Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1661. Tiểu Điệp Hạ Quyết Tâm


Đánh dấu
Mấy hơi thở sau.
Một mảnh gỗ hiện lên trước mặt Tiểu Điệp, giọng nói ồm ồm bực dọc cất lên từ đó:
"Người nhà của nàng? Là người đàn ông của nàng à?"
"Không phải." Tiểu Điệp nói.
Giọng nói kia hơi thả lỏng, dịu dàng hơn: "Nếu là người nhà của ngươi, hãy cho hắn một tờ giấy xác nhận, điều này không thành vấn đề. Còn nữa, Tiểu Điệp, ta yêu nàng, tình yêu của ta nhiều như sao trên trời."
"Cút đi." Tiểu Điệp cắt ngang giọng nói kia: "Sao trời cách ta bao nhiêu, ngươi cũng cách ta bấy nhiêu."
Cô tát miếng gỗ một cái, đập cho đối phương biến mất.
"Được rồi, vậy là có thể cho ngươi một tờ giấy xác nhận."
Tiểu Điệp thản nhiên lấy một cuộn giấy ra, để lên bàn, đẩy lên trước mặt Cố Thanh Sơn: "Ta lấy dấu ấn đi, nhưng ngươi phải cầm cái này."
"Đây là cái gì?" Cố Thanh Sơn lau mồ hôi lạnh, nói.
Hắn nhìn cuộn giấy, trên đó chỉ thấy có một dòng chữ bằng tiếng của Hư Không được viết ngoáy:
[Giấy chứng nhận gieo họa và gây sự của Hung Ma Tháp.]
Phía dưới có một hàng chữ chú thích nhỏ:
[Người cầm tờ giấy chứng nhận này là học viên hoặc người nhà của Hung Ma Tháp, nếu chọc phải chuyện gì ở chỗ của các ngươi, xin các ngươi hãy giúp đỡ và hãy khuyến khích nhiệt tình.]
Cố Thanh Sơn nhìn giấy chứng nhận này, cảm thấy ngại ngùng.
Lời này đúng thật là muốn ăn đòn.
Nhưng nếu đây là thái độ thật sự của người viết, vậy vấn đề đã được giải thích.
Rốt cuộc phải có thực lực lớn nhường nào mới có thể khiến đối phương khuyến khích nhiệt tình sau khi mình gây chuyện?
". . . Khoan đã, phó tháp chủ của các ngươi... Có phải đều cất chứa một ít mảnh vỡ của từng thế giới nơi mà mỗi một tổ chức đang ở không?" Hắn hỏi.
"Ngươi rất thông minh." Tiểu Điệp khen.
"Thế nhưng có vài thế giới còn nguyên vẹn, không có mấy thứ kiểu như mảnh vỡ mà." Cố Thanh Sơn nói.
"Bọn ta sẽ trộm một ít mảnh vỡ từ trong thế giới còn nguyên vẹn, mang về cất giấu." Tiểu Điệp nói.
"Sức mạnh của Hung Ma Tháp không chỉ có vậy đâu nhỉ, chỉ ăn mảnh vỡ thế giới rồi làm việc kia thì không thể khiến chúng sinh tin phục." Cố Thanh Sơn nói nghiêm túc.
Tiểu Điệp ngồi thẳng người, nghiêm mặt nói: "Đương nhiên, bọn ta là ma quỷ đẳng cấp trong dòng chảy hư không hỗn loạn, mỗi một tồn tại đều đã từng săn giết hết mười phương. Nhưng có rất nhiều người giờ đã lớn tuổi, đều đã có con cháu, cho nên mọi người mới liên kết lại, làm chút chuyện ừa đông gạt tây ở thành Hư Không là Hung Ma Tháp."
"Không đánh nhau à?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Lớn tuổi rồi, tính tình ôn hoà đi rất nhiều, không còn kết thù ở khắp nơi. Khi tận thế còn chưa đến thì nên kinh doanh, làm cho cuộc sống của mình tốt hơn." Tiểu Điệp nói.
