Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2789. Mình phải bảo vệ được Tú Tú



Bên trong Cánh Cửa Sinh Tử, tất cả những tiếng chửi mắng ác độc và tiếng rống giận dữ đã biến mất hoàn toàn.
Một cơn yên tĩnh kéo đến.
Có người đau khổ lẩm bẩm: "Ta tu hành vô số năm, đã trải qua sinh tử, vẫn trúng phải đạo thuật pháp này ——dựa vào cái gì mà ngươi viết một chữ Thục lại qua cửa ải được kia chứ?"
Mèo quýt không trả lời, chỉ mang vẻ mặt bình tĩnh mà gật đầu.
Không sai!
Đối với tu sĩ mà nói, sinh tử liên quan đến đại sự tu hành, "Sinh" tự nhiên tương phản với "Tử" .
Nhưng đối với một đầu bếp mà nói, từ trái nghĩa của sinh chính là thục[1]!
[1] Cặp từ Sinh - Tử là sống chết/ Cặp Sinh – Thục là Sống và Chín
— Kỳ thật nghề cũ tu hành chân chính của ta, chính là tài nấu nướng của nhân gian!!!
Mèo quýt viết xong cái chữ này, lập tức hất văng bút lông đi, vỗ vỗ lên trên bụng, lấy ra một đống thực phẩm chín.
Cùng lúc đó, cửa "Thục" đã mở ra ——
Ào ào!
Mèo quýt đẩy một đống lớn đồ ăn lần lượt vào đó.
Lần này thì xong!
Oanh long long long ——
Cánh Cửa Sinh Tử phóng lên tận trời, mang theo vô số tiếng thút thít cầu xin giận mắng quát lớn và thét chói tai, bay lên bầu trời âm trầm, biến mất không thấy đâu nữa.
Toàn bộ thế giới cũng biến mất theo trong nháy mắt.
Một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi hiển hiện trước mắt Mèo quýt:
[Thời gian còn lại: 02:0 5.]
Không tốn quá nhiều thời gian!
Mèo quýt thở phào, nhẹ nhàng đáp xuống một cái quan tài trống rỗng.
Chiếc nhẫn ngọc bích bay ra ngoài, múa lên mà nói: "Từ xưa đến nay, ngươi là người đầu tiên dựa theo thuật của Cánh Cửa Sinh Tử, thành thành thật thật đi đến cuối cùng mà không xảy ra chuyện gì."
Mèo quýt vội vàng meo một tiếng.
"Yên tâm, đến nơi này thì phải dựa vào ta rồi." Chiếc nhẫn ngọc bích múa xong, lập tức bay ra ngoài, dán lên trên vách quan tài, không ngừng phóng ra ánh sáng như đom đóm.
Trên quan tài màu đen dần dần có một tầng phù văn chậm rãi hiển hiện.
Những phù văn này vừa xuất hiện, lập tức tổ hợp thành một đạo thuật.
Răng rắc ——
Một khối vách quan tài ngã xuống, để lộ ra cảnh tượng phía sau.
Chỉ thấy phía trước lại là một địa cung âm u.
Bên trong địa cung được đặt rất nhiều cỗ quan tài đá chỉnh chỉnh tề tề.
Những quan tài này lại khác biệt với các quan tài phía bên ngoài ——
Bên ngoài mỗi một bộ quan tài đá đều khắc vô số những phù văn màu máu không cách nào đếm xuể, mà quan tài làm bằng đá triệt để kết nối với mặt đất, căn bản không có cách nào di động mảy may.
Trên mặt đất tràn đầy máu tươi, hình như có một cái bóng màu đen không ngừng nhúc nhích bên trong dòng máu đó.
Chiếc nhẫn ngọc bích giấu ở bên trong cái đuôi con Mèo quýt, lúc này rốt cuộc cũng cất tiếng nói:
"Vương Thanh Tú —— thực lực của nàng cũng không mạnh, cho nên chỉ ở tầng cao nhất của địa cung này, bên trong quan tài thứ ba từ trái đếm qua là nơi phong ấn nàng."
—— Đây là âm thanh của nữ hồ ly.
Mèo quýt nhìn vào cỗ quan tài kia, trong đầu hiện ra giọng nói và dáng vẻ của Tú Tú.
Nó duy trì sức mạnh Dạ Mị Quỷ Ảnh, nhẹ nhàng vút qua, lập tức bay lên trên cỗ quan tài kia.
Nó ghé vào phía trên quan tài làm bằng đá, thả ra thần niệm tìm kiếm vào bên trong.
Chỉ thấy một cô gái nho nhỏ bị trói chặt hai tay hai chân, trên người dán đầy phù lục màu đen, lại lấy gai nhọn xuyên qua thân thể, vẫn luôn cố định bên trong quan tài.
—— Chính là Tú Tú!
Những tà ma này vì kiềm chế sư tôn, lại phong ấn nàng ở chỗ như thế này!
Sát cơ trong lòng Mèo quýt tăng vọt, không thể không cố nén lửa giận, nhanh chóng truyền niệm: "Meo meo meo, meo meo meo meo?"
Nữ hồ ly nói: "Chúng ta có biện pháp giải trừ phong ấn của nàng —— ước chừng cần một phút đồng hồ, ta phải hỏi ngươi một lần nữa, ngươi có biện pháp rời đi nơi này hay không?"
"Meo." Mèo quýt khẳng định mà đáp lại.
"Tốt, nếu đã không cần quan tâm đến chuyện các ngươi chạy trốn, vậy chúng ta có thể toàn lực đi mở phong ấn ra, quá trình này sẽ kinh động đến tà ma trấn giữ nơi này, ngươi phải hộ pháp cho chúng ta trong vòng một phút." Tiếng nói của nữ hồ ly vang lên từ trong chiếc nhẫn.
Mèo quýt nhìn về phía hư không.
Một nhóm chữ nhỏ màu đỏ tươi dừng lại ở nơi đó:
[Thời gian còn lại: 01: 10.]
Mèo quýt lập tức nắm chặt móng vuốt: "Meo, meo meo!"
Chiếc nhẫn ngọc bích bay ra từ trong cái đuôi của nó, rơi vào bên trên quan tài làm bằng đá, cũng không biết tại sao lại giật giật, sau đó lập tức thẩm thấu đi vào.
Bên trong thần niệm của Mèo quýt, chiếc nhẫn bắt đầu thả ra ánh sáng le lói, chiếu vào một trong những tấm phù lục màu đen kia.
Xoẹt ——
Phù lục màu đen lập tức hóa thành tro tàn.
Làm quan tài bằng đá lập tức phát ra một tiếng chấn động, may mà tiếng chấn động này vô cùng nhẹ nhàng, cũng không gây nên dị thường gì.
Chiếc nhẫn ngọc bích lập tức lại thả ra ánh huỳnh quang đi chiếu vào một trong các phù lục màu đen còn lại.
Mèo quýt thu hồi thần niệm, cẩn thận nhìn chăm chú về bốn phía.
Không bao lâu sau, bên trong quan tài làm bằng đá vang lên một tiếng chấn động lần nữa.
Âm thanh chấn động này rốt cuộc cũng tạo nên từng cơn sóng gợn bên trong dòng máu, truyền ra trong địa cung tĩnh mịch không người này.
Chỉ thấy bên trong dòng máu, từng cái bóng đen nhanh chóng thoáng hiện từ bốn phương tám hướng.
Mèo quýt chiếm cứ bên trên quan tài làm bằng đá, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào những cái bóng đen này.
Sau một khắc.
Nó giơ móng vuốt lên, dùng sức siết lại một cái ——
Khí tức cổ xưa thê lương lập tức hàng lâm, dần dần tràn ngập toàn bộ địa cung.
—— Thánh Nguyện Tế, phát động!
Bên trong địa cung âm u lạnh lẽo, khí tức yêu dị mà âm lãnh lơ lửng không cố định.
Dòng máu sôi lên mãnh liệt.
Vô số những cái bóng đen tìm kiếm nơi phát ra động tĩnh kia.
Bọn chúng giao thoa, lặn, xuyên qua bên trong dòng máu, chỉ nhìn từ xa xa cũng làm người ta tê cả da đầu.
Mèo quýt thả ra thần niệm tìm kiếm vào bên trong quan tài.
Chỉ thấy cái chiếc nhẫn ngọc bích kia trôi nổi bất động, đang thả ra một ánh sắc nhọn, ý đồ giải trừ vài tấm phù lục màu đen dán trên người Tú Tú.
Mèo quýt lại liếc nhìn lên hư không một cái.
[Thời gian còn lại: 57 giây.]
—— Tiếp đó, động tĩnh sẽ chỉ lớn hơn.
Mình phải bảo vệ được Tú Tú!
Hết chương 2789.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2790
Bạn cần đăng nhập để bình luận