Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2014. Ta Có Ưu Thế Hơn Rod!


Đánh dấu
Rắc!
Cảnh tượng bị vỡ thành rất nhiều mảnh nhỏ.
Nơi này là một vùng tăm tối.
Dần dần có thêm ánh sáng và âm thanh thi nhau xuất hiện.
Bách Hoa điện.
Bách Hoa tiên tử - Tạ Đạo Linh đang căn dặn nàng ta.
"Đồ nhi, lúc đầu ta cũng không muốn nói chuyện này cho ngươi biết..."
Nàng ta bắt đầu nói mọi chuyện về Thiên Địa song kiếm, sau đó nàng ta cũng nói: "Vi sư chuẩn bị đưa ngươi tới khu Tranh Bá để phát triển."
Reneedol còn chưa kịp nói ra những lý do mà mình đã suy nghĩ từ trước thì trước mắt đã tối sầm lại.
Nàng ta lại xuất hiện tại trong phong ấn.
"Còn bảy trăm chín mươi lăm lần nữa." Hình người hắc ám nói.
"Lại lần nữa!"
Thủy triều bóng đêm phun trào lên.
Bách Hoa điện.
"Sư phụ, ta muốn đi thăm những sư huynh đệ khác."
"Đợi lát nữa ngươi có thể đi gặp bọn họ, đầu tiên chúng ta phải nói tới một chuyện rất quan trọng đó là ta chuẩn bị đưa ngươi tới khu Tranh Bá để phát triển."
Trước mắt Reneedol tối sầm lại.
Bách Hoa điện.
"Sư phụ, ta muốn đi lịch luyện ở những khu vực khác."
"Không được, những nơi khác đều không được, vi sư chuẩn bị đưa ngươi tới khu Tranh Bá để phát triển."
Trước mắt Reneedol tối sầm lại.
Bách Hoa điện.
"Sư phụ, gần đây ta bị thương nặng, không nên đi ra ngoài mạo hiểm."
"Ta biết có một nơi rất thích hợp có thể vừa chiến đấu vừa dưỡng thương, thật ra vi sư đang định đưa ngươi tới khu Tranh Bá để phát triển."
Ánh mắt Reneedol tối sầm lại.
Bách Hoa điện.
"Sư phụ, thực ra ta rất muốn đi tới thời đại Viễn Cổ."
"Thực lực của ngươi còn quá yếu, cũng đừng mơ mộng xa vời, để vi sư đưa ngươi tới khu Tranh Bá là tốt nhất."
Ánh mắt Reneedol tối sầm lại.
...
Trong phong ấn...
Hình người hắc ám nhìn chằm chằm nàng ta, nói với giọng hững hờ: "Xin lỗi, có phải đầu óc của ngươi có vấn đề hay không?"
"Chỉ là ta chưa bao giờ gặp được chuyện như vậy mà thôi, thử lại lần nữa!" Reneedol cắn răng nói.
Bách Hoa điện.
Reneedol không cho Tạ Đạo Linh nói tiếp, nói lớn: "Sư phụ, ta quyết định tới khu Tranh Bá để phát triển, thế nhưng trước khi đi thì ngài vẫn nên nói cách đi tới Thiên giới nguyên thủy như thế nào cho ta biết, như vậy thì sau khi thực lực của ta đủ rồi cũng có thể đi vào Thiên giới nguyên thủy bất kỳ lúc nào mình muốn."
Bách Hoa tiên tử hơi suy nghĩ rồi gật đầu: "Cũng đúng, sau khi ngươi đi tới khu Tranh Bá thì sẽ ở lại nơi đó rất lâu, nếu lại để ngươi trở về thế giới Thần Võ thì rất mất thời gian."
Nàng ta lấy một đồ vật ra.
Đó là một chiếc trận bàn hình vuông được đúc từ đồng thau.
Trên bốn góc trận bàn có khắc bốn thánh thú Kỳ Lân, Phượng Hoàng, Linh Quy và Hoàng Long.
Bách Hoa tiên tử nói: "Muốn đi tới Thiên giới nguyên thủy thì cần hai điều kiện, một là truyền tống trận của tông môn Thiên giới nguyên thủy, hai là Hộ thân ngọc điệp của Thiên Cung."
"Truyền tống trận là thứ giúp ngươi đi tới thế giới đó, còn ngọc điệp có thể bảo vệ tính mạng của ngươi."
"Thế nhưng Hộ thân ngọc điệp đã bị tiêu hao hết toàn bộ năng lượng, đã bị hủy diệt hoàn toàn rồi."
"Hiện tại chỉ còn lại truyền tống trận bàn ở trên tay của ta mà thôi."
"Ta sẽ đưa thứ này cho ngươi."
Sau khi Tạ Đạo Linh nói xong thì tay nàng hơi động.
Chiếc truyền tống trận bàn trên tay nàng bay tới trước mặt Reneedol.
Reneedol nhận lấy nó.
Trận bàn này khá nặng, lại còn hơi lạnh lẽo, ẩn chứa một loại cảm giác cổ xưa.
Xong rồi!
Reneedol cất trận bàn đi, nói với giọng chân thành: "Sư phụ, cám ơn ngài đã đưa cho ta cái trận bàn này."
"Hai chúng ta là thầy trò mà, không cần khách sáo như vậy." Tạ Đạo Linh cười nói: "Đồ nhi, lần này ta sẽ đích thân đưa ngươi tới khu Tranh Bá, như vậy thì ngươi mới kịp tham gia lần tuyển chọn người mới lần này, tiến tới có được sự trợ giúp của Trật Tự Sinh Mệnh."
Reneedol nghe tới đó thì mắt tối sầm lại.
Khi nàng ta mở mắt ra thì thấy mình đang đứng trong thủy triều bóng đêm rồi.
Nàng ta nhìn về phía Hình người hắc ám.
"Ngươi còn lại bảy trăm năm mươi lần nữa." Hình người hắc ám nói.
"Như vậy cũng đủ rồi! Vừa nãy ta đã có được trận bàn, cách thành công đã rất gần." Reneedol nói.
"Ừ, như vậy chúng ta tiếp tục chứ?" Hình người hắc ám thở dài, nói.
"Tiếp tục!" Reneedol nói.
Bách Hoa điện.
"Hiện tại chỉ còn lại trận bàn truyền tống tới Thiên giới nguyên thủy trên tay của ta."
"Ta sẽ đưa nó cho ngươi."
Tạ Đạo Linh nói xong thì tay hơi động, truyền tống trận bàn đã bay tới trước mặt Reneedol.
Reneedol nhận lấy nó, nhanh chóng niệm chú: "Lực lượng ánh sáng ở khắp mọi nơi, ta hóa thân làm ánh sáng xuyên qua mọi con đường dài dằng dặc trên thế giới này!"
Bóng người nàng ta hơi lay động.
Gợn sóng hư không xuất hiện quanh người nàng ta, như là một màn nước gợn, tản ra toàn bộ Bách Hoa điện.
Vù!
Sau khi bị một luồng lực lượng không gian lôi đi, Reneedol của tương lai đã biến mất không thấy đâu nữa.
Mấy phút sau..
Reneedol xuất hiện trong một thế giới hoang vu không có dấu chân người.
Cuối cùng cũng có thể đi tìm Thiên kiếm rồi!
Nàng ta vừa xúc động, vừa khởi động trận bàn.
...
Tại Thiên giới nguyên thủy.
Gió mạnh đang gào thét bên tai.
Xung quanh đây trừ con đường do mây lát thành thì không còn bất kỳ thứ gì khác.
Reneedol hơi thả lỏng cảnh giác.
Nơi này ngay cả bóng người đều không có, chắc hẳn là khá an toàn.
Như vậy, đi tìm kiếm Thiên kiếm thôi!
Một lúc lâu sau khi nàng bay theo con đường này, cuối cùng cũng thấy được một tảng đá cao khoảng năm mét đang đứng thẳng trong mây mù.
Reneedol dừng lại, quan sát tảng đá này.
Trên tảng đá đó có viết hai chữ lớn bằng chữ viết của giới tu hành:
"Tự Viên."
Tự viên sao?
Trong thế giới tu hành, tự viên là một nơi chuyên môn để nuôi dưỡng linh thú.
Reneedol quan sát cảnh tượng nơi đây, thì thấy trên tầng mây nơi này đều trống rỗng, không có bất kỳ kiến trúc nào, cũng không có vật gì cả.
Chẳng lẽ chỉ cần viết lên trên tảng đá hai chữ to đùng đó, thì nơi này đã có thể trở thành nơi nuôi dưỡng linh thú rồi sao?
Như thế là sao cơ chứ?
Ngay sau đó, hòn đá kia có vẻ như cảm nhận được sự tồn tại của nàng ta, cho nên thả ra một luồng sáng.
Reneedol lùi về sau một bước, trên người phóng ra ánh sao đầy trời, lúc nào cũng có thể tiến vào trạng thái chiến đấu.
Mọi thứ ở nơi này thật sự là đầy bí ẩn, làm cho người ta không thể nào hiểu nổi.
Một lát sau...
Cũng chả có chuyện lạ gì xảy ra cả.
Reneedol thở dài, chuẩn bị đi tiếp.
Cảnh giác tới như vậy với một tảng đá, thật sự là lãng phí thời gian mà.
Chẳng bằng dùng thời gian đó mà đi tìm kiếm Thiên kiếm còn hơn.
Nghĩ tới đây, nàng ta cất bước đi tiếp.
Thế nhưng khi nàng ta mới đi được vài bước thì đột ngột dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía xa chân trời.
"Đó là cái gì?" Nàng ta lẩm bẩm.
Phía xa tận chân tời, xuất hiện một luồng sáng.
Đó là một luồng ánh sáng lúc sáng lúc tối, bị một vùng mây đen bao vây xung quanh, làm cho người ta không thấy rõ nó là cái gì.
Thời gian dần dần trôi qua, luồng ánh sáng kia bay tới gần nàng.
Khi luồng ánh sáng đó tới gần thì sắc trời cũng càng ngày càng tối đi.
Đêm tối xuất hiện.
Ngay sau đó, dị tượng cũng đi ra.
Rầm!
Sấm sét nổ vang trời.
Mưa to như trút nước.
Gió mạnh liên tục rít gào.
Reneedol đứng trong mưa gió, nhìn chằm chằm lên trên.
Luồng ánh sáng kia vẫn giấu bên trong mây đen, vẫn cách nơi đây cực xa.
Thế nhưng bằng thị lực lẫn cảm ứng tâm linh, Reneedol cũng nhận ra tồn tại kia là thứ gì.
Đó cũng không phải là ánh sáng.
Mà nó là một con rồng!
Hoàng Long!
Phía xa bầu trời, Hoàng Long cũng cảm nhận được sự tồn tại của Reneedol.
Nó cúi đầu xuống, ánh mắt rơi trên người Reneedol.
Bạn cần đăng nhập để bình luận