Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2018. Lực Lượng Của Tận Thế


Đánh dấu
"Ta có một loại pháp thuật, nó có tác dụng cực lớn trong chiến tranh." Reneedol nói.
Linh Quy nghe được, ánh mắt dần dần thay đổi.
Thì ra là vậy, mặc dù thực lực của nàng ta nhỏ yếu như hạt bụi, thế nhưng lại có được lực lượng thần thông có thể ảnh hưởng tới chiến tranh.
Cô gái này chắc chắn có cống hiến cực lớn trong chiến trường, mới có thể được sự tán thành của đoạn lịch sử kia, rồi mới có thể rời khỏi nơi đó.
Thật sự không dễ dàng mà.
Linh Quy cảm thán: "Qua vô số năm rồi, cuối cùng cũng có một người có thể sống sót bên ngoài Thiên Cung, ta không nằm mơ đấy chứ?"
Giọng nói của nó ẩn chứa sự đau khổ, Reneedol không biết nên tiếp lời như nào.
Reneedol thử hỏi: "Tiền bối, có thể cho tại hạ đi vào Thiên Cung hay không?"
Linh Quy lấy lại tinh thần, hơi giật mình: "Muốn vào Hoang Vân Thiên Cung có hai cách, đáng tiếc ngươi là nữ, cho nên ngươi không thể sử dụng được pháp thuật Thủ Vĩ Vô Tung của ta, như vậy thì chỉ còn lại cách thứ hai."
"Đây là một loại kiểm tra nhập môn mà năm xưa chủ nhân Thiên Cung tự mình thiết kế, ngươi phải dùng thân phận là người bình thường tiếp nhận kiểm tra nhập môn, sau khi vượt qua kiểm tra thì ngươi mới có thể vào trong môn phái."
Nó thở dài, bổ sung: "Loại kiểm tra này cực kỳ nghiêm khắc, ta không thể giúp ngươi được chút nào cả, nếu như ngươi không qua được thì sẽ bị cấm chế giết chết."
Sắc mặt Reneedol trở nên tái nhợt.
Vừa mới đi ra từ trong một hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm, tại sao lại phải đi vào một vòng kiểm tra đầy chết chóc này chứ?
Chỉ là một thanh kiếm mà thôi.
Tại sao độ khó khăn khi thu thập nó lại cao như vậy chứ?
Mạc chưa bao giờ như này cả.
Mình muốn cái gì, chỉ cần nói mà thôi...
Reneedol lắc đầu, ép mình bình tĩnh lại không suy nghĩ vớ vẩn nữa.
Thế nhưng những chuyện xảy ra trong quá khứ liên tục xuất hiện trong đầu nàng ta, luôn nhắc nhở nàng ta đã tự mình từ bỏ một loại vận mệnh nào.
Linh Quy há miệng rồi phun ra một chiếc Ngọc điệp.
"Thứ này là Ngọc điệp để tham gia thử thách tư cách nhập môn, ngươi cầm cái ngọc điệp này đi tới thủ sơn đình, tàn hồn Kỳ Lân sẽ không giết chết ngươi, nó sẽ đưa ngươi vào nơi tham gia thử thách."
Ngọc điệp lơ lửng trên không, rồi dần dần rơi vào trong tay Reneedol.
Linh Quy nói: "Nếu như ngươi thông qua thử thách, thì sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức của Hoang Vân Thiên Cung, ta sẽ ở trong Thiên Cung chờ ngươi."
Reneedol gật đầu, quay người đi về phía biển mây.
Linh Quy nhìn chằm chằm vào nàng ta mà thở dài.
"Aiz, đáng tiếc, nếu là nam tu sĩ, thì sẽ có thể sử dụng đại thần thông Thủ Vĩ Vô Tung của ta, như vậy thì cũng không cần vượt qua cửa ải này." Nó hơi tiếc hận mà thở dài.
...
Vùng đất tăm tối.
Reneedol mở mắt ra, quan sát xung quanh.
Cũng may, Hình người hắc ám không ở nơi đây.
Điều này chứng minh ít nhất là mình vẫn chưa chết.
Không có gió.
Không khí rất yên tĩnh lại tràn đầy hương thơm, có vẻ như đã đốt một loại nhang tên là Ninh Thần hương vậy.
Dưới mặt đất có linh khí tràn ra, rồi phát tán ra xung quanh không gian này.
Đó là Tụ Linh trận.
Reneedol cảm thấy tâm thần thanh thản đã lâu không được hưởng thụ.
Loại cảm giác này, giống như đang ở trong động phủ của tu sĩ vậy.
Reneedol phát hiện trong đầu mình xuất hiện một đoạn tin tức.
Thẩm Ương.
Tu sĩ võ đạo.
Đệ tử thứ ba của Cung chủ Hoang Vân Thiên Cung.
Mình biến thành Thẩm Ương!
Có được một đoạn ký ức này của Thẩm Ương, thậm chí Reneedol còn có được kỹ xảo và kinh nghiệm võ đạo cực kỳ cao thâm của Thẩm Ương.
Thế nhưng Reneedol cũng không ghét cái thân phận hiện tại này.
Thật sự không dễ dàng mới có được một hoàn cảnh an toàn mà mình có thể bình tĩnh suy nghĩ mọi chuyện.
Nàng ta vắt hết óc, tự hỏi xem phải làm cách nào mới có thể lấy được Thiên kiếm.
Trong cuộc sống của Rod...
Có quá nhiều nguy hiểm, hơi không cẩn thận thì đều có thể chết bất cứ lúc nào.
Lòng người, là một thứ không nên dễ dàng tin tưởng.
Thông qua ký ức của Thẩm Ương thì nàng ta có thể biết được, trong thời đại này, tu vi của bản thân nàng ta thật sự không mạnh lắm.
Mà hiện tại Hình người hắc ám đã không thể tới hỗ trợ bản thân được.
Mình phải làm cách nào, mới có thể chiến thắng tất cả, lấy được Thiên kiếm chứ?
Reneedol yên lặng trầm tư.
Mình biết được rất nhiều phương pháp tu luyện của rất nhiều thần linh, thậm chí có được thuật pháp Ngôi Sao mạnh nhất trong số ngàn vạn thế giới.
Thế nhưng cuộc thử thách vẫn đang diễn ra, không có thời gian rảnh rỗi cho nàng ta đi tăng thực lực lên.
Phải nghĩ cách vượt qua lần thử thách này trước đã!
Ngoại trừ thuật pháp Sao Trời ra, mình còn có cái gì nữa?
Hai nữ thần Vận Mệnh?
Ngày xưa, nếu có chuyện gì xảy ra đều có hai người họ xử lý thay nàng.
Hiện tại hai người đó cũng đã chết.
Chết trong tay của Mạc.
Cho nên mình đã không còn ai có thể giúp đỡ nữa.
Mạc, đáng chết!
Reneedol nắm chặt nắm đấm.
Thuật pháp Sao Trời cần tu luyện một khoảng thời gina thì mới có thành quả, mình cũng đã không còn quyền sử dụng hai thần khí Vận Mệnh nữa, mình còn lại cái gì nữa?
Nghĩ nhanh lên.
Nghĩ nhanh nữa lên!
Phải nghĩ nhanh nữa!
Có lẽ dục vọng cầu sinh của Reneedol quá mạnh, nên nàng ta nhớ tới một thứ.
Đúng vậy.
Thực ra trừ những cái đó ra, mình còn có được một loại lực lượng chân chính.
Mặc dù Mạc đã thu hồi lại năng lực triệu hồi tận thế của mình, thế nhưng mình đã quá quen thuộc với lực lượng tận thế rồi.
Ngay trước khi Tử Đấu xảy ra, mình còn đã từng tiếp xúc với tận thế chân thực!
Vừa nghĩ tới đây, cả người Reneedol hơi run lên.
Nàng ta gần như muốn cười lớn.
Mình luôn là người đứng đầu thế giới trong một khoảng thời gian cực dài, cho nên khi bị cướp lấy toàn bộ lực lượng, lại phải đối mặt với rất nhiều hoàn cảnh nguy hiểm thì hầu như nàng đã quên đi chuyện cực kỳ quan trọng này.
Thế nhưng hiện tại cũng không muộn!
Nàng ta không do dự nữa, thả ra một ngôi sao từ ngón tay, rồi dùng ngón tay để vẽ cực nhanh.
Những nơi ngôi sao đi qua đầm đìa máu tươi.
Thế nhưng Reneedol không để ý điều đó, mà vẫn chăm chú vẽ hết toàn bộ chú văn.
Đó là chú văn triệu hồi tận thế cơ bản nhất, được ban cho từ tận thế bên ngoài Cánh cửa thế giới.
Tận thế đó có một luồng ý chí hủy diệt, sau khi nhận ra trên người mình có tóc của Thi thể đóng băng thì ngay lập tức đã ban thưởng cho mình loại chú văn này.
Có lẽ, tận thế đó đã cảm nhận được mình sẽ phải đối mặt với Tử Đấu ngay từ lúc đó.
Cho nên nó cho mình con át chủ bài cuối cùng này!
Reneedol trở nên bình tĩnh lại.
Nàng đặt nhẹ tay lên mặt đất, thầm thì: "Tận thế, dùng cơ thể của ta, dung nạp lực lượng hủy diệt vô tận của ngươi, thay ta giết chết tất cả kẻ địch của ta."
Máu vẫn lan tràn trên mặt đất, rồi dần dần tạo thành một loại phù văn cực kỳ huyền ảo.
Phù văn lấp lóe.
Ngay sau đó, tất cả máu tươi đều biến mất.
Cánh tay Reneedol cũng khôi phục lại như cũ, không có bất kỳ vết thương nào.
Nàng ta yên lặng đứng tại chỗ.
Sự sợ hãi và lo lắng trong mắt nàng ta đã biến mất hoàn toàn.
"Hóa ra mọi thứ đều đơn giản như vậy, ta nên chọn... loại lực lượng nào mới tốt đây?" Nàng ta lẩm bẩm.
Trong hư không dần dần xuất hiện một luồng ánh sáng dịu nhẹ.
Reneedol nhìn luồng sáng này, một tin tức nào đó xuất hiện trong đầu nàng.
Đây là tín hiệu có người tới thăm.
Nàng dựa theo ký ức của Thẩm Ương, dẫn dắt một chút linh lực để mở động phủ ra.
Một người đàn ông đeo kiếm từ bên ngoài đi vào, nói: "Sư đệ, sư phụ vừa khẩn cấp gọi chúng ta tới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận