Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2644. Thuật thứ ba trong hư không (1)



Tầng mây tản ra.
Một cây trụ thanh đồng từ trên trời rơi xuống, ầm vang đụng vào mặt đất.
Nó chỉ hơi lay động, sau đó thì lập tức đứng thẳng!
Mèo quýt nhịn không được dừng bước chân của mình lại, nhìn lên trên trời cao.
Chỉ thấy trên trụ thanh đồng có đóng đinh một bộ xương khô, bị xích sắt màu đen gắt gao trói chặt hai tay, khóa trên trụ thanh đồng.
Bộ xương khô chỉ có nửa người trên, nửa người dưới sớm đã chẳng biết đi đâu.
Trong hốc mắt của nó bắn ra hai ngọn lửa u ám, nó cao giọng mà nói: "Vạn vật đều phải sa vào đen tối, mà ta, là chủ nhân của tất cả mọi sự đen tối."
Oanh ——
Làn sương mù màu tro tàn tán phát ra từ trên trụ thanh đồng, khuếch tán về bốn phương tám hướng.
Trong làn sương mù kia, có từng bóng người lần lượt bắt đầu xuất hiện.
Đám sứ giả của danh sách đen tối!
Mèo quýt không tiếp tục quan sát nữa.
Nó lặng lẽ lui lại hai bước, quay người tiếp tục chạy sâu vào mảnh đất Nghịch Loạn Vạn Cổ.
—— Trước mắt đã có hai cây trụ thanh đồng giáng lâm trên mảnh đất Nghịch Loạn Vạn Cổ.
Sau đó.
Nhất định sẽ có càng nhiều chủ nhân danh sách giáng lâm.
Mà thực lực bản thân Mèo quýt có hạn, căn bản không có cách nào tham dự vào cuộc chiến đấu.
Điều duy nhất nó có thể làm chính là ——
Tranh thủ thời gian đến biển binh khí, nhìn xem có thể tìm được truyền thừa tiếp theo của người tu hành để hay không.
Đó là con đường để người tu hành mạnh lên!
Chỉ thấy Mèo quýt hối hả chạy vội trong gió, thỉnh thoảng phát ra tiếng meo meo rất nhỏ.
Ngẫu nhiên nó sẽ biến mất khỏi vị trí cũ, trực tiếp xuất hiện cách đó mấy vạn dặm.
Đang tới gần.
Nó cách biển binh khí càng ngày càng gần rồi!
Đột nhiên, phía trước xuất hiện một người đầy máu.
Người này vừa xuất hiện thì đã quỳ một chân trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu.
Trên người hắn có mấy chục vết thương nhìn thấy thôi đã giật mình.
"Nghe này, mặc dù ta không nhìn thấy ngươi, nhưng ta biết ngươi đang ở gần đây."
Người máu kia cất tiếng nói.
Mèo quýt sớm đã dừng bước, lúc này nghe thấy giọng nói của đối phương, lại cẩn thận mà nhìn cho rõ dáng người của hắn ta, cuối cùng cũng nhận ra được đối phương.
—— Người đàn ông máu me be bét khắp người này chính là thủ lĩnh lưu manh trong trấn nhỏ trước đó.
"Meo? Meo meo meo?"
Mèo quýt phát ra tiếng keo dò hỏi liên tục.
"Mặc dù ta không phát hiện được ngươi, nhưng thiết bị tư duy siêu lượng tử của ta từng cảm nhận qua giai điệu đặc biệt do gien sinh trưởng trên người ngươi, cho nên ta có thể theo tiếng mà lần đến." Thủ lĩnh lưu manh dồn dập nói tiếp: "Nghe đây, Nhân Tộc chúng ta hao hết toàn lực, sáng tạo ra Mộng Cảnh Long bên trong Nhân Gian mộ—— "
"Meo meo meo?" Mèo quýt giơ móng vuốt ra mà kêu lên, ngắt lời hắn ta.
Thủ lĩnh lưu manh giải thích nói: "Mảnh đất Nghịch Loạn Vạn Cổ chỉ có thể giúp chúng ta ẩn nấp, muốn thực hiện được thành tựu chí cao của nhân tộc, nhất định phải hành động trong Nhân Gian giới mới có thể hoàn thành."
"Cho nên, ngươi là kiệt tác cao nhất của toàn bộ văn minh chúng ta."
Nói xong, hắn ta lấy ra một khối kim khí nho nhỏ từ trong ngực.
khối kim khí kia vừa được để xuống đất, lập tức phóng ra một sóng dao động mong manh, bao phủ thủ lĩnh lưu manh vào trong đó.
Thân hình của hắn ta cũng dần dần mờ đi.
—— Xem ra đây là một loại thủ đoạn ẩn nấp.
Mèo quýt lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa, kêu khẽ: "Meo. . . Meo meo?"
Thủ lĩnh lưu manh tiếp tục nói: "Tình huống bây giờ khẩn cấp, chúng ta đang rơi vào thế yếu trong cuộc chiến, đang cần ngươi cho ta ‘Chúc phúc Nhân tộc' ."
Thì ra là chuyện này.
Mèo quýt không chút do dự duỗi móng vuốt ra, chỉ vào thủ lĩnh lưu manh, kêu lên một tiếng: "Meo meo meo meo!"
Chúc phúc Nhân tộc!
Sau khi đạt được sự gia trì trước đó, uy lực của chúc phúc nhân tộc đã tăng lên tới ba mươi lần.
Trên người Thủ lĩnh lưu manh lập tức dâng lên một khí thế siêu cường.
Hắn ta cảm ứng một phen, trên mặt lộ ra nét mừng, lại rút một cái ống chích ra, lập tức đâm vào trên cánh tay mình.
Khi hắn ta tiêm sạch ống chíc, vết thương toàn thân cũng theo đó mà khép lại.
"Ba mươi lần. . . Lần này đánh được rồi."
Thủ lĩnh lưu manh đứng lên, đưa mắt nhìn về hướng phương xa, sau đó lên tiếng: "Ta phải đi chiến đấu, nhưng ta có hai chuyện muốn bàn giao với ngươi."
"Meo?" Mèo quýt hỏi.
"Trông thấy người của chúng ta, nhớ cho hắn ‘Chúc phúc Nhân tộc’, ta nhờ ngươi." Thủ lĩnh lưu manh nói.
"Meo!" Mèo quýt không chút do dự mà gật đầu.
Lúc này thủ lĩnh lưu manh lại nhìn về phương xa, trên mặt toát ra vẻ kiêng dè sâu sắc, hắn ta nói: "Chuyện thứ hai —— ngươi có thể nhìn thấy những cây trụ thanh đồng không người kia không?"
Mèo quýt nhìn theo hướng mà hắn ta chỉ, lại không thấy bất cứ một thứ gì.
"Meo meo." Nó lắc đầu nói.
"Cầm lấy cái này." Thủ lĩnh lưu manh đưa cho nó một cái kính râm màu đen.
"Meo?"
"Đây là dụng cụ đo lường đồ họa năng lượng siêu tần, bất cứ cái gì có năng lượng cũng không chạy khỏi đồ họa của nó, có thể giúp ngươi thấy rõ chân tướng."
Mèo quýt lập tức nhận lấy kính râm, gác lên trên mũi của mình.
Nó lại nhìn về hướng mà thủ lĩnh lưu manh đã chỉ lần nữa.
Chỉ thấy trên đường chân trời xa xôi, có một cây trụ thanh đồng không người đang đứng sừng sững.
Trên cây trụ thanh đồng này quả thật không có nhốt kẻ nào, nhưng lại bò đầy những con côn trùng màu sắc rực rỡ.
Những con côn trùng kia trông có vẻ hết sức quen mắt, hình như đang ám chỉ một đáp án kinh khủng rõ ràng như thật.
Đám trùng nhiều chi chít, tụ lại trên trụ thanh đồng.
Bọn chúng đang tìm kiếm thời cơ.
Ngẫu nhiên mới có thể trông thấy chúng thành bầy thành đội bay ra ngoài, đồng thời kéo mục tiêu công kích trở về trước trụ thanh đồng.
Hết chương 2644.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2645
Bạn cần đăng nhập để bình luận