Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1609. Vòng Xoáy Thời Đại (2)


Đánh dấu
Cho nên, về chuyện thi thể này, bất luận Cố Thanh Sơn có nói gì đi chăng nữa thì cũng sẽ không để lộ sơ hở.
Có lẽ hắn có thể dựa vào chuyện này để nói ra chuyện mà mình đang lo lắng.
Cố Thanh Sơn nói: “Đừng coi người khác là kẻ ngu, lúc hai hổ đánh nhau tuyệt không cho phép một ai ở một bên làm ngư ông đắc lợi.”
“Nếu như các ngươi lui ra một bên, định chờ đợi hai nhóm kia tàn sát lẫn nhau, thì ngược lại có lẽ bọn họ sẽ bắt tay nhau giết sạch các ngươi trước, rồi mới tiến hành trận đấu cuối cùng.”
Mọi người im lặng.
Cố Thanh Sơn thở dài.
Nếu như mình là chiến lực chủ yếu của bọn họ, mà mình vẫn mãi không chịu xuất hiện, thì việc bọn họ giấu tài yên lặng theo dõi diễn biến, sách lược như vậy cũng không có gì là sai.
Nhưng thi thể ác quỷ đã nảy sinh biến hóa, vậy cuộc tranh đoạt lợi ích đã đến thời điểm phải phơi bày ra hết toàn bộ những gì mình có rồi.
Thời điểm quan trọng này mà vẫn còn rúc ở một bên thì mới là vấn đề lớn.
Trong lòng Cố Thanh Sơn khẽ động, nói: “Ta có thể nói cho các ngươi biết, sở dĩ ta thay đổi Thần vị không chỉ vì làm vậy có thể giúp cho nắm đấm của ta mạnh hơn, mà còn có một nguyên nhân quan trọng khác.”
“Đại nhân, là nguyên nhân gì?” Sơn Hải Tê Hà hỏi.
Trên thực tế, đối với chuyện này nàng có phần không hiểu, nhưng nhất thời vẫn chưa cẩn thận suy nghĩ ra vấn đề nằm ở đâu.
Cố Thanh Sơn nói: “Vì cục diện hiện tạu... Nếu ta đoán không sai, những người đó đã theo các ngươi đến nơi này.”
Lời còn chưa dứt, hắn chợt đánh ra vô số quyền ảnh vào không trung.
Bất Chu – Sơn Khôi!
Sơn Hải Tê Hà chỉ cảm thấy gió mạnh nổi lên khắp bốn phía trong căn phòng.
Ầm!
Mái nhà bị nổ tung bởi cơn lốc tạo ra từ cú đấm này, hơn mười bóng đen lộ ra trước mắt mọi người.
Khí thể trên người những bóng đen này không thua kém bất kỳ ai ở đây.
Bọn họ dần dần hiển hiện ra dáng vẻ Nhân tộc.
Tất cả những người này đều là quái vật trong mộ đã trải qua hoán đổi.
Đột nhiên, giữa không trung vang lên một âm thanh hùng hồn mạnh mẽ:
“Chiến Tranh Tế Ti, không ngờ ngươi bị tận thế hành hạ đến mức trở nên thông minh rồi.”
Một bóng người xuất hiện trên bầu trời.
Sơn Hải Tê Hà cả kinh, thất thanh nói: “Thần Thú Vương Hồng Hoang!”
Cố Thanh Sơn nhìn thân ảnh kia, trong lòng thầm than một tiếng.
Đây mới chỉ là bắt đầu.
Trong vòng xoáy của thời đại này, tất cả chỉ vừa mới bắt đầu.
Các đại nhân vật chân chính này sẽ mở ra một cuộc tranh đoạt một mất một còn vô cùng tàn khốc.
Hướng đi của lịch sử sẽ tiến từng bước một trong máu tanh và toan tính.
Hôm nay.
Mình đã rơi vào trong vòng xoáy này.
Trên bầu trời, một đứa trẻ lẳng lặng quan sát phía dưới.
Tuy rằng tuổi của hắn ta còn nhỏ hơn cả Tam Lang, nhưng ánh mắt cử chỉ căn bản không giống như một đứa trẻ mười tuổi.
Thú Vương Hồng Hoang tồn tại trong thân thể này.
Giọng nói của hắn ta không hề non nớt chút nào, ngược lại là hùng hồn có lực:
“Tế Ti, ta vẫn cho rằng ngươi am hiểu chiến đấu, nhưng đối với rất nhiều chuyện ngươi lại thiếu phán đoán về mặt chiến lược, không ngờ ngươi đã thay đổi rồi.”
Cố Thanh Sơn nghe giọng điệu tràn ngập dò xét của đối phương, thản nhiên nói: “Nếu ngươi ở trong thời gian vô tận, liên tục bị côn trùng tận thế cắn xé thân thể và linh hồn, ngươi cũng sẽ thay đổi.”
Thú Vương Hồng Hoang dừng một chút, ánh mắt ngưng lại.
Không chỉ hắn ta, tất cả những người khác đều lộ ra vẻ hoài niệm.
Những lời này khiến cho người ta cảm động lây.
Bọn họ có ai mà không phải đau khổ giãy giụa trong phong ấn tận thế, cho đến khi trao đổi thân thể với Nhân tộc của Hang Sâu Vạn Thú mới thoát khỏi sự giày vò của các loại tận thế?
Loại mùi vị này, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy kinh hoàng.
Cố Thanh Sơn không đợi đối phương nói, tự mình đi tìm một chỗ ngồi xuống.
Thân thể hắn ngửa ra sau, thoải mái ngả lưng vào ghế ngồi, nói với đám người Sơn Hải Tê Hà: “Các ngươi đi trấn an những người khác, nói bọn họ không cần kinh hãi.”
Nóc nhà vừa bị một quyền của hắn xốc lên đã khiến cho rất nhiều người trong lưu phái chú ý.
Đám người Lý Xuân Đao đều chạy tới bên này rồi.
Sơn Hải Tê Hà nhìn Cố Thanh Sơn, lại nhìn đứa trẻ trên không trung kia.
Đối phương có mấy chục người, từ lâu đã bao vây tám người bên mình, gần như có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Bây giờ Tế Ti đại nhân bảo người bên mình rời đi, vậy chẳng phải ngài sẽ bị bọn chúng bao vây tấn công?
Sơn Hải Tê Hà kiên định nói: “Chúng ta ở lại đây, bảo vệ...”
“Đi mau.” Cố Thanh Sơn đè nặng giọng điệu.
Sơn Hải Tê Hà nhìn vào ánh mắt Cố Thanh Sơn, cảm nhận được sự kiên định của hắn.
Nàng cắn răng một cái.
Sau đó dẫn người đi.
Đám người đang bao vây kia vẫn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích, mặc kệ các nàng rời đi.
Lúc này, trên đỉnh tòa tháp màu đen chỉ còn lại mấy chục kẻ lén lút hoán đổi thành Nhân tộc và đứa trẻ trên bầu trời kia.
Cố Thanh Sơn chỉ vào chiếc ghế trống không phía đối diện, nói: “Tới đây ngồi, chúng ta từ từ nói chuyện.”
Đứa bé kia nhìn điệu bộ này của Cố Thanh Sơn, lạnh lùng nói: “Tế Ti, ngươi chắc chắn ta sẽ không giết ngươi đến vậy à?”
Cố Thanh Sơn lạnh nhạt nói: “Hiện tại ta đã không còn là ta của trước kia nữa. Ngươi muốn bắt ta, bản thân ngươi cũng đừng hòng được sống.”
Đứa bé kia đang muốn châm chọc vài câu, ai ngờ Cố Thanh Sơn lại nói tiếp: “Thi thể ác quỷ gần thức tỉnh, lúc này chúng ta lại ở đây đánh đến ngươi chết ta sống, chẳng phải sẽ khiến cho đám người đang xem trò vui kia cười đến rụng răng hay sao?”
Đứa bé há miệng, nói không ra lời châm chọc.
Cố Thanh Sơn nhìn hắn ta, nói: “Nếu ta đã thức tỉnh, ngươi cũng đừng ức hiếp người dưới, có chuyện gì chúng ta có thể từ từ thương lượng.”
Ba câu vừa rồi nội dung đại khái là thế này: trước tiên là bày tỏ rằng hắn không sợ chiến đấu, sau đó ẩn ý bảo rằng có người vẫn ẩn nấp trong bóng tối, cuối cùng cho một bậc thang, mời đối phương xuống bàn bạc...
Dưới tình huống không biết gì về tình hình Cố Thanh Sơn đã cố gắng thuyết phục đến cực hạn.
Trừ phi đối phương quyết tâm muốn đánh một trận sinh tử, bằng không sẽ chọn bàn bạc một chút trước.
Như vậy vẫn chưa xong, chỉ thấy Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ trầm tư, bỗng nhiên lại nói: “Thực ra ta cũng mới biết được một chút tin tức, muốn trao đổi với ngươi một chút.”
Tin tức!
Ánh mắt đứa bé giật giật.
Trong thời khắc quan trọng nhất, đối phương lại có một ít tin tức muốn trao đổi.
Chiến Tranh Tế Ti là một tồn tại có thể sánh ngang với mình, sẽ không nói dối chuyện này.
Đứa bé nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn mấy lần, bỗng nhiên cười phất tay một cái.
Trên bầu trời, mấy chục bóng đen lập tức biến mất.
Đứa bé bay xuống, ngồi đối diện Cố Thanh Sơn.
“Ngươi có tin tức gì?” Đứa trẻ nói.
Cố Thanh Sơn dựa vào sau lưng ghế, khoanh tay nói: “Vậy cần bỏ ra vật trao đổi tương đương, hơn nữa ta nghĩ, chúng ta hẳn là nên nói rõ ràng chuyện về ác quỷ trước.”
“Cái này đơn giản, ta muốn tất cả ác quỷ, nếu có phương pháp đi đến ngôi mộ Lục Đạo chân chính, thì toàn bộ cũng phải thuộc về ta.” Đứa trẻ nói.
“Còn ta thì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi ngắn gọn.
“Ngươi? Ngươi say mê với tất cả bí mật, sau khi mọi chuyện thành công ta có thể xem xét nói cho ngươi biết tất cả bí mật trong ngôi mộ Lục Đạo chân chính. Về phần Thần khí xác định giới hạn Lục Đạo, ngươi đừng mơ tưởng đến.”
Thần khí xác định giới hạn Lục Đạo.
Đây là cái gì?
Cố Thanh Sơn nghi hoặc, nét mặt lại không chút biến đổi, nói: “Vì chuyện lần này, ta đã đặc biệt chuẩn bị một ít. Ta đoán nếu không có ta, chỉ sợ hành trình của ngươi sẽ không được thuận lợi.”
“Chuẩn bị gì?” Đứa bé hỏi.
Cố Thanh Sơn nắm chặt một tay, tạo thành quyền.
Vầng sáng mờ nhạt từ trên nắm đấm của hắn tỏa ra.
Đứa trẻ lơ đễnh nhìn thoáng một cái, đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên vầng sáng nhạt biến đổi.
Chỉ thấy toàn bộ ánh sáng biến mất, một luồng khí tức khiến cho người ta run sợ từ trên nắm đấm truyền đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận