Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2569. Ẩn Náu (1)



“Thành công rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đúng thế, phong thần thành công rồi.” Laura nói.
Hai người đột nhiên im lặng.
“Hầy, không phải em cần chuyển tiền cho Thần Chiến Đấu sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Laura gật đầu nói: “Đúng vậy, số thẻ ngân hàng của hắn ta là...”
Cố Thanh Sơn nói: “Anh không nhớ.”
Laura nói: “Thật ra em cũng muốn nhớ, nhưng giọng mũi của hắn ta quá nặng, nghe không rõ lắm.”
Tĩnh lặng.
Tĩnh lặng tuyệt đối.
Laura thấp thỏm nói: “Hắn ta có quay lại đánh chết em không?”
Cố Thanh Sơn không chắc lắm: “Chắc không đến mức đó đâu.”
Sở trường của Thần Chiến Đấu chắc chắn là đánh nhau.
Đắc tội với một người như vậy, chi bằng nhanh chóng nghĩ cách giải quyết vấn đề.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ giây lát, nói: “Lấy danh nghĩa của em đi làm một cái thẻ, bỏ tiền vào trong đó, chờ hắn ta xuất hiện thì lập tức đưa cho hắn ta, hiểu lầm sẽ được xóa bỏ.”
“Được, cũng chỉ có thể như vậy.”
Laura thở dài nói.
Tế đàn phát ra một loạt tiếng vang.
Một cảm giác bài xích vô hình phủ xuống trên thân hai người.
Xem ra là phải rời đi rồi.
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy đằng sau có cái gì đó không đúng cho lắm.
Hắn quay đầu lại nhìn, nghi ngờ nói: “Triều Âm?”
Lời còn chưa dứt, không gian bỗng nổi lên một lực hút.
Cố Thanh Sơn và Laura bị truyền tống ra ngoài.
...
Cố Thanh Sơn phát hiện mình ngồi trong một căn phòng âm u.
Trong phòng ngoại trừ một chiếc giường, một chiếc bàn, ngoài ra không còn vật gì khác.
Tử Thần Thâm Tuyết đang ngồi ở mép giường, lẳng lặng nhìn hai người.
“Cảm tạ trời đất, cuối cùng hai người cũng đi ra.”
Cô nói.
“Xảy ra chuyện gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Minh Phương phát hiện tôi, tôi phải mang theo cánh cửa nghi thức chạy trốn, đề phòng gã và thủ hạ của gã quấy nhiễu nghi thức đăng thần.” Thâm Tuyết nói.
Cố Thanh Sơn nhìn vào vai Thâm Tuyết, chỉ thấy ở đó có một vệt máu đỏ tươi.
“Cô bị thương, ai làm?” Laura hỏi.
Thâm Tuyết che vai, cau mày nói: “Mấy tên thần thuộc Minh giới... Đừng hỏi nữa, chỉ cần nghi thức đăng thần kết thúc thì làn sóng dao động vô hình này sẽ biến mất, tạm thời bọn họ không tìm được chúng ta.”
Laura mò trong ba lô một hồi, lấy ra một bình thuốc.
“Chị Thâm Tuyết, uống một viên này, nó có tác dụng trị thương rất tốt.” Laura nói.
Thâm Tuyết lắc đầu nói: “Cảm ơn ý tốt của em, nhưng thương thế của thần linh không đơn giản như vậy...”
“Cô cứ thử một chút trước đi.” Cố Thanh Sơn ngắt lời cô.
Thâm Tuyết nhận lấy viên thuốc, bỏ vào miệng ăn.
Qua giây lát.
Trên mặt nàng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Được rồi, vậy mà thuốc này có thể chữa trị cho thần linh.” Thâm Tuyết nói.
“Đây chính là thảo dược do thiếu nữ linh hồn của thánh trồng được, hao tổn rất nhiều công sức mới có thể luyện thành một viên.” Laura nói.
Cố Thanh Sơn đột nhiên giật mình một cái.
Thế giới Phủ Bụi...
Thiếu nữ linh hồn của thành trong thành cũ u ám, chính là linh hồn mà Laura triệu hoán.
Cố Thanh Sơn Laura liên tục giúp đỡ, có lẽ thế giới của thiếu nữ kia cũng đã đi vào quỹ đạo chính rồi.
Viên thuốc chữa trị thần linh này là minh chứng.
“Bây giờ chúng ta phải làm gì? Đi báo thù cho cô sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Không, chúng ta phải trốn.” Thâm Tuyết nói.
“Vì sao? Em đã hoàn thành nghi thức, không cần phải lo lắng cho sự an toàn của em nữa!” Laura nói.
Thâm Tuyết nhìn bọn họ: “Hai người đều là tân thần, phải trốn đi từ từ hấp thu sức mạnh từ tín đồ, khiến bản thân trở nên mạnh hơn... Đặc biệt là vào thời điểm này, chiến tranh giữa các vị thần sắp bùng nổ, chúng ta không nên xông lên để rồi trở thành bia ngắm cho bọn họ.”
Cô nói như vậy, Cố Thanh Sơn lập tức hiểu được.
“Xây tường cao, tích trữ lương thực, khoan xưng vương... Cũng gọi là đánh chậm thắng chậm.” Cố Thanh Sơn gật đầu nói.
Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ.
Chỉ thấy bên ngoài là một vùng đất bằng hoang vu, chỉ có một con đường vắt ngang qua tầm mắt.
Nơi này là một trạm nghỉ ngơi trên đường cao tốc.
“Đi về phía bắc chừng vài chục cây số sẽ đến sa mạc hoang vắng không có con người.” Thâm Tuyết nói.
Không có người, sẽ không có tín đồ.
Như vậy thần linh cũng không có cách nào truy tìm tung tích ba người.
Cố Thanh Sơn quan sát giây lát, nói: “Hiện tại không có người nào, chúng ta có thể xuất phát.”
“Chúng ta không có xe.” Thâm Tuyết nói.
“Bay thẳng qua luôn đi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Không được, thần lực của tôi đã bị phong tỏa, một khi tôi sử dụng thần lực thì các vị thần sẽ phát hiện ra chúng ta.” Thâm Tuyết nói.
“Bọn họ làm sao mà phong tỏa thần lực của cô?” Cố Thanh Sơn giật mình nói.
“Sức mạnh phát ra sau chiến đấu của tôi đã bị bọn họ phong tỏa tạm thời, có lẽ còn phài mấy giờ nữa mới có thể tiêu tán.” Thâm Tuyết nói.
“Vậy cô làm sao mà đến được chỗ này?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Lúc có người chết, ta có thể đến thẳng nơi đó... Không cần dùng đến thần lực, cũng không bị các thần linh khác phát hiện.” Thâm Tuyết nói.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Laura.
“Em có mang theo xe không?” Hắn hỏi.
“Xe ngựa thì có một chiếc.” Laura nói.
“Thôi bỏ đi, đợi lát nữa xem còn có người nào đến nữa hay không.” Cố Thanh Sơn nói.
Ba người ngồi trong phòng một hồi.
Rốt cuộc.
Trên đường lớn có một chiếc xe hàng lớn đi vòng xuống, dừng lại tại trạm nghỉ ngơi.
Một người trung niên xuống xe, đi vào phòng ăn của trạm dừng chân.
“Rất tốt, xem ra chúng ta có xe rồi.” Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói.
Không thể sử dụng thần lực...
Chỉ cần không đánh nhau với người khác thì chuyện này cũng chẳng đáng là gì.
“Có nên mua đứt luôn không? Em đi nói chuyện với người kia!”
Laura xung phong nhận việc.
“Coi chừng một chút, chúng ta còn không biết tín ngưỡng của người này là gì.” Thâm Tuyết nói.
Lời này như một chậu nước lạnh dội xuống, Cố Thanh Sơn và Laura đều không nói gì nữa.
Tín đồ là đôi mắt của thần linh.
Một khi tín đồ nhìn thấy ba người thì chẳng khác nào vị thần của tín đồ kia cũng nhùn thấy bọn họ.
Như vậy hành tung của ba người sẽ bại lộ.
Lẽ nào xe đang ở ngay trước mắt nhưng lại không cách nào thu vào tay?
Cố Thanh Sơn nhìn ra bên ngoài.
Chỉ thấy tài xế lái xe ngồi ở cửa sổ nhà ăn, gọi món xong thì bắt đầu chờ đợi.
Hết chương 2569.
Bạn cần đăng nhập để bình luận