Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2269. Thủ đoạn (2)


Đánh dấu

—— Phía dưới đường mòn cũng là vách đá vạn trượng, căn bản không thấy đáy.
Nơi này cứ như một ngọn núi, mà trong ngọn núi thì chỉ trống rỗng mà thôi.
Tiếng nói của Ly Ám bỗng nhiên vang lên: "Vừa rồi tại sao anh không đi cứu người?"
Cố Thanh Sơn nói: "Vừa rồi là thời cơ duy nhất để tôi thoát được vòng vây, Tú Tú xuất hiện không sớm một phút, không trễ một giây, cô cảm thấy tôi nên đi cứu nàng hay sao?"
"Lỡ đâu thật sự đúng lúc như thế thì sao?" Ly Ám hỏi.
"Nếu nàng không kêu cứu, tôi mới có thể đi cứu nàng." Cố Thanh Sơn nói.
"Vì sao chứ?" Ly Ám hỏi.
"Bởi vì sư muội tôi vốn là người như vậy." Cố Thanh Sơn nói.
Ngày xưa lúc mà đạo pháp của Tạ Đạo Linh chưa thành công, Tú Tú tình nguyện nhận hết tra tấn, cũng không muốn để lộ tung tích của Tạ Đạo Linh.
Nếu như đồng thời gặp nạn với Cố Thanh Sơn, nàng nhất định sẽ không kêu cứu, mà thà để Cố Thanh Sơn trốn chạy trước!
Đây mới thật sự là Tú Tú!
"Nếu sư muội anh đã là giả, vậy chẳng phải Nhị sư huynh của anh nói đúng hay sao? Hắn ta trọng thương hôn mê, nếu không có ai cứu hắn, chỉ sợ chẳng mấy chốc nữa sẽ chết đi." Ly Ám nói.
Cố Thanh Sơn tựa vào cánh cửa đá, trên gương mặt không chút biểu tình.
"Ly Ám, cô phải nhớ kỹ một chuyện."
"Cái gì?"
"Trên thế giới này, kẻ mà thật sự hiểu được đùa bỡn lòng người, đều sẽ có một loại thủ đoạn cơ bản nhất."
"Cái gì?"
"Chí ít phải đặt ra hai điểm tập trung khác biệt."
"Tôi... Không hiểu được..."
"Tú Tú và Tiểu Lâu xuất hiện, đối lập lẫn nhau, như vậy tôi rất dễ sa vào một sự nhầm lẫn —— Trong hai người bọn họ có một con quái vật đang ẩn mình, mà người vạch trần con quái vật, tất nhiên là sư huynh chân chính, không thể giả được."
"Chẳng lẽ không phải như vậy sao?"
"Dĩ nhiên không phải —— nếu như tôi cứu Tú Tú, như vậy Tú Tú chính là quái vật; nếu như ta cứu Tiểu Lâu, như vậy Tiểu Lâu chính là quái vật —— Kỳ thật trong cái cục diện này, hai người bọn họ nhìn thì thấy đối lập, nhưng bất kể tôi lựa chọn người nào trong bọn họ, tôi cũng sẽ mắc câu cả thôi."
Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: "Tú Tú tuyệt đối sẽ không bảo tôi liều chết đi cứu nàng, Tiểu Lâu là một người không muốn mạo hiểm, không thích tu hành, yêu thương mạng sống. Anh ta tuyệt đối không đi giết quái vật Ngũ Hành, càng sẽ không đến địa điểm diễn ra chiến tranh Ngũ Hành—— Thực lực của anh ta cũng không đủ, hẳn cũng không tham dự Thánh Tuyển; trên thực tế tôi đoán hiện tại anh ta đang tìm kiếm sư tôn, bởi vì sư tôn mới là người tâm phúc trong lòng anh ta, không có sư tôn, anh ta cũng không biết nên làm gì nữa."
"Cho nên hai người vừa rồi xuất hiện đều là quái vật, đều không phải sư huynh sư muội của tôi."
Cố Thanh Sơn có vẻ hơi phẫn nộ, hắn siết chặt lấy nắm đấm, trên thân hiện ra sát ý nồng đậm.
Ly Ám lập tức nhận ra.
Nàng hoảng hốt vội nói: "Cố Thanh Sơn, chúng tơi có lời thề Thiên Ma với anh, sẽ chỉ trợ giúp anh, không ảnh hưởng đến anh —— "
"Tôi biết, pháp thuật vừa rồi cũng không tới từ các cô, ta đoán là có người đã khống chế pháp thuật lối vào, thừa dịp tôi hạ xuống thì đã kích hoạt rồi." Cố Thanh Sơn nói.
Trong bóng tối, bỗng nhiên vang lên một tiếng vỗ tay.
Có người ở cách đó không xa lên tiếng:
"Đặc sắc, có thể trở thành truyền nhân duy nhất của Ác Quỷ Đạo, quả nhiên không phải hạng người tầm thường."
Soạt soạt soạt soạt soạt.
Một khí tức hung tàn kéo theo gió, quét ra từng hồi tiếng vang trong hư không.
Vẻ mặt Cố Thanh Sơn nghiêm lên một chút.
Từ thời khắc mà tiếng nói ở bên đó vang lên, cả người hắn đã triệt để bình tĩnh lại.
"Là thủ đoạn của các hạ?" Hắn hỏi.
"Đúng vậy." Âm thanh kia nói.
—— có thứ gì đó đang chầm chậm tới gần.
Sát ý trên người Cố Thanh Sơn đột nhiên biến mất.
Hắn thản nhiên nói:
"Mặc kệ các hạ là ai, dám giả mạo ta sư huynh sư muội tới đối phó ta, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi."
"Ồ?" Âm thanh kia cảm thấy hứng thú hỏi lại: "Thế nhưng ngươi biết không? Ngươi sẽ chết ngay lập tức rồi."
Cố Thanh Sơn cười lên, nói: "Ta cảm thấy cuộc chiến của chúng ta vừa mới bắt đầu mà thôi."
Thanh âm kia chế giễu nói: "—— Cứ việc ngươi chọc thủng được trò vặt vừa rồi kia, nhưng ngươi lại không biết, giờ phút này cánh cửa mà ngươi tiến vào là ta đặc biệt bày ra cho ngươi, nó cũng không phải là cánh cửa di tích Ác Quỷ Đạo thật sự, nó chỉ có tác dụng đưa ngươi đến trước mặt ta mà thôi."
Một tia sáng le lói sáng lên bốn phía.
Chỉ thấy phía trước là một sườn đồi sâu không thấy đáy.
Một con quái vật lẳng lặng lơ lửng bên ngoài sườn đồi.
—— Nếu như muốn bắt buộc tìm từ để hình dung thì, thậm chí không thể nói nó là "Một con quái vật" .
Bởi vì trên người nó hiện đầy các loại cơ quan, đủ loại đầu lâu, thân thể, chi kiềm.
Tất cả những thứ đó trộn lẫn lại với nhau, tạo thành một con quái vật hỗn tạp vô cùng to lớn.
Một thứ khí thế quỷ dị hung ác tỏa ra từ trên thân con quái vật.
Cố Thanh Sơn nhìn vào nó, bỗng nhiên bật cười nói: "Thì ra ngoài cái bẫy này còn có một cái bẫy khác nữa —— Con đường duy nhất lại dẫn thẳng đến sào huyệt của ngươi, như vậy cũng không sợ ta chạy mất."
"Đúng, cửa đá kia đã thông qua bí pháp đặc thù mà luyện chế, trong thời gian ngắn ngươi không cách nào mở nó ra lần nữa, cho nên ngươi chỉ có thể chết ở chỗ này!" Quái vật cất tiếng cười to, nói.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào nó, lắc đầu nói: "Thủ đoạn của ngươi thật nhiều, mưu kế cũng đủ quỷ quyệt, nhưng lại có một khuyết điểm trí mạng."
"Cái gì?" Quái vật hỏi.
"Khinh địch." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nhìn vào con quái vật, nói từng chữ từng chữ một:
"Ngươi cảm thấy ta sẽ tùy tiện tiến vào một nơi hoàn toàn không có gì đảm bảo hay sao?"
Quái vật không lên tiếng nữa.
Bỗng nhiên, nó duỗi ra mấy chục đầu thân thể hình dạng không đồng nhất, thả ra mấy chục loại pháp thuật đánh về phía Cố Thanh Sơn.
Cùng thời khắc đó, Cố Thanh Sơn bỗng nhiên vươn tay, nện một quyền ngay vào bộ ngực mình.
—— Thần kiếm, Lui Tà!
[Lui Tà: Đánh bay mục tiêu mà ngươi nhắm vào, khoảng cách đánh bay tùy theo quyết định của chính ngươi.]
Trong chớp mắt, Cố Thanh Sơn bay thẳng lên trên dọc theo vách đá cao vạn trượng.
Oanh! ! !
Hắn vừa bay lên, những pháp thuật kia lập tức đã bắn vào vị trí ban đầu của hắn, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Cố Thanh Sơn cũng đã bay mất.
Tốc độ phi hành của hắn cực kỳ nhanh, cứ như sao băng, trong nháy mắt đã không nhìn thấy bóng dáng đâu nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận