Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2945. “Đây là cái thứ gì chứ!”



Cố Thanh Sơn sớm đã quét sạch yêu ma ven đường, lúc này bọn họ chủ động chạy tới thì càng thong dong một chút.
Rất nhanh ——
Đám người cùng nhau chạy xộc vào bên trong pháp trận.
Cố Thanh Sơn thấy thế thì lập tức vỗ một cái lên trên trận bàn.
Chỉ thấy trên trận bàn toát ra quầng sáng trùng điệp, cuốn một cái trên người mọi người, hóa thành quang ảnh mơ hồ của bọn họ, nhanh chóng chạy như bay về một phương hướng.
Các yêu ma cùng nhau phát ra tiếng kêu to, đuổi theo quang ảnh hư ảo của những tu sĩ kia
Bốn phía im ắng đi rất nhiều.
Lãnh Thiên Tinh đi lên ôm quyền nói: “Đa tạ ân cứu mạng, xin hỏi các hạ là ai?”
“Tại hạ là Cố Thanh Sơn.”
Cố Thanh Sơn ném lệnh bài mang theo bên người cho hắn ta, còn mình lại đi đến trước mặt một kiếm tu, hỏi: “Trong tay ngươi chính là Kiếm Thiên Kỵ sao?”
Kiếm kia tu không rõ ràng cho lắm, gật đầu nói: “Đúng là Kiếm Thiên Kỵ.”
“Kiếm của ngươi sắp gãy mất, lúc dùng cẩn thận một chút.” Cố Thanh Sơn dặn dò.
“Cái gì —— làm sao ngài biết, chẳng lẽ ngài hiểu luyện khí?”
Kiếm tu khó hiểu mà hỏi lại.
“Luyện khí chi pháp gia truyền, nhìn binh khí chuẩn nhất, tin ta.” Cố Thanh Sơn vỗ vỗ bả vai hắn ta ma nói.
Hắn lại đi đến trước mặt một võ tu, nhỏ giọng mà nói: “Đừng nhúc nhích, ta phát hiện có ma vật đang ngấp nghé thần hồn của ngươi.”
Võ tu kia nhịn không được mà nói: “Làm sao ngươi biết?”
“Kỹ năng trấn ma gia truyền của ta, cho nên nhìn một cái là biết ngay.”
Cố Thanh Sơn vừa nói, vừa đưa tay ấn ra một quyết.
“Đi ra!”
Hắn quát to một tiếng.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo, dị biến nảy sinh ——
Trên người võ tu kia đột nhiên xuất hiện một lớp ánh sáng đen tối
Từng đoá từng đoá hoa màu đen bỗng nhiên xuất hiện, vô số Yêu Cơ tuyệt sắc hiển lộ trong đó, đồng loạt lắc lư ra dáng người quyến rũ, dùng ánh mắt câu hồn đoạt phách nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn.
Tất cả hình bóng Yêu Cơ chồng chất, ngưng tụ thành một Yêu Cơ Thiên Ma chân chính, khẽ cười nói: “Hì hì, tu sĩ nho nhỏ, dám ——”
“Làm càn!” Cố Thanh Sơn ấn quyết trên tay, giận dữ hét.
Một khí tức trang nghiêm phát tán ra từ trên người hắn, quét sạch toàn bộ đài cao.
Tu hành truyền thừa của Nhân Tộc, Phật pháp, quầng sáng trấn ma âm!
Thiên Ma Yêu Cơ yên lặng, trên mặt lập tức hiện ra sát cơ, dùng giọng nói lạnh lùng mà nói: “Tên Phật Tông nhà ngươi ——”
Còn không đợi ả ta nói tiếp, Cố Thanh Sơn đã cắt ngang lời của ả: “Ta với chủ nhân nhà các ngươi thường xuyên có qua lại làm ăn, ngươi lại đến nơi này thịt trộm người của ta, thật sự không biết kết cục của mình là gì sao?”
Thiên Ma Yêu Cơ ngẩn ngơ, giận dữ nói: “Chủ nhân nhà của ta ——”
“Là Ly Ám? Hay là người chị em nào của nàng ta?” Cố Thanh Sơn nói.
Thiên Ma Yêu Cơ lại ngẩn ngơ.
Cố Thanh Sơn nhìn vào ả, lấy một loại biểu cảm như đang dò xét hàng hóa, nói: “Sẽ không phải Nguyên Thủy Ma Mẫu đó chứ —— không, hẳn không phải, ngươi quá yếu, căn bản không có tư cách phụng dưỡng Ma Mẫu.”
Thiên Ma thất thần nói: “Ngay cả Ma Mẫu mà ngươi cũng biết...”
“Nói nhảm,” Cố Thanh Sơn tiến lên hai bước, nhìn chằm chằm vào ả, để lộ ra sát cơ, hắn nói: “Nếu như ngươi còn muốn sống, vậy thì lưu lại lấy công chuộc tội, nếu không —— ngươi cũng tự mà biết quy tắc của Thiên Ma các ngươi.”
Thiên Ma nhìn quét qua hắn hai lần, nhịn không được nói: “Ta không tin, lấy tu vi như ngươi thì dựa vào cái gì mà biết rõ chuyện của chúng ta!”
Cố Thanh Sơn lộ ra nụ cười tà, dán lỗ tai lên khuôn mặt của ả, thấp giọng mà nói: “Ngươi cảm thấy ta tiến vào thân thể này, thì chính là người này hay sao?”
Toàn thân Thiên Ma chấn động, lập tức vội vàng hành lễ, nói: “Các hạ ——”
“Ừm?” Cố Thanh Sơn rũ mắt xuống nói.
“Xin thứ tội cho lần này!” Thiên Ma Nữ nói.
“Nghênh địch với ta.”
“Vâng.”
Thiên Ma Nữ đứng lên, đứng hầu ở bên người hắn.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Lãnh Thiên Tinh và một đám tu sĩ ——
Chỉ thấy đám người kia kinh ngạc nhìn vào hắn, một chữ cũng nói không ra được.
“Không có việc gì, mọi người không cần để ý, ta có được vài biện pháp hàng phục Thiên Ma.” Cố Thanh Sơn truyền âm.
Sắc mặt hắn nghiêm túc lên, lại lấy quả cầu sắt kia ra, nói: “Phụng lệnh của Công Tôn tướng quân, ta chuyên tới để cứu các ngươi trở về.”
Đám người nhìn về phía quả cầu sắt trong tay hắn.
“Là vật của Công Tôn tướng quân!”
Có người kêu lớn.
Lãnh Thiên Tinh cũng gật đầu nói: “Sẽ không sai, đây chính là bộ phận mấu chốt của pháp trận na di.”
Còn có người vui sướng kêu lớn: "Đã có thứ này, có thể bù đắp cho truyền tống trận siêu cự ly, chúng ta có thể trở về từ nơi này!"
Đã có hy vọng sống sót, còn có tín vật đáng tin, chúng tu sĩ rốt cuộc cũng bỏ đi nghi ngờ trong lòng.
Lúc này Lãnh Thiên Tinh mới cười tủm tỉm đi tới, vỗ bờ vai của hắn, truyền âm nói:
“Lão đệ, ngươi thật lợi hại, ngay cả Thiên Ma cũng có thể hàng phục, làm sao làm được thế?”
“Một chút bí pháp gia truyền mà thôi, không đáng để nhắc tới.”
Cố Thanh Sơn mỉm cười, ôm quyền nói.
Làn sương mù dâng lên.
Cố Thanh Sơn đang cầm Thần Kiếm Định Giới, chỉ về hướng bóng ma khổng lồ sâu bên trong làn sương nọ.
“Nói thế nào?” Thần Kiếm Định Giới hỏi.
“Xem trước một chút coi rốt cuộc là cái gì.” Cố Thanh Sơn nói.
Trên trường kiếm dâng lên một thứ sức mạnh vô hình, trực tiếp hóa thành ánh kiếm sắc bén che khuất bầu trời, lập tức đã xâm nhập vào trong sương mù.
“Tán!” Cố Thanh Sơn khẽ quát một tiếng,
Ánh kiếm khổng lồ mãnh liệt không ngừng chấn động, phóng ra trận cuồng phong mãnh liệt như nước thủy triều khắp bốn phương tám hướng.
Làn sương mù tan ra.
Bóng ma khổng lồ kia dần dần hiện ra một chút hình dáng ——
Lại là nhiều ngọn núi cao vút nguy nga.
Những ngọn núi này bị bóng tối bao trùm, không thể nhìn thấy phần cuối, lại càng không biết dãy núi rốt cục là khổng lồ đến cỡ nào.
Một cảm giác âm trầm cổ xưa tán phát ra từ dãy núi ấy.
“Thần niệm bị ngăn cản lại rồi... Thôi được, ta tự mình đi tìm hiểu ngọn nguồn!”
Thân hình Cố Thanh Sơn lao vút lên, bay về hướng dãy núi hắc ám kia.
Chưa bay được bao lâu, chỉ nghe một tiếng vang nổ tung lên trong hư không ——
Bành!
Cả người Cố Thanh Sơn dán vào trong hư không, bị một màng ánh sáng hắc ám như ẩn như hiện ngăn cản.
Thần Kiếm Định Giới rơi xuống, run lên giữa không trung, tự mình bay lên, đáp xuống bên cạnh Cố Thanh Sơn, cất tiếng nói: “Đau không?”
Cố Thanh Sơn hơi lui lại một chút, che mũi nói: “Đây là cái thứ gì chứ!”
Hết chương 2945.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2946
Bạn cần đăng nhập để bình luận