Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2396. Triệu hồi! (2)


Đánh dấu
Nhóm dịch. Thiên Tuyết
Chỉ có Ác Quỷ Đạo chủ củng với vài con ác quỷ mạnh nhất còn đang nỗ lực chống chọi.
"Ngươi muốn quyết một trận tử đấu với bọn ta?" Ác Quỷ Đạo chủ nghiêm nghị hỏi.
Liệt Giả cười đắc ý, giảo hoạt nói: "Thực lực của ngươi không tệ, nhưng ngày mai các ngươi phải quyết chiến với tận thế, ta đoán các ngươi căn bản không dám đánh lớn một trận cùng ta vào lúc này—— "
Ác Quỷ Đạo chủ trầm giọng mà hỏi: "Ngươi đã không muốn hỗ trợ, vì sao lại hưởng ứng triệu hồi? Chẳng lẽ chỉ là vì tới quấy rối?"
"Quấy rối? Không, không không, ngươi thấy ta giống kẻ nhàm chán như vậy sao?"
Liệt Giả lung lay ngón tay, trên mặt lộ ra vẻ đăm chiêu.
Chỉ nghe hắn ta chậm rãi ung dung nói tiếp:
"Tất cả mọi người đều nói, bên trong Lục Đạo có rất nhiều bảo vật đặc thù —— Hiện tại các ngươi lấy toàn bộ bảo vật ra, để ta chọn lựa một vài thứ mang đi, như vậy ta sẽ không phá hư những thứ các ngươi chuẩn bị trước khi chiến đấu, nếu không ta sẽ giết sạch những kẻ yếu trong các ngươi."
Ác Quỷ Đạo chủ giật mình, các ác quỷ khác cũng ngây người.
Cố Thanh Sơn vẫn luôn đứng bên cạnh yên lặng quan sát, lúc này như có điều suy nghĩ mà nói: "Thừa nước đục thả câu, muốn hốt một mớ rồi đi. . ."
Đã thấy trên mặt Liệt Giả hiện ra vẻ đắc ý, khoanh tay nói: "Các ngươi không giữ ta lại được, không những thế ta còn có thể trắng trợn phá hư một trận, chẳng để lại chút đồ tốt gì, ngoan ngoãn đưa ta đi —— nhớ kỹ, đừng cầm hàng tầm thường đến gạt ta!"
Nói tới cuối, hắn ta còn mang theo một chút ý uy hiếp.
Ác Quỷ Đạo chủ nhìn chằm chằm vào Liệt Giả, trên mặt dần dần hiện ra từng cơn sát ý.
Tế tự đứng phía sau hắn, nhỏ giọng nhắc nhở: "Đại nhân. . . Chúng ta không chịu nổi tổn thất. . ."
"Ta biết."
Ác Quỷ Đạo chủ trầm giọng nói.
Hắn lấy ra một phù lục, quát khẽ nói: "Kết minh chi hữu, nhanh chóng đến đây giúp ta."
Phù lục bay ra ngoài, hóa thành một phù văn sáng tỏ.
Chớp mắt tiếp theo, chỉ thấy bảy nam nam nữ nữ từ trên trời giáng xuống, đã rơi đến bên cạnh Ác Quỷ Đạo chủ.
Cách ăn mặc của những người này rất quái dị, khiến người ta không khỏi ghé mắt.
Bọn họ đầu đội mũ lưỡi trai màu đen, mũi mang kính râm, miệng thì đeo khẩu trang, mặc một bộ thường phục màu đen, hai tay cắm vào túi, cả người bị phủ kín mít không lộ kẽ hở.
—— Hoàn toàn không nhìn ra tướng mạo của bọn họ, càng không nhận ra thân phận của họ.
"Tình huống như thế nào?"
Một người đàn ông trong đó buồn bã ỉu xìu mà hỏi.
Ác Quỷ Đạo chủ thuật lại tình hình một lần.
Người đàn ông kia nhảy dựng lên, trực tiếp quạt Ác Quỷ Đạo chủ một bạt tai, mắng chửi nói:
"Cái tên không có mắt nhà ngươi, chẳng lẽ ngươi không biết rốt cục sứ giả danh sách chiến tranh mạnh đến mức nào? Ai ra nói cho hắn biết xem."
Một người khác bên cạnh hắn đứng ra, một giọng nữ lên tiếng: "Người được danh sách chọn làm sứ giả, gần như có thể gọi là nhóm người mạnh nhất bên trong danh sách, đều có danh hiệu đặc biệt của riêng mình, thực lực có thể so với chủ tạo vật hiếm thấy trong hư không, coi như các ngươi dồn hết lực lượng mà đối đầu, cuối cùng cũng chỉ có thể đánh lưỡng bại câu thương."
Cô gái kia cười cười, tiếp tục nói: "Tình huống thế này, ngươi kêu gọi chúng ta cũng vô dụng, vẫn nên hiểu đạo lý kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, cho người ta một chút chỗ tốt đi là được rồi."
Ác Quỷ Đạo chủ nhìn vào cô gái kia, nhìn lại về phía sứ giả chiến tranh nọ, trên mặt dâng lên vẻ không cam lòng.
"Được rồi, chúng ta dẫn hắn đi chọn bảo bối, phòng ngừa hắn phá hư thế giới của các ngươi, tối đa cũng chỉ có thể làm đến mức này thôi." Cô gái kia nói.
Cố Thanh Sơn trốn ở một bên, cũng lẳng lặng nhìn cảnh tượng này.
Trên mặt hắn hiện ra vẻ quái dị.
—— Cái cô gái đang nói chuyện kia, Cố Thanh Sơn vẫn nhớ được giọng nói của nàng,.
Ban đầu vào thời điểm còn ở Hư Không Thành.
Mình bị Qủy Thiên U ngăn chặn trong quán rượu, truyền tống đến một thế giới xa lạ, muốn giết chết chính mình.
Kết quả mình gọi tới một đám Long tộc.
Mọi chuyện giải quyết xong, một con rồng bạc đến quán rượu kể lại chuyện xảy ra sau đó cho mình, căn dặn phải chú ý.
—— Chính là người con gái bên kia!
Nói cách khác ——
Cố Thanh Sơn nhìn lại hướng bảy người đầu đội mũ lưỡi trai màu đen, đeo kính râm, khẩu trang, mặc thường phục màu đen nọ.
Sẽ không sai được.
Cái đám người này mặc dù dốc hết toàn lực che giấu thân phận, nhưng mình cũng là Long tộc, hoàn toàn có thể cảm ứng được luồng sức mạnh kia trên người bọn họ.
—— Đám người này đều là rồng!
Cố Thanh Sơn đảo mắt qua nhìn về phía sứ giả chiến tranh kia.
—— Sứ giả chiến tranh tên là Liệt Giả nọ đã bị mấy người của Long tộc lễ phép mời xuống tế đàn, mang về phía sau điện chọn bảo vật.
"Các hạ chậm rãi mà chọn."
"Oa, sức mạnh trên người các hạ rất lợi hại, thật sự để người ta sùng bái quá!"
"Các hạ đi theo ta, nhất tộc ác quỷ có không ít bí bảo, ta giới thiệu cho ngài một bộ phận."
"Loại bảo vật tiền tài cứ để ta giới thiệu, bọn họ cũng không hiểu những thứ này."
Đám Long tộc mồm năm miệng mười mà giời thiệu.
Liệt Giả vẫn có chút phòng bị, nhưng giọng điệu lại vui vẻ rất nhiều:
"Ừm, nhìn ra được, các ngươi cũng xem như thấy qua việc đời, biết nhiều chuyện hơn đám ngu xuẩn kia."
Hắn ta đi theo bảy tên Long tộc, chậm rãi đi về sau điện.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn luôn dõi theo bọn họ.
Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi không ngừng bay lướt qua trong hư không:
[Băng Sương cự long thả ra Ảnh Băng Long Bản Chú.]
[Thúy Lục cự long thả ra Ảnh Lục Long Bản Chú.]
[Huyễn Ma cự long thả ra Ảnh Tử Long Bản Chú.]
[Thánh quang cự long thả ra Ảnh Bạch Long Bản Chú.]
[Ma diễm cự long thả ra Ảnh Lam Long Bản Chú.]
[Bạch ngân cự long thả ra Ảnh Kim Long Bản Chú.]
[Lôi Quang Cự Long thả ra. . .]
". . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận