Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2655. Uy lực của tam thuật! (2)



Bên kia.
Atula vương đứng lên.
Gã nhặt một cái đai lưng chiến đấu từ trên lưng voi, thắt nó trên người mình.
Chỉ thấy binh khí dày đặc chi chít trên lưng voi trắng đều bị đai chiến này buộc lại, vòng quanh sau lưng y, sắp thành hàng giống như chim công xòe đuôi.
“Lục Đạo Luân Hồi, vẫn không có cách nào đánh một trận cho tử tế...”
Atula vương lẩm bẩm một câu, tiện tay rút ra một thanh chiến mâu từ sau lưng.
Y đột nhiên biến mất khỏi voi trắng.
Sau một cái chớp mắt, y đã xuất hiện trước cột Thanh Đồng, giơ chiến mâu đâm về phía quái vật hình rắn.
Trên người quái vật hình rắn bỗng trồi ra một tia sáng nhọn hoắt.
“Cheng...”
Tia sáng nhọn hoắt ngăn chặn chiến mâu.
Trong lúc va chạm, cơn gió kịch liệt quét sạch toàn bộ thế giới.
Vô số chúng sinh lục đạo bị thổi bay ra ngoài.
“Dám tiếp tục ăn thi thể Atula ngay trước mặt ta?”
Atula vương ném chiến mâu, rút ra hai thanh đao ngắn từ đống vũ khí sau lưng, lần nữa nhằm về phía trụ Thanh Đồng.
Quái vật hình rắn buộc phải ngừng ăn.
Nó đột nhiên mở miệng, phun ra một luồng ánh sáng màu đen.
“Ầm!”
Ánh sáng màu đen đánh trúng chiến mâu khiến nó văng ra ngoài, đâm trúng Atula vương.
Atula vương phản ứng cực nhanh, đưa tay rút ra một lá chắn phía sau lưng, giơ lên chống đỡ.
Ánh sáng màu đen mang theo hơi thở hủy diệt lao ra khỏi bầu trời.
Atula vương bay ngược vài trăm thược, phun ra một ngụm máu.
“Rút lui đi!” Quái vật hình rắn ngạo nghễ nói: “Vô số thời không, hàng tỉ chúng sinh, tất cả đều quỳ rạp dưới thuật pháp của ta, trở thành chất dinh dưỡng của ta, hóa thành nguồn sức mạnh của ta... Ngươi muốn chỉ dựa vào sức mạnh của một người mà có thể chiến thắng ta, tuyệt đối không thể nào.”
Atula vương rút ra một thanh rìu chiến to lớn từ sau lưng, cười sảng khoái mà nói: “Ta lại cứ thích giao thủ với người mà mình đánh không lại đấy.”
Thân hình hắn lóe lên, lần nữa xông tới.
“Hừ, đã muốn chết thì đi chết đi!”
Quái vật hình rắn lại ngừng ăn, bực bội quát lên.
Đôi bên đánh nhau túi bụi chỉ để lại một màn ảo ảnh.
Cuồng phong thổi bay hết thảy mọi thứ trên mặt đất.
Âm thanh giao chiến kịch liệt khiến mặt đất rung chuyển không ngừng.
Cố Thanh Sơn sờ lên tai mình, chỉ thấy tất cả đều là máu.
Hắn không nén nổi hoảng sợ.
Chỉ đứng từ xa quan sát trận chiến, cũng không cách nào chịu được.
Hắn lập tức kéo Ninh Nguyệt Thiền lui về phía sau.
Những chúng sinh Lục Đạo cường đại cũng không cách nào tham gia vào trận chiến như vậy, chỉ có thể liên tục lui về phía sau, nhường ra không gian cho đôi bên giao đấu.
“Thanh Sơn.”
Một giọng nói bỗng nhiên vang lên trong lòng Cố Thanh Sơn.
Đây là giọng của sư tôn!
Cố Thanh Sơn giật mình một cái, lập tức đáp lại: “Sao vậy? Sư tôn?”
“Khoảng ba trăm thước sau lưng ngươi, trong số các kiếm tu, có một nữ kiếm tu mặc chiến giáp màu đen, đó là ta.”
Cố Thanh Sơn dùng thần niệm rà quét, quả nhiên ba trăm thước ngoài kia có một nữ tu đang thầm gật đầu với hắn một cái.
Lúc trước cứ mỗi lần xông lên tấn công thì cô gái này luôn ra tay trước, luôn che chở cho hắn.
Trong lòng Cố Thanh Sơn cảm thấy ấm áp, hắn hỏi: “Con đã thấy, sư tôn có gì dặn dò?”
“Ta cũng không biết tiếp theo sẽ như thế nào, cho nên bây giờ phải nói cho ngươi biết về bí mật Lục Đạo, ngươi phải nghe thật kỹ.”
“Vâng, sư tôn.”
“Từ trước tới nay, Lục Đạo Luân Hồi vẫn luôn bị khống chế, nó liên tục bị đánh vỡ, rồi lại liên tục dung hợp, chưa từng có cơ hội hoàn thành tiến hóa.”
“Hiện tại trong Lục Đạo, chúng ta chỉ có ba vị thánh... Vị trí đầu tiên là Thiên Đế của Thiên giới, do ta chiếm cứ; thứ hai là Atula vương, y vẫn luôn ngấm ngầm chịu đựng, dùng sức mạnh một người để giữ gìn truyền thừa hoàn chỉnh của Lục Đạo; thứ ba là Quy thánh, hắn càng có thể chịu đựng, cho dù Thú Vương đạo cận kề diệt vong thì nó vẫn cứ ẩn náu trong bóng tối để bảo tồn thực lực...”
“Thanh Sơn, thực ra con đã từng gặp nó, nó chính là rùa thần thú của thiên cung Hoang Vân... Lúc này nó đang ở gần chiến trường chờ đợi thời cơ đến cứu viện ta và Cố Atula vương.”
Cố Thanh Sơn nhớ tới con thần thú kia, nhất thời không biết phải nói gì.
Chẳng trách vào thời đại viễn cổ, trong bốn thần thú tại thiên cung Hoang Vân chỉ có một mình nó còn sống.
Hiện tại xem ra không chỉ đơn giản là vì vỏ rùa cứng rắn.
Thứ này quá giỏi chịu đựng, cũng rất biết cách giả bộ.
Giọng nói của Tạ Đạo Linh lại vang lên lần nữa: “Ngoại trừ Thiên giới, Atula, Thú Vương, còn có các thánh nhân của Hoàng Tuyền, Ác Quỷ, Nhân giới vẫn chưa xuất hiện.”
“Lục Đạo Luân Hồi muốn hoàn thánh tiến hóa thì phải có sáu vị thánh nhân, lần lượt đến từ Thiên giới, Atula, Nhân gian, Thú Vương, Ác Quỷ, Hoàng Tuyền.”
“Lục thánh xuất hiện, thuật Luân Hồi hoàn thành!”
“Đây là bí mật của Lục Đạo, hiện tại chúng ta chỉ nói đến đây, con tuyệt đối không được tiết lộ.”
“Vâng, sư tôn.” Cố Thanh Sơn lên tiếng.
Tạ Đạo Linh lại nói: “Bây giờ con đi tới chỗ hóa thân nữ kiếm tu của ta đi.”
Cố Thanh Sơn liền dẫn Ninh Nguyệt Thiền tiếp tục lùi về phía sau, đi thẳng tới bên cạnh nữ kiếm tu.
Tạ Đạo Linh tiếp tục truyền âm: “Ta muốn giao cho con một việc.”
“Xin sư tôn dặn dò.” Cố Thanh Sơn nói.
“Lục thánh không đầy đủ, Luân Hồi không ngừng... Lấy thực lực của chúng ta căn bản không thể chống lại thuật Nhất Nhân Vạn Sinh, cũng không thể chiến thắng thuật Vạn Linh Mông Muội, đây cũng là nguyên nhân chúng ta vẫn luôn ngấm ngầm chịu đựng.”
“Lần này bọn chúng đồng loạt tấn công, thế giới Atula chắc chắn sẽ hủy diệt, Lục Đạo Luân Hồi chỉ có thể vỡ nát thêm lần nữa, tiếp tục hóa thành công cụ cho chúng nó cắn nuốt vô số chúng sinh.”
Cố Thanh Sơn im lặng gật đầu.
Bài thơ cổ của sư tôn năm đó, cuối cùng đã có đáp án.
Cũng nhất quán với phán đoán của Hỗn Độn.
Chỉ nghe Tạ Đạo Linh tiếp tục truyền âm:
“May là cuối cùng sự việc cũng có biến số, vì biến số này nên ta mới dám đánh cuộc một lần, dùng toàn bộ thực lực để hiện thân, đến tiến hành một trận quyết chiến với hai thuật pháp kia.”
Cố Thanh Sơn ngẩn ra, không nhịn được mà hỏi: “Sư tôn, người đang chỉ cái gì?”
“Con.”
“Con?”
“Đúng, vậy mà con lại trở thành Mộng Cảnh Chi Long, đây là vị thánh của Nhân tộc... Lục thánh lại có them một vị, sức mạnh của chúng ta lại được tăng cường, hơn nữa con còn mang đến cho ta một vật khác...”
“Đó chính là hồn khí hệ gió, chìa khóa Phong.” Tạ Đạo Linh nói.
Cố Thanh Sơn chấn động.
Hết chương 2655.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2656
Bạn cần đăng nhập để bình luận