Cô đưa tay ấn lên ngực Cố Thanh Sơn, lấy ra một dấu ấn, cất vào tay áo mình.
"Ta lấy lại dấu ấn, đặt trên người của con ta. Chờ tới lúc nó đi thực tế ở dòng chảy hư không hỗn loạn, ta cũng không cần lo lắng nữa."
Ánh mắt Cố Thanh Sơn chuyển một cái.
Từng hàng chữ nhỏ lấp lánh xuất hiện trên Giao diện Chiến Thần trong hư không:
[Ngài đã mất dấu ấn của cô ta, cũng đã mất đi một cơ hội sống lại.]
Cố Thanh Sơn lặng yên cảm nhận, tự nhủ: "Ừ, rốt cuộc cảm giác bây giờ đã chính xác hơn..."
Tiểu Điệp liếc hắn một cái, nói nhỏ:
"Rốt cuộc ta cũng không nhìn nhầm người. Liên quan tới việc ngươi muốn chống lại thế giới Ác Quỷ, thật ra ta có thể nói cho ngươi, chỉ là muốn đi vào thế giới của bọn hắn là chuyện cực kì khó khăn."
"Ta biết, " Cố Thanh Sơn nói: "Ta sắp tăng lên đến cấp bậc 'Vô sách' ở Công hội Thích Khách, sau đó nhận một nhiệm vụ đi ám sát ở thế giới Ác Quỷ."
Tiểu Điệp lắc đầu nói: "Như thế không được, Công hội Thích Khách cũng không có cách nào xuyên qua thuật phòng ngự luật Nhân Quả của thế giới Ác Quỷ. Bọn họ cùng lắm chỉ có thể lẻn vào một tiếng, sau đó chắc chắn sẽ bị ép đuổi ra ngoài."
Cô nói: "Thế giới Ác Quỷ là thế giới bài ngoại nhất. Ta đoán bọn chúng chắc đang che giấu bí mật gì đó, cho nên mới không cho phép bất cứ kẻ nào đi vào chỗ của bọn chúng."
Cố Thanh Sơn ngơ ngác.
Thời gian chỉ có một tiếng?
Với chút thời gian ít ỏi đó, ngoại trừ hoàn thành nhiệm vụ ám sát thì không thể làm gì khác.
Chẳng lẽ phải nghĩ ra một biện pháp khác...
Tiểu Điệp đứng lên, đi tới lui một hồi trong phòng rồi bỗng nhiên ngồi xuống đối diện với Cố Thanh Sơn, nghiêm túc nói:
"Ngươi muốn đi thế giới Ác Quỷ làm gì?"
"Giải quyết bọn chúng." Cố Thanh Sơn nói.
Tiểu Điệp im lặng một hồi lâu, phẩy tay tạo một tầng cách âm trong phòng.
Dường như cô ta lấy hết quyết tâm, nói ra:
"Barry và Mèo Con là ân nhân của ta, ngươi cũng là một người tốt, vậy thì, ta có biện pháp có thể giúp ngươi đi vào thế giới Ác Quỷ, nhưng chính ngươi vẫn cần phải cố gắng, ít nhất phải đạt tới điều kiện thấp nhất."
Tinh thần Cố Thanh Sơn chấn động, hỏi: "Biện pháp gì? Cần ta làm cái gì?"
Tiểu Điệp nhìn hắn nói: "Ngươi là Kiếm Tu, cũng là thích khách, còn biết nấu nướng và nhiều kỹ năng khác, ta nhớ ngươi đã biến hóa thành rất nhiều thân phận ở thế giới Huyền Không."
"Đúng." Cố Thanh Sơn nói.
Tiểu Điệp nói: "Điều kiện thấp nhất đó là, ngươi phải đạt tới cấp thích khách Danh Hiệu trong vòng một tháng."
"Một tháng?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Tiểu Điệp nói: "Đúng, nếu như ngươi làm được điều kiện này, biện pháp của ta mới có hy vọng có hiệu quả, đến lúc đó ta sẽ cố hết sức giúp ngươi."
Cố Thanh Sơn thấp giọng nói: "Được, ta sẽ làm được."
Đẳng cấp thích khách đại diện cho sức mạnh của Công hội Thích Khách.
Muốn lên tới đẳng cấp thích khách Danh Hiệu thật sự không dễ dàng.
Nhưng mà Tiểu Điệp lại nói phải đạt được cái này, cô ta mới có thể giúp hắn được.
Sức mạnh của Công hội Thích Khách xem như cũng thuộc top đầu ở thành Hư Không, rốt cuộc là việc gì mà nhất định phải đạt đến thích khách Danh Hiệu mới có thể làm được?
Cố Thanh Sơn đoán một lúc, đột nhiên nhận ra những hiểu biết của hắn về Công hội Thích Khách cũng không phải là quá nhiều.
Đúng lúc bây giờ chưa thực hiện nhiệm vụ được, tốt hơn là quay lại và tìm hiểu thêm về Công hội...
Vừa nghĩ như vậy, hắn đứng lên nói:
"Không còn sớm nữa, ta phải đi, lần sau lại tới tìm cô."
Tiểu Điệp chìa tay ra, nói: "Ngươi cho ta một lá bùa truyền tin đi."
Cố Thanh Sơn giật mình, lúc này mới nhớ ra nàng từng dạo chơi ở các thế giới Tu Hành, còn từng yêu đương với tu sĩ nên tất nhiên sẽ biết cách sử dụng bùa truyền tin.
"Chờ ta một chút, đã lâu lắm rồi ta không dùng nên cũng không biết để đâu. Để ta tìm thử xem."
Cố Thanh Sơn lấy ra một lá bùa truyền tin, đưa cho đối phương.
Tiểu Điệp nhận lấy rồi đứng dậy, nói: "Năng lực của ngươi bị tước đoạt mất cả một ngày, đi bên ngoài một mình sẽ không an toàn. Để ta đưa ngươi về Công hội Thích Khách."
"Không cần, sẽ ổn thôi." Cố Thanh Sơn nói.
Tiểu Điệp nói: "Đừng khinh thường, mặc dù thuật ẩn thân của ngươi rất tốt, nhưng lỡ như trên người ngươi còn có dấu ấn khác, khiến cho một vài tồn tại chú ý tới thì cũng dễ gặp vấn đề lắm."
Hai người đang nói, chỉ nghe có tiếng ồn ngoài cửa.
Ngay sau đó, cửa bị mở ra, một đứa nhỏ khoảng năm tuổi đi đến.
"Mẹ ơi, con muốn ăn điểm tâm."
Tiếng đứa nhỏ đột nhiên im bặt.
Nó nhìn Cố Thanh Sơn rồi lại nhìn sang Tiểu Điệp, vẻ mặt từ từ cảnh giác hơn.
"Mẹ, người này là ai?"
Tiểu Điệp chẳng mấy để ý, chỉ nói: "À, một người bạn cũ thôi. Sao con lại lén quay về?"
"Con muốn ăn điểm tâm mẹ làm, điểm tâm mẹ làm ăn rất ngon.” Đứa nhỏ cười hì hì, nói.
Khóe miệng Tiểu Điệp hơi nhếch lên, nói: "Chờ tí, để mẹ gói cho con một chút, con mang vào tháp mà ăn, nhân tiện chia cho các bạn một ít."
Sau đó nàng vội vàng đi vào trong phòng.
Nhân lúc này, đứa nhỏ tò mò đi vòng quanh Cố Thanh Sơn, nhỏ giọng nói: "Chú là bạn trai của mẹ?"
"Không phải." Cố Thanh Sơn vội vàng chối.
"Không phải thật sao?" Đứa nhỏ nghi ngờ hỏi lại.
Cố Thanh Sơn mỉm cười, nói: "Thật sự không phải, Mẹ con từng giúp đỡ ta, bọn ta còn có bạn bè khác."
Lúc này đứa nhỏ mới thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm nói: "May mà không phải, chú quá yếu, sẽ làm mẹ con mất mặt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận