Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1924. Chúa Tể Nguyên Lực Vô Tận (1)


Đánh dấu
“Không biết, nhưng dường như cô bé đã dự tính trước.” Trương Anh Hào nhún vai nói.
Tiểu Tịch hỏi: “Vậy cô bé đâu?”
Diệp Phi Ly nói: “Đang trong giai đoạn kết thúc ma pháp trận, có lẽ một lát nữa sẽ đến xem...”
Rầm!
Cửa bị đá văng ra, Laura vọt vào.
“Nhanh! Nhanh! Nhanh! Chị Tiểu Tịch, em cần chị giúp.”
Laura cầm lấy tay Tiểu Tịch, nói dồn dập.
“Hả? Xảy ra chuyện gì rồi?” Tiểu Tịch đầu óc mơ hồ hỏi.
Laura giơ lên một sợi dây dài màu tím.
Sợi dây Vân Đồ.
Trong tay cô bé vẫn còn có một sợi dây Vân Đồ!
Có thể đây là một nửa còn lại của sợi dây Vân Đồ kia.
Lúc Cố Thanh Sơn ở trong Hang Sâu Vạn Thú, tranh đấu với tận thế bên trong ngôi mộ, cô bé đã từng lấy sợi dây Vân Đồ ra để dò la tin tức của hắn.
Sợi dây này mang trong mình sức mạnh xuyên thấu không gian và thời gian!
Laura thở hổn hển, nói: “Chị phải giúp bọn em đi giúp Thanh Sơn.”
Lời này nghe hơi loạn, Tiểu Tịch ngẩn ngơ một hồi, hỏi: “Hả? Có ý gì?”
“Chị có thể giúp Cố Thanh Sơn.” Laura nói.
“Nhưng không phải Cố Thanh Sơn đã đến thời đại Tuyên Cổ rồi sao?” Tiểu Tịch nói.
Laura vội kêu lên: “Tình hình anh ấy bây giờ rất nguy hiểm, bọn em cần thông qua chị, mang tất cả những thứ có thể giúp một tay qua cho anh ấy!”
Tiểu Tịch suy nghĩ một chút, nói: “Ý em là... hình thức Song Ảnh?”
“Đúng, trước đây lúc chị được Tô Tuyết Nhi trộm từ thần điện Vận Mệnh trở về, sau đó được Ninh tỷ tỷ đưa đến tay Thanh Sơn, khi ấy bọn em đều có mặt!”
Laura lại nói tiếp: “Em tận mắt thấy Cố Thanh Sơn lấy ra một thẻ bài từ người chị, đó là lá bài máy thu âm... Chị thông qua phương thức này để truyền tin tức cho Cố Thanh Sơn!”
Diệp Phi Ly và Trương Anh Hào cùng nhau gật đầu.
Chuyện khi đó, bọn họ cũng có ấn tượng.
Tiểu Tịch thở dài: “Nếu như chị phát động hình thức Song Ảnh, quả thực có thể mang vài thứ truyền tới chỗ hắn, đáng tiếc phải cùng một thời không.”
Laura đưa sợi dây màu tím trong tay mình tới, buộc nó lên tay Tiểu Tịch, nhẹ giọng nói: “Đây là bảo vật hệ Kỳ Quỷ, một nửa kia của nó ở trong tay Cố Thanh Sơn, chúng ta có thể thông qua nó để truyền đi một món đồ vật... Chỉ có thể truyền đi một lần!”
Mọi người cùng nhao nhao hết lên.
Cố Thanh Sơn và Đại Ca đều đi đến thời đại kia, nếu như có thể giúp bọn họ, đương nhiên mọi người đều bằng lòng ra tay, cho dù là lấy ra binh khí quý báu nhất.
Tiểu Tịch nghiêm túc nói: “Nếu như không cần lo lắng vấn đề thời không, chị có thể phát động Song Ảnh, nhưng phải biến vật phẩm thành thẻ bài thì hắn mới có thể lấy thẻ bài vật phẩm... Thế nhưng bây giờ chị không có thẻ bài trống.”
“Em có.”
Laura lấy ra một xấp thẻ bài trống, đặt trước mặt Tiểu Tịch.
Anna đột nhiên lên tiếng: “Hiện tại Cố Thanh Sơn rất nguy hiểm sao?”
“Đúng.” Laura nói.
Anaa lấy ra một chuôi lưỡi hái ngọn lửa hắc ám, nói: “Nếu không thì truyền cái này qua bên đó đi? Bây giờ anh ấy nên dùng cái này.”
“Không được, thời đại kia đã có lưỡi hái này rồi, truyền qua thì một trong hai sẽ biến mất.” Laura nói.
Dạ Như Hi lấy ra một cái kẹp tóc, nói: “Chi bằng dùng cái này của chị? Cái này có thể lập tức thức tỉnh mười Người chờ đợi thuộc trận doanh Hỗn Loạn đến hỗ trợ.”
“Cũng không được, vào thời đại chỗ Cố Thanh Sơn đang ở, Người chờ đợi còn chưa tiến vào cánh cửa thế giới.” Laura tiếp tục nói.
Barry suy nghĩ một lúc, nói: “Chi bằng đưa anh qua?”
Mọi người nhìn hắn ta.
“Tôi là thân bất tử, đi chắn trước mặt bọn họ, như vậy có thể tiếp tục chiến đấu một thời gian dài.” Barry giơ nắm đấm nói.
Tiểu Tịch lắc đầu: “Anh là sinh mệnh, sinh mệnh không thể hóa thành thẻ bài, hơn nữa tôi cũng chỉ có thể có một đồng bạn, đó là Cố Thanh Sơn, tôi không có cách nào biến anh thành thẻ bài.”
Anna nhìn Tiểu Tịch một cái.
Diệp Phi Ly lấy ra một lon nước, cười ha ha: “Xem ra vẫn phải để tôi ra tay mới được. Từ sau khi đánh một trận với Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, trên tay tôi dự trữ vô số đồ uống tăng lực, loại năng lực nào cũng có, nhất định có thể giúp cho Cố Thanh Sơn kéo dài tác chiến, cho dù bị thương cũng sẽ trị khỏi rất nhanh.”
Mọi người nhìn đồ uống trong tay hắn ta, đều rơi vào trầm tư.
Ý tưởng này của Diệp Phi Ly thật ra rất được.
Hơn nữa đồ uống của hắn cực kỳ hiếm có trong vạn giới, ngay cả Đại Ca cũng cần đồ uống của hắn để trị thương.
Barry hỏi: “Tiểu Tịch, cô cảm thấy thế nào?”
Tiểu Tịch nói: “Nếu như chỉ có thể truyền tống một lần, đồng thời cũng chỉ có thể truyền tống một vật, như vậy chúng ta cần \ dồn hết nhiều loại đồ uống vào một thiết bị lưu trữ không gian, sau đó đặt thiết bị kia vào một lá bài trống là được.”
Mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Thế thì đơn giản.
Barry vỗ tay nói: “Vậy cứ quyết định thế đi, chúng ta đặt đồ uống chức năng của Diệp Phi Ly vào một thiết bị trữ vật, sau đó dùng hình thức Song Ảnh truyền đến cho Cố Thanh Sơn!”
Mọi người đều gật đầu.
Diệp Phi Ly đang định lấy đồ uống chức năng ra, lại nghe một người nói: “Chờ đã.”
Hắn ta ngẩng đầu nhìn, thì ra là Laura.
“Sao vậy? Em có lựa chọn tốt hơn à?” Diệp Phi Ly nói.
“Không, em cũng hiểu được nhất định Thanh Sơn cần đồ uống của anh, nhưng em có một ý tưởng mới.” Laura nói.
Mọi người nhìn cô bé, chỉ thấy cô bé giơ quả đấm nhỏ, giống như vừa đưa ra một quyết định nào đó.
...
Thời đại Tuyên Cổ.
Mật thất xuất hiện trong bóng tối vô tận, bị một xúc tu quấn chặt.
Xích Hộc sợ đến mức lui về sau vài bước, đưa tay lấy ra lưỡi hái ngọn lửa hắc ám.
Đại Ca nắm chặt Sách Vận Mệnh, sắc mặt nghiêm nghị.
Nhìn dáng vẻ hắn ta, giống như chuẩn bị xé ra một tở trong Sách Vận Mệnh.
Cố Thanh Sơn khoát tay, ý bảo hai người không nên công kích.
“Ngươi muốn giết ta?” Cố Thanh Sơn cười nói.
Quanh thân Tiểu Tịch không ngừng xuất hiện làn sóng vặn vẹo, phóng ra một âm thanh:
“Đương nhiên, ngươi luôn cản trở việc ta đang làm, hiện tại ta nhất định phải dùng sức mạnh diệt trừ tận gốc kẻ chuyên cản trở như ngươi.”
Cố Thanh Sơn khoanh tay nói: “Lẽ nào chúng ta không thể hợp tác sao?”
Âm thanh kia dừng lại một chút.
Cố Thanh Sơn nói một cách chân thành: “Ngươi xem, ta là hóa thân của pháp tắc Tử Vong, còn Mạc là hóa thân của pháp tắc Ánh Sáng, hai chúng ta cùng nhau giúp ngươi, sau đó thu được lợi ích thuộc về chúng ta, như vậy không phải hai bên cùng có lợi sao?”
Âm thanh kia nói một cách hài hước: “Các ngươi? Một tên đã tiêu hao hết sức mạnh, một tên thì khắp người toàn là thương tích, chỉ còn lại hai phần sức lực, các ngươi có thể giúp ta làm cái gì?”
Cố Thanh Sơn lấy ra một trận bàn, không ngừng nhấn lên đó.
Chỉ thấy trong mật thất dần dần hiện ra hơn mười pháp trận sáng rực, những pháp trận tồn tại vài hơi thở, sau đó dần dần biến mất, hóa thành vầng sáng màu vàng nhạt rồi lại trở về trên trận bàn.
Lúc đó vì bảo vệ Đại Ca, hắn đã hao phí rất nhiều nguyên lực Hoàng Tuyền để bố trí pháp trận.
“Để bày tỏ thành ý, ta sẽ rút lui tất cả pháp thuật trước, sau đó nếu như ngươi bằng lòng để chúng ta khôi phục sức mạnh, chúng ta chắc chắn sẽ trở thành cánh tay đắc lực.”
Cố Thanh Sơn nói.
Hắn thu trận bàn về trong thức hải, yên lặng hấp thụ nguyên lực Hoàng Tuyền tích trữ trên đó.
Hết cách, hiện tại một chút sức mạnh cũng có thể quyết định sống chết của mọi người, hắn nhất định phải thu hồi lại.
Âm thanh kia chậm rãi nói: “Một người là chúa tể Tử Vong, một người là chúa tể Ánh Sáng, tổ hợp này...”
Nó nhất thời cảm thấy do dự.
Trong màn hình sáng mà cánh cửa thần thánh hiển thị, tất cả con mắt trên xúc tu đều dựng thẳng con ngươi lên, tất cả đều nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Nó đang quan sát hắn.
“Nói nghe xem, ngươi làm thế nào mà phát hiện đươc ta. Nếu như đáp án của ngươi làm ta hài lòng, ta sẽ cân nhắc.” Nó nói.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ hấp thụ nguyên lực Hoàng Tuyền trên bàn trận, mở miệng đáp: “Chuyện này rất đơn giản, điểm đầu tiên, Reneedol xuất hiện quá đúng lúc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận