Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2804. Tên của ta



Cố Thanh Sơn tĩnh lặng.
Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, lời nàng nói cũng không sai.
Trận chiến Lục Đạo Luân Hồi này, vô số cường giả tranh hùng, chúng sinh chỉ là một loại tiêu chuẩn được cân nhắc nào đó trên bàn cờ.
—— Các văn minh thất bại khác đều đã bị tận thế xâm nhập hoặc Tam Thuật hủy diệt.
Còn có Tà Tính Chi Ma ẩn nấp trong Nơi Vô Chuyển.
Có trời mới biết bọn chúng sẽ xuất hiện và triệt để cướp đoạt toàn bộ Lục Đạo Luân Hồi vào lúc nào.
Vũ tiếp tục nói: "Trong nội tâm của ta có một cảm giác mơ mơ hồ hồ —— đó chính là từ trước đến giờ vận mệnh văn minh của chúng ta đều chưa từng do chính chúng ta làm chủ."
Cố Thanh Sơn thở dài, lên tiếng: "Cảm giác của ngươi không sai."
"Chẳng lẽ là ta làm sai chỗ nào sao?" Vũ thấp thỏm hỏi.
"Không, không phải lỗi của ngươi, mà do ở giữa chư giới. . . Có rất nhiều hung hiểm không cách nào tưởng tượng, mặc kệ ngươi thương hại con dân của ngươi như thế nào, ngươi cũng cần sức mạnh cường đại hơn mới có thể bảo vệ được bọn họ." Cố Thanh Sơn nói.
Vũ bỗng nhiên quỳ xuống trước mặt Cố Thanh Sơn.
"Cái gì vậy?" Cố Thanh Sơn kinh ngạc nói.
"Cố Thanh Sơn các hạ, ta đã dùng hết toàn lực, nhưng ta chỉ cảm thấy tai hoạ ngập đầu, xin người hãy cứu lấy chúng ta." Vũ nghiêm túc nói.
"Cứu các ngươi. . . Bản thân ta còn không có lòng tin này." Cố Thanh Sơn cười khổ nói.
"Người mà ta có thể dựa vào chỉ có người mà thôi, các hạ." Vũ kiên định nói.
Bỗng nhiên, một tiếng nói máy móc nặng nề vang lên trong toàn bộ thế giới:
"Nhân Gian Mộ đã xuất hiện ở nơi sâu trong văn minh số ba."
"Thánh Tuyển giả Cố Thanh Sơn, ngài nên tiến vào Nhân Gian Mộ, tiếp nhận văn minh chung cực của Nhân Gian giới."
Cố Thanh Sơn giật mình.
Vũ vươn tay bắt ngay lấy ống quần Cố Thanh Sơn, gấp gáp kêu lên: "Các hạ!"
Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống, an ủi: "Không nên gấp, tình huống bây giờ nguy nan mà phức tạp, có lẽ ta không có quá nhiều thời gian chiếu cố các ngươi —— ta có một ý tưởng."
Vũ nhìn chăm chú vào hắn.
Chỉ nghe hắn lên tiếng: "Chúng ta có một tổ chức chuyên dùng để bảo vệ tất cả chúng sinh, đối kháng tà ác, ta mời ngươi gia nhập vào."
Vũ ngẩn ngơ, nàng lặp lại lần nữa: "Tổ chức?"
"Đúng, tổ chức."
"Ta. . . Có thể chứ?"
"Đương nhiên, ngươi là người mà hỗn độn tự mình che chở, về sau nhất định trở thành kẻ hô mưa gọi gió, nói không chừng tổ chức còn phải dựa vào sức mạnh của ngươi để đi che chở kẻ khác."
"Như vậy, ta gia nhập."
"Rất tốt, " Cố Thanh Sơn hớn hở nói: "Từ nay về sau, ngươi chính là đồng bạn của ta, những người khác —— lúc nào xong chuyện lại giới thiệu cho ngươi biết, hiện tại ta đi làm vài chuyện trước, chờ tối nay ta sẽ đều mang các ngươi đi."
Vũ hớn hở nói: "Đa tạ các hạ, xin hỏi tổ chức của chúng ta tên gọi là gì?"
"Ừm? Tên gọi sao? . . . Còn chưa nghĩ ra." Cố Thanh Sơn quay đầu, nhìn về nơi khác mà nói.
"Còn chưa nghĩ ra sao? Có muốn ta đặt một cái tên hay không?" Vũ hỏi.
Cố Thanh Sơn không ngờ nàng có loại tài năng này, hớn hở bảo: "Tốt, ngươi nói một cái nghe thử xem."
Vũ suy tư nói: "Trên người các hạ có một loại khí tức đặc thù, luôn để cho ta liên tưởng đến một loại động vật nào đó."
"Động vật nào?"
"Mèo."
"Thật ra ta cũng có thể biến thành mèo." Cố Thanh Sơn cảm thấy hứng thú.
Vũ tiếp tục phân tích: "Các hạ tỉnh táo mà linh hoạt, hung ác mà im ìm âm thầm, một khi có người chọc các hạ, kết cục nhất định không chiếm được lợi ích gì, bất kỳ người nào cũng phải vô cùng cảnh giác trước sự báo thù của các hạ, cho nên tổ chức này của chúng ta có thể gọi là —— "
"The Avengers?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không, đội báo thù của con mèo mướp nhỏ." Vũ nghiêm mặt đáp.
Cố Thanh Sơn im lặng mấy giây, buồn bã nói: "Vũ, chỉ dựa vào tiêu chuẩn đặt tên của ngươi thôi —— ta cực kỳ vững tin ngươi trời sinh đã là người của tổ chức này —— nhưng nói đi thì phải nói lại, có lẽ ngươi còn chưa được chứng kiến thế giới khác, cũng không biết các loại phương pháp đặt tên ngầu lòi trong chư giới, tóm lại, chuyện về tên của tổ chức chờ sau này ngươi có thêm kiến thức lại nói đi.—— Ta đi làm việc trước, hẹn gặp lại."
Nói xong, thân hình hắn lóe lên, biến mất khỏi đó.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo, hắn lại xuất hiện lần nữa, mang trên mặt mấy phần tâm thần bất định, ấp úng nói: "À mà, ta có một người bạn, ta phải lập tức đặt tên cho nàng, ngươi có ý kiến gì không?"
Vũ lắc đầu nói: "Các hạ, vừa rồi người nói rất đúng, ta vẫn nên ra ngoài mở mang tầm mắt suy nghĩ thêm chuyện đặt tên đã."
Cố Thanh Sơn thở dài, đầy mặt hiu quạnh mà bước đi.
. . .
Sâu bên trong thế giới.
Nơi này là hẻm núi sâu hút được vây quanh bởi vô số núi tuyết.
Chẳng biết từ lúc nào, một tòa cung điện sắt thép to lớn ù ù dâng lên từ trong lòng đất, chiếm cứ toàn bộ vị trí hẻm núi.
Cố Thanh Sơn đứng bên ngoài cung điện sắt thép nọ, chỉ thấy toàn bộ cung điện không có bất kỳ cửa vào nào cả.
Một tiếng nói điện tử vang lên: "Mời tiến vào Mộ Chung Cực, thu hoạch thành quả thắng lợi thuộc về tranh hùng nhân gian."
Cố Thanh Sơn buông lỏng hỏi: "Ta đi vào như thế nào đây?"
Âm thanh điện tử kia chầm chậm lên tiếng: "Xin hãy tự mình nghĩ biện pháp, điều duy nhất phải chú ý chính là, bất cứ hành động công kích nào đối với cung điện nữ thần đều sẽ nghênh đón đòn phản kích mang tính diệt sát."
Trái tim Cố Thanh Sơn nhảy lên.
Rõ ràng là thành quả thắng lợi, là người thắng trận mở ra Mộ Chung Cực, vì sao lại làm như muốn giết người thế này?
Hắn đứng tại chỗ một hồi, dần dần cảm nhận được một loại hàm ý nào đó.
Cung điện nữ thần.
Cái tên này quá xa xưa, cho dù là mình cũng cần hồi tưởng một chút mới có thể nhớ lại.
"Xem ra hình như là. . . Cố ý muốn ngăn cản người không liên quan. . ."
Phía sau Cố Thanh Sơn đột nhiên xuất hiện một đôi cánh chim như mộng ảo.
[Ngài có sức mạnh khiến cho vĩ độ không gian không cách nào ngăn cản ngài, cũng không có bất kỳ vật cản nào có thể ngăn chặn được ngài, tên gọi là: Duy Độ Chi Vũ; ]
Hết chương 2804.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2805
Bạn cần đăng nhập để bình luận