Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2486. Vũ (1)


Đánh dấu

Trải qua sự kiện làm phản của tế ti, thời gian đã trôi qua một tháng.
Bộ lạc người vượn dần dần khôi phục nguyên khí.
Dưới sự gia trì của hơn trăm loại chúc phúc, sự phát triển văn minh của người vượn có thể dùng từ biến chuyển từng ngày để hình dung.
Các loại văn minh khác cũng đã hiển lộ ra hình thức ban đầu, bắt đầu có dấu hiệu thức tỉnh trên người một vài người vượn.
Các loại hệ thống văn minh hoàn toàn khác biệt hội tụ trong Thị Tộc Người Vượn ở nơi này, hiển lộ ra sinh cơ bừng bừng.
Rừng rậm nguyên thủy.
Trên một cây đại thụ.
Lão yêu tinh ăn một khối bánh gatô say sưa ngon lành, Cố Thanh Sơn ngồi đối diện lão mà uống trà.
Lão yêu tinh nhìn thấy bộ dáng an nhàn thảnh thơi này của Cố Thanh Sơn, lập tức bất mãn nói:
"Cố tiểu tử, ngày nào ngươi cũng không quan tâm như thế đó à? Tiếp tục như vậy được không?"
Cố Thanh Sơn bưng ly trà mà nói: "Không phải bọn họ cả ngôn ngữ còn chưa sáng tạo ra được sao? Đúng rồi, hôm qua ta lại tăng thêm cho bọn họ một loại chúc phúc."
"Là chúc phúc gì?" Lão yêu tinh hỏi.
"Một loại chúc phúc tên là 'Quầng sáng chợt hiện', có thể giúp bọn họ càng biết suy nghĩ cân nhắc về tình cảnh của bản thân." Cố Thanh Sơn nói.
"—— Sau đó ngươi lại mặc kệ bọn chúng à? Vẫn cứ tiếp tục như vậy, sao có thể cạnh tranh với các nền văn minh khác được chứ?" Lão yêu tinh có chút sầu lo mà nói.
Cố Thanh Sơn đặt ly trà xuống, chân thành nói: "Chính là vì muốn giao phong với nền văn minh khác, cho nên ta mới không can thiệp vào Thị Tộc Người Vượn."
"Nói vậy nghĩa là sao?" Lão yêu tinh hỏi.
"Gần đây ta mới ý thức được, kỳ thật văn minh còn phức tạp và vĩ đại hơn những gì ta tưởng tượng, tốt nhất đừng bị ta hạn chế —— nó cần phải trải qua sự chọn lọc tự nhiên của vận mệnh cùng lịch sử, sau đó mới tạo ra một con đường thuộc về chính nó." Cố Thanh Sơn nói.
"Như vậy có thành công được hay không?"
"Không biết, ta cảm giác như vậy rất tốt."
Lão yêu tinh vừa chuẩn bị nói thêm đôi câu vài lời, lại bỗng nhiên cảm ứng được cái gì, lão giật mình.
Cố Thanh Sơn cũng nhìn về hướng nơi đóng quân của Thị Tộc Người Vượn.
Chỉ thấy tộc trưởng người vượn đang lôi kéo con gái mình đứng trên đài cao, lớn tiếng gào to về bốn phía.
Đám người vượn nhao nhao tụ tập tới.
Ánh mắt của lão yêu tinh dạo lòng vòng trên người tộc trưởng người vượn, rồi bỗng nhiên rơi vào trên người con gái của tộc trưởng.
Nữ người vượn tuổi tác không lớn này, ngày trước trên người toàn là lông dài, nhưng hiện giờ lại dần dần hiển lộ ra bộ dáng cùng đặc thù của nhân loại.
Nàng khoác trên mình một bộ giáp ngắn cây mây, bên hông buộc chiếc váy dùng lá xanh bện thành, trông có vẻ tràn đầy dã tính nguyên thủy.
Nhưng ngũ quan nàng lại càng có hàm xúc hơn so với trước kia, cứ như mang theo một tia uy nghiêm bẩm sinh vậy.
"Không đúng lắm, Cố tiểu tử, ngươi cho tăng thêm bao nhiêu loại chúc phúc con gái của tộc trưởng kia thế?" Lão yêu tinh hỏi.
"A, chúc phúc trên người nàng hơi nhiều một chút, tổng cộng có sáu trăm loại." Cố Thanh Sơn thuận miệng đáp.
"Vì sao cho nàng nhiều như vậy?" Lão yêu tinh hỏi.
"Kỳ quỷ là dạng quyền năng không cách nào phân loại, nàng thức tỉnh sức mạnh như vậy, còn có thể thông qua nhảy múa để câu thông với linh—— có thể nói, tư chất của nàng là mạnh nhất trong cả văn minh, cho nên ta cũng tò mò nàng có thể đi tới được viễn cảnh như thế nào." Cố Thanh Sơn nói.
Lão yêu tinh hứng thú, nói: "Cũng đúng, Kỳ Quỷ Trắc là quyền năng tương đương hiếm thấy, bình thường cũng không cách nào dò xét được nguồn gốc của những thứ sức mạnh này, lại thêm sáu trăm loại chúc phúc của ngươi, quả thực là một việc trọng đại mà trước đây chưa từng gặp."
Hai người giấu trong bóng tối, cùng âm thầm nhìn về hướng nơi đóng quân nọ.
Chỉ thấy tộc trưởng người vượn đứng trên cái đài dựng từ gỗ, dùng ngôn ngữ vừa sáng tạo ra không được bao lâu để nói:
"Các vị, hôm nay, ta, truyền vị trí tộc trưởng, cho con gái."
Hắn nói còn chưa lưu loát mấy, nhưng hàm ý cơ bản đã được biểu đạt ra đầy đủ.
Đám người vượn lập tức phát ra từng trận reo hò.
Sau khi tế ti chết, rốt cuộc không có người nào dám phản đối tộc trưởng nữa.
Càng là vì con gái của tộc trưởng cường đại, gần như không có người nào là đối thủ của nàng, đám người vượn đều chịu phục trong lòng.
Chỉ thấy tộc trưởng lui ra phía sau mấy bước, nhường lại vị trí cho con gái mình.
Cô con gái chậm rãi đứng vững, nhìn qua đông đảo người vượn phía dưới, mở miệng nói:
"Ta, tộc trưởng."
Chúng người vượn bộc phát ra tiếng hoan hô lần nữa.
Con gái của tộc trưởng chờ tiếng ồn ào dần dần kết thúc rồi mới mở miệng nói tiếp: "Lúc gọi ta, gọi ta, là Vũ."
Chúng người vượn cảm giác thú vị, nhao nhao hô to: "Vũ!"
Con gái của tộc trưởng cười gật đầu phản ứng lại.
Trên cây cổ thụ che trời đừng xa, Cố Thanh Sơn và lão yêu tinh nhìn nhau.
"Ách."
Trong giọng nói của Cố Thanh Sơn mang theo một tia khen ngợi.
"Ý nghĩa trọng đại đấy, đây chính là người vượn có tên đầu tiên —— không chỉ như vậy, nàng đang chậm rãi phát triển gần với dáng vẻ của nhân loại, có thể gọi là nhân loại cổ." Lão yêu tinh nói.
Hai người tiếp tục quan sát.
Chỉ thấy thủ lĩnh mới của đám người vượn —— Vũ, đứng trên đài cao, tiếp tục nói: "Chúng ta, quá loạn."
Chúng người vượn đồng loạt lộ ra vẻ hoang mang.
Vũ cũng cảm thấy cách biểu đạt của mình không quá chuẩn xác, trầm tư một lát, sau đó mới nói: "Sức mạnh, quá loạn, không tốt."
Đám người vượn vẫn duy trì vẻ hoang mang trên gương mặt, không hiểu được ý của nàng.
Vũ có chút phiền não, nhảy xuống đài cao, cứ đi qua đi lại trong đám người.
Nàng bỗng nhiên bắt lấy tay của một người vượn, dắt đối phương đi lên sàn gỗ.
Vũ nói với người vượn kia: "Sức mạnh, cho, xem."
Người vượn kia đã hiểu.
Hắn quay mặt hướng về tất cả người vượn, khoanh chân ngồi dưới đất, miệng lẩm bẩm.
Chốc lát.
Từng khối bùn đất bay tới trong tay người vượn này, hóa thành bộ dáng một người vượn, trên thân toát ra ánh lửa.
Ngũ Hành chi thổ, Ngũ Hành chi hỏa.
—— Đây là sức mạnh của Tu Hành Trắc.
Không ít phụ nữ trẻ em đồng loạt sợ hãi thán phục hoan hô lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận