Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1948. Ngọn Nến Cầu Nguyện!


Đánh dấu
Vị thần đáng thương kia còn không biết chuyện gì đang diễn ra đã đột nhiên xuất hiện trên mặt đất. Gã sửng sốt một chút rồi bỗng nhiên như cảm ứng được điều gì, khuôn mặt đờ đẫn khẽ ngẩng lên, nhìn lên bầu trời.
Một quả cầu hắc ám không ngừng phóng to trước mặt gã.
Đất rung núi chuyển!
Trên mặt đất xuất hiện một cái hố lửa.
Ma Long Hắc Ám lao xuống, thăm dò trong hố lửa và moi tên thần linh đang hấp hối kia ra. Sau đó, nó bay nhanh tới trước mặt Đại Ca, ném gã thần linh xuống dưới đất.
“Ấy, đừng đi, lúc này cậu cũng phải bảo vệ tôi!” Đại Ca truyền âm.
Ma Long không thể làm gì hơn là biến trở về hình người, hạ xuống.
“Chuyện gì mà khiến anh phải thận trọng như vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Đại Ca kéo gã thần linh qua, ấn xuống mặt đất.
Bấy giờ mọi người mới phát hiện mặt đất xung quanh Đại Ca đã lún xuống dưới, để lộ khối băng bên trong.
Đại Ca đạp lên đầu vị thần kia, cố sức kéo xúc tu sau gáy thần linh kia ra.
Trước mặt mọi người, hắn ta lại dùng xúc tu màu đen kia đâm vào tay chính mình.
“Anh làm cái gì!” Cố Thanh Sơn biến sắc.
Đại Ca thở dốc nặng nề vài hơi, quỳ một chân trên đất, đưa tay đặt lên trên tảng băng.
“Không có gì, chẳng qua rốt cuộc tôi cũng nhớ ra ban đầu mình làm thế nào để đi đến con đường khiến mình mạnh nhất.” Hắn ta nhẹ giọng nói.
Ở chỗ sâu trong tảng băng, một đường máu màu đỏ thẫm lặng lẽ nổi lên, nhập vào tay hắn ta.
“Bây giờ, tôi phải thúc đẩy quá trình này diễn ra sớm hơn.”
Đại Ca đầu đầy mồ hôi, cười một cách khó nhọc, tiếp tục nói:
“Đã đến lúc để tôi lên thay làm Chúa tể Nguyện lực Vô Tận.”
Từng giọt mồ hôi lăn dài trên trán Đại Ca.
Hắn ta một tay nối liền với xúc tu hắc ám của Chúa tể Nguyện lực Vô Tận, tay kia đặt tại tảng băng trên mặt đất. Một lớp máu tươi màu đỏ thẫm vây quanh hắn ta, không ngừng chảy, thoạt nhìn tựa như có sinh mệnh.
Cố Thanh Sơn nhìn cảnh tượng này, thấp giọng hỏi: “Đang làm gì vậy?”
Đại Ca nói: “Nó đang quan sát tiềm lưực của tôi.”
Cố Thanh Sơn im lặng.
Sâu trong khối băng có một tồn tại nào đó rất bí ẩn. Tồn tại này chỉ dựa vào một vũng máu mà tạo nên Chúa tể Nguyện lực Vô Tận, thậm chí là toàn bộ thế giới về sau.
Nó làm vậy là để chống lại tận thế.
Điều này Cố Thanh Sơn cũng biết.
Đại Ca nhất định phải có một đoạn kỳ ngộ nào đó không ai hay biết cho nên lúc này mới có thể kết nối với tồn tại như vậy.
Máu dung nhập vào thân thể Đại Ca được một lúc thì bay ra ngoài, xoay tròn quanh thân hắn ta, cuối cùng, sau khi thăm dò một thời gian thật lâu máu mới trở lại trong xúc tu hắc ám rồi biến mất.
“Thành công rồi?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Toàn thân Đại Ca liên tục run rẩy, hắn ta khẽ gật đầu, nói: “Bây giờ mới bắt đầu.”
Từng đường máu màu đỏ từ chỗ sâu dưới nền đất ngoi lên, liên tục cắm vào người hắn ta. Không đợi Cố Thanh Sơn tiếp tục hỏi, hắn ta đã nhanh chóng nói tiếp: “Tôi sẽ bắt đầu xâm nhập vào vị trí cốt lõi của Chúa tể Nguyện lực Vô Tận, từ từ tiến hành thay thế nó. Đây là một quá trình vô cùng hung hiểm, nhất định không được để kẻ nào quấy rầy tôi.”
Cố Thanh Sơn, Xích Hộc, Tiểu Tịch đều gật đầu.
Đại Ca nhìn Cố Thanh Sơn, âm thầm truyền âm: “Bây giờ tôi và Chúa tể Nguyện lực Vô Tận đang bị vây vào trạng thái không thể đề phòng, bất kỳ một tồn tại nào mang trong mình thuộc tính thần linh đều có cơ hội thôn phệ tôