Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2918. Chưa từng có



Thời gian chậm rãi trôi qua.
Cố Thanh Sơn đi tới một tòa cao ốc cao chọc trời.
Thuần thục quẹt thẻ, tiến vào cao ốc, lại quẹt thẻ thêm lần nữa, tiến vào công trình dưới lòng đất.
Trải qua công đoạn xác định thân phận rườm rà, rồi lại thay một bộ quần áo lao động, lúc này mới nhận thẻ nhân viên, tiến vào thang máy, đi thẳng xuống tầng 50 dưới lòng đất.
Cửa thang máy mở ra, một âm thanh điện tử quen thuộc vang lên.
“Bộ nghiên cứu chiến giáp sắt thép Trường Ninh hoan nghênh ngài, số hiệu 41157.”
Cố Thanh Sơn đi vào bên trong.
Đối diện với hắn là một bộ chiến giáp cơ động cao năm thước.
"Còn bao lâu mới có thể tới thời điểm đó?" Cố Tô An hỏi.
"Sắp tới rồi, yên tâm đi." Lưu Lân nói.
Xung quanh đều là cảnh tượng lưu động... đó là từng cảnh tượng ngắn trong dòng lịch sử vô tận, luôn phát sinh cùng hủy diệt liên tục trong dòng sông thời gian.
Lưu Lân dẫn theo tộc nhân của mình tách mở dòng chảy xiết trong dòng sông thời gian, dẫn Cố Tô An đi ngược dòng nước.
Phi Ảnh thì đứng cạnh Cố Tô An muốn bảo vệ cô, nàng không nhịn được mà hỏi Cố Tô An: "Trong thời điểm quan trọng nhất, mà cô là Thánh nhân của Nhân Gian lại lựa chọn rời đi, có thể làm cho Tà Ma lợi dụng cơ hội lần này hay không?"
Cố Tô An nhìn về phía nàng, rồi nói: "Tà Ma muốn giải quyết tận gốc vấn đề, trước khi bù đắp lỗ thủng về thời gian thì bọn chúng tuyệt đối không dám ra tay với Lục Đạo."
"Điều này cũng đúng... thế nhưng nếu bọn chúng thực sự ra tay thì sao?" Phi Ảnh hỏi.
Sắc mặt Cố Tô An không thay đổi, nói:
"Tạ Đạo Linh cũng không phải kẻ dễ trêu, cây roi trên tay của nàng ta có thể cắn nuốt Tà Ma... Tà Ma không có niềm tin tuyệt đối có thể giết chết nàng ta thì bọn chúng vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ."
Phi Ảnh đang định nói thêm gì đó thế nhưng nàng chợt thấy một sợi tơ màu đỏ thẫm xuất hiện trên tay của mình.
Sắc mặt nàng thay đổi, cao giọng nói: "Lưu Lân đại nhân!"
Lưu Lân vội vàng quay đầu nhìn lại nàng, khi thấy được sợi tơ đỏ thẫm trên tay nàng, lập tức hét nhỏ: "Tất cả lặn xuống!"
Tất cả ngư nhân quấn lấy Cố Tô An, rồi niệm chú.
Một luồng mạch nước ngầm từ trong dòng sông xuất hiện, quấn lấy Cố Tô An, đưa cô và tộc Thời Gian cùng nhau lặn xuống đáy sông thời gian.
Đám người dùng tốc độ cực nhanh lặn xuống dưới, vẫn tiếp tục lặn tới tận nơi tăm tối của dòng sông này.
Ở nơi này, dòng nước xung quanh không còn xuất hiện từng đoạn thời gian ngắn nữa, mà tạo thành từng vòng xoáy khổng lồ.
Cố Tô An chỉ cảm thấy trong nước xuất hiện mấy luồng sức kéo cực mạnh, suýt nữa kéo cô ra khỏi đám ngư nhân này, kéo cô về phía những vòng xoáy kia.
"Cẩn thận, nắm chặt tay của ta, đừng buông bỏ."
Phi Ảnh nói nhỏ.
Nàng nắm chặt tay Cố Tô An, giúp cô ổn định lại thân hình.
Cố Tô An hỏi: "Những vòng xoáy kia là thứ gì?"
"Vòng xoáy thời gian đan chéo, Tà Ma tuyệt đối không dám tới nơi này, yên tâm đi."
"Tại sao?"
"Bởi khi bị cuốn vào vòng xoáy thời gian đan chéo, sẽ không ai có thể tìm được ngươi nữa... Vào thời vô cùng cổ xưa của khởi nguyên thời gian, những từ như 'chẳng biết đi đâu', 'mất tích', 'biến mất' được sáng tạo ra để chỉ trường hợp đi vào vòng xoáy thời gian đan chéo này." Phi Ảnh giải thích.
"Là chết sao?" Cố Tô An hỏi.
"Cũng không phải, chính là chẳng biết đi đâu, cũng không bao giờ tìm lại được." Phi Ảnh nói.
"Thật sự kỳ lạ... Chờ đã, ngươi bị sao vậy?"
Cố Tô An nhìn về phía Phi Ảnh.
Trên bề mặt da của Phi Ảnh xuất hiện từng chiếc vảy tản ra khí tức thần bí.
Những chiếc vảy này bao phủ nửa người dưới của Phi Ảnh, rồi hóa thành một chiếc đuôi cá thật dài.
Phi Ảnh hóa thân thành hình thái người cá.
Mà những tộc nhân Thời Gian xung quanh, cũng liên tục hóa thành người cá, bơi qua bơi lại một cách tự do giữa các vòng xoáy, không bị ảnh hưởng chút nào.
Lưu Lân từ phía trước bơi trở lại, hỏi nhỏ: "Thứ gì sắp tới vậy?"
Phi Ảnh nhìn những sợi tơ dày đặc trên cánh tay mình rồi nói: "Là Tà Ma, bọn chúng đang đi ngược dòng nước, chúng ta phải giữ yên lặng, để tránh việc bị phát hiện."
Lưu Lân dùng động tác tay để ra hiệu cho những người còn lại.
Tất cả người cá của tộc Thời Gian lập tức bơi tới, quấn quanh Cố Tô An rồi niệm chú.
Ngay sau đó...
Một bong bóng mờ tối xuất hiện, bao phủ tất cả mọi người ở bên trong.
Tất cả mọi người đều trở nên yên tĩnh.
"Tới." Phi Ảnh dùng khẩu hình miệng để nói.
Mọi người ngẩng đầu lên.
Phía trên dòng nước, từng luồng bóng đen dữ tợn xuất hiện.
Vô số bóng đen đi ngược dòng sông thời gian, phóng về thời đại quá khứ với tốc độ cực nhanh.
Khoảng mấy chục giây sau.
Không còn bóng đen nào xuất hiện nữa cả.
Lúc này, đám người mới thở dài một hơi.
"Bọn chúng đều đi tìm Cố Thanh Sơn sao?" Cố Tô An hỏi.
"Đúng." Lưu Lân nói.
"Bọn chúng muốn giết anh ấy." Cảm xúc của Cố Tô An trở nên lo lắng, lẩm bẩm liên tục.
Phi Ảnh thấy cô lo lắng như vậy nên an ủi: "Yên tâm đi, trong quá khứ vì chui vào trong thế giới Hồng Hoang, Tà Ma đã tạo thành quá nhiều lỗ thủng trong dòng sông thời gian,... không chỉ vậy, những quy tắc cực mạnh như vận mệnh, lịch sử, thời gian, không gian, nhân quả đều bị bọn chúng dùng những phương thức cấm kỵ tổn thương. Cho nên bọn chúng đã không thể tùy ý đi vào bất kỳ thời đại nào cả."
"Nếu như bọn chúng tiến vào thì sao?" Cố Tô An hỏi.
"Lúc nào cũng có thể bị lực lượng dung hợp của các loại quy tắc xé nát." Phi Ảnh nói.
Lưu Lân cũng nói: "Vô số quy tắc đều chờ đợi đòi nợ bọn chúng đây, trừ khi bọn chúng trở thành Chính Kỷ Nguyên, có được sự tán thành của tất cả huyền bí và pháp tắc, mới có thể xóa bỏ mọi thứ khi trước."
"Cho nên bọn chúng phải tìm được Cố Thanh Sơn chân chính trở lại quá khứ, mới dám xuất hiện ở thời đại đó, cũng ra tay với hắn." Phi Ảnh nói.
Sắc mặt Cố Tô An cũng không khá hơn bao nhiêu, thúc giục: "Tà Ma đã đi tìm anh ấy... ta phải nhanh chóng trở lại bên cạnh anh ấy mới được."
Lưu Lân nhìn về phía Phi Ảnh.
Toàn bộ sợi tơ trên tay Phi Ảnh đã biến mất, cánh tay tuyết trắng của nàng lại xuất hiện lần nữa.
Nguy hiểm đã biến mất.
"Tất cả mọi người tăng tốc lên, xuất phát!" Lưu Lân ra lệnh.
"Rõ!"
Đám người cùng đáp, rồi tiếp tục lặn về phía thời đại quá khứ.
...
Hết chương 2918.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2919
Bạn cần đăng nhập để bình luận