Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2458. Bắt Đầu! (2)


Đánh dấu

A Tu La hưng phấn ra mặt, thấp giọng lẩm bẩm: “Ta đã nghe nói về thời đại thần thoại kia, lần này đi xem trận chiến giữa Thiên Đế và Quỷ Vương, nhất định có thể mở rộng tầm mắt.”
Một gã đàn ông mặc áo giáp che hết người lại nói:
“Nói đùa đó hả, ta chỉ muốn đến tranh chức Quỷ Vương mà thôi, kết quả lại muốn chúng ta đi chịu chết.
Gã lại hỏi: “Chúng ta có thể từ bỏ cuộc Tranh Hùng này không? Ta không muốn làm Quỷ Vương gì đó nữa.”
Dòng chữ nhỏ tỏa ra ánh lửa lại biến hóa lần nữa:
“Có thể rút lui.”
Gã đàn ông lập tức nói: “Ta muốn rút lui.”
Toàn thân gã hóa thành một ngọn lửa, lao ra khỏi khoang thuyền, sau đó biến mất trong hư không.
Còn lại mười bảy người, ai nấy đều đưa mắt nhìn nhau.
Một cô gái có lông vũ trên người liếc mắt nhìn tên ác quỷ cách đó không xa, hỏi:
“Đồ to con đáng ghét, ngươi có rút lui không?”
Toàn thân ác quỷ đều là chất lỏng màu xanh thẫm, trừng đôi mắt trắng dã to như chuông đồng, nói: “Vị trí Quỷ Vương Hoàng Tuyền đáng để liều mình đi thử sức một lần.”
“Ồ? Ngay cả mạng cũng không cần, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Cô gái cảm thấy hứng thú hỏi.
Ác quỷ nhìn nàng ta, nói: “Chờ ta trở thành Quỷ Vương, ta sẽ bắt con chim thân thể mềm mại như ngươi vậy, cả ngày lần đêm làm thức ăn của ta, mỗi ngày bị ta ăn một lần... Dù sao ngươi tội nghiệt chưa hết, không chết được đâu.”
Nước miếng nó chảy ra, lẩm bẩm: “Vừa nghĩ tới thần thú như ngươi phải dãy dụa trong dạ dày của ta, ta bỗng cảm thấy tất cả mọi tội nghiệt đều đáng giá.”
Cô gái cũng không tức giận, ngược lại còn nghe vô cùng hứng thú, vừa lắc đầu vừa cười hì hì nói: “Nói mấy lời khó nghe đó với ta, cho rằng ta giống như mấy cô gái bé nhỏ à?”
Tất cả những người còn lại không ai nói chuyện, chỉ lẳng lặng chờ đợi Tranh Hùng bắt đầu.
Bọn họ có thể trở thành lãnh đạo của các Địa Ngục, có mấy người là dễ đối phó? Sao có thể bị một câu hồn phi phách tán dọa sợ?
Cố Thanh Sơn cũng lòng đầy kiên định.
Nữ xương khô là Thần Chủ Hoàng Tuyền, từ trước đến nay chưa bao giờ vắng mặt khỏi sân khấu lịch sử.
Bà ấy không phản đối mình đi điều tra chuyện quá khứ.
Từ một phương diện nào đó, điều này chứng minh trong lòng nàng ta không có gì mờ ám, đáng tin cậy.
Cũng cho thấy bà không biết rõ chuyện năm đó.
Nếu như bà biết hết tất cả mọi chuyện thì sẽ không để cho mình uổng phí công sức đi điều tra.
Thân là Thần Chủ Hoàng Tuyền, nhưng lại không biết rõ hoàn toàn bí mất của Lục Đạo Luân Hồi...
Chẳng hiểu vì sao, trong lòng Cố Thanh Sơn hơi sợ hãi.
“Lục Đạo Luân Hồi...”
Cố Thanh Sơn cúi đầu thì thầm.
Trên khoang thuyền.
Những dòng chữ lửa kia thấy không ai nói gì nữa, lập tức ngưng tụ thành một ngọn lửa bay tới trước mặt phi thuyền, biến hóa trên không, hóa thành một bức tường lửa.
Có thể loáng thoáng thấy được trong tường lửa có hình ảnh đang chấn động kịch liệt, là thế giới của thời gian khác.
“Một canh giờ...” Một người tranh tuyền thì thầm.
“Thời gian như này có vẻ lâu, xem ra trận chiến sẽ rất tàn khốc.” Một người tranh tuyển nói.
Thuyền lớn ầm ầm đi vào trong bức tường, biến mất trong nháy mắt.
...
Bốn phía đều là sương mù dày đặc.
Mười bảy người tranh tuyển quan sát xung quanh, chỉ thấy thuyền lớn đang nổi trên đại dương tĩnh lặng.
Con thuyền giống như mất đi động lực, không tiến về phía trước, cũng không lùi về phía sau.
Hành động đầu tiên của Cố Thanh Sơn là thu lại khí tức, lùi vào trong bóng tối bên cạnh buồng nhỏ trên thuyền.
Một tay hắn cầm Triều Âm, tay kia cầm Thần kiếm Định Giới trong hư không, thu lại thần niệm, yên lặng bất động.
Dù sao trên thuyền nhiều người như vậy, một khi có chuyện chắc chắn sẽ kinh động mọi người.
Hắn đã nhận ra điềm chết nào đó, lúc này đang cẩn thận phân tích kỹ càng.
Mười sáu người khác ai làm việc nấy, có người tách khỏi đám đông, một mình một góc giống như Cố Thanh Sơn, có người bắt đầu cẩn thận thăm dò tính hình.
Chỉ thấy gã ác quỷ toàn thân dính đầy chất lỏng nhẩm đọc gì đó, khẽ quát: “Đi, xem tình hình trên thuyền thế nào.”
Trên người gã phóng ra một vầng sáng hung hãn màu đỏ thẫm, phân hóa thành ba hình bóng đang chuyển động.
Một hình bóng bay nhanh vào trong buồng nhỏ trên tàu, hai hình bóng khác thì lần lượt bay vào đại dương sâu thẳm.
Lát sau.
Ba hình bóng lần nữa bay trở về, rơi vào trên tay gã, hóa thành mấy con quỷ nhỏ gây trơ xương.
Đám tiểu quỷ nói ê a một hồi.
“Kỳ lạ, xung quanh không hề có gì, đây thực sự là Hoàng Tuyền của thời đại quá khứ sao?” Ác quỷ lẩm bẩm.
Những người khác cũng cảm thấy kỳ quái, ai nấy đưa mắt nhìn nhau.
Cố Thanh Sơn như lão tăng ngồi thiền, tránh ở một bên, trầm tư không nói.
Đột nhiên, hắn ngẩng đầu, nhìn lên khoảng không trên bầu trời.
Chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một bàn tay khổng lồ.
Bàn tay khổng lồ này nhanh chóng rơi xuống, mặc kệ ác quỷ giãy dụa trốn tránh, chẳng mấy chốc đã giữ ác quỷ trong tay.
“Khốn nạn, rốt cuộc là ai, ai dám động tới ông đây!”
Ác quỷ nổi giận, hai tay chắp lại, liên tục phóng ra vài đạo thuật pháp.
Thuật pháp đánh vào bàn tay, không gây ra bất cứ thương tổn gì, ngược lại còn khơi dậy những ký hiểu ẩn nấp trong lòng bàn tay, để lộ ra ánh sáng ngũ hành thần thánh.
Mọi người thấy thế đều run lên một cái.
Bàn tay này là do thuật pháp tạo thành.
Đây là thuật pháp.
Chẳng lẽ đám người này, kể cả thuyền lớn, kể cả đại dương tĩnh lặng, đều đang bị giam trong một đạo pháp thuật.
Mọi người không hẹn mà cùng nghĩ như vậy.
Một giây kế tiếp.
Trên bầu trời xuất hiện một cái miệng khổng lồ.
Bàn tay kia hơi khựng lại một chút, nắm ác quỷ đưa lên trên bầu trời, nhét thẳng vào trong miệng.
Miệng lớn điên cuồng nhai.
Ác quỷ phát ra từng tiếng kêu thảm thiết, cuối cùng âm thanh càng ngày càng nhỏ.
“Ực.”
Trên bầu trời truyền đến một tiếng nuốt.
Âm thanh của ác quỷ đã dừng.
Nó bị cái mồm kia nuốt sống.
Khoang thuyền lặng ngắt như tờ.
Người tranh tuyển thứ nhất cứ thế bị ăn sống ngay trước mắt mọi người.
Gã đã bị đào thải!
Bạn cần đăng nhập để bình luận