thích nàng ta chứ.” Sau đó giọng Sơn Nữ cũng ấm hơn, nồng nhiệt hơon: “Công tử yên tâm, ta tuyệt không để yêu nữ kia câu dẫn công tử, cũng không đả thương công tử.”
“Tốt, chuyện này giao cho cô.”
Cố Thanh Sơn nói.
Ngay sau đó, hắn lại suy nghĩ một lượt về những chuyện xảy ra gần đây.
Khi pháp tắc biến mất, Reneedol trực tiếp bỏ mặc Mạc, còn gọi người đến giết Mạc.
Vừa rồi, Chúa tể Pháp Tắc Ánh Sáng chết, Reneedol lại từ bỏ Mạc, mang theo Atley rời đi.
Cô gái này còn cướp đi sức mạnh của Tiểu Tịch nữa. Nếu không nhờ hắn xuất hiện, Tiểu Tịch cũng đã chết rồi.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn lộ ra sát ý.
“Vạn Thần Nữ Đế... Vốn ta còn có thái độ tôn kính cường giả, vẫn không sử dụng bất cứ thủ đoạn ám sát nào... Nhưng trong tình huống này...”
Trong lúc Cố Thanh Sơn còn đang yên lặng suy nghĩ, Thất Nhược bỗng hốt hoảng kêu lên: “Rod, Mạc sắp không ổn rồi!”
Cố Thanh Sơn nhìn sang Mạc.
Lúc này, Mạc đã không còn hơi thở, nhịp tim càng lúc càng yếu.
Cố Thanh Sơn thả ra thần niệm, cẩn thận kiểm tra tình huống của Mạc.
Thật ra, thương thế của Mạc đã chuyển biến rất tốt, trên người cũng không có tổn thương nào khác.
Vì sao cậu ta lại sắp chết?
Cố Thanh Sơn thật sự không hiểu.
“Thất Nhược, cô là chữa trị sư, cô có kiểm tra ra được điều gì không?” Hắn hỏi.
“Không có.” Gương mặt Thất Nhược hiện lên sự tuyệt vọng: “Tình huống của cậu ấy rõ ràng đang chuyển biến tốt, vì sao lực sinh mệnh lại càng ngày càng yếu... Ta thật sự không biết.”
Cố Thanh Sơn lại thử phóng ra mấy đạo quyết chữa trị, nhưng cũng không có bất kỳ tác dụng nào.
Lần này, hắn thật sự mơ hồ.
“Tử vong...”
Cố Thanh Sơn đột nhiên hỏi: “Chúa tể Pháp tắc Tử Vong, ngươi có biết người bạn này của ta xảy ra chuyện gì không?”
Trong hư không, một ngọn lửa màu đen nhanh chóng xuất hiện:
[Ta có thể cảm nhận được, một phần trong linh hồn của cậu ta đang ở thế giới pháp tắc, dường như đang đứng trong điện phủ của Chúa tể Ánh Sáng.]
[Chúa tể Ánh Sáng đã chết, điện phủ của nó cũng bị đóng lại theo. Ngươi phải đến thế giới pháp tắc mới biết được chuyện gì xảy ra, khi đó mới có thể cứu cậu ta được.]
Cố Thanh Sơn lập tức nói: “Được, nhưng ta không biết đường đi đến điện phủ Chúa tể Ánh Sáng.”
[Ta có thể đưa ngươi đi.] Hàng chữ nhỏ bằng lửa màu đen viết.
“Cảm ơn.”
Cố Thanh Sơn đứng lên, đang chuẩn bị lên đường thì chợt nhớ đến một chuyện.
Mặc dù tình huống của Mạc đang rất nguy cấp, nhưng chuyện này nhất định phải xử lý sớm mới được.
“Thất Nhược, Xích Hộc, ta phải đến thế giới pháp tắc tìm kiếm một phần linh hồn của Mạc. Nhưng khi ta đi rồi, cơ thể của Mạc còn ở lại đây, không có thứ gì có thể chống được năng lực công kích.” Cố Thanh Sơn nghiêm mặt nói.
Hai cô gái giật mình.
“Ngươi có biện pháp gì à?” Xích Hộc hỏi.
“Đúng vậy, trong hai người ít nhất phải có một người ký kết khế ước với Chúa tể Pháp tắc Tử Vong, như vậy hai người mới có năng lực chiến đấu bảo vệ cho Mạc.” Cố Thanh Sơn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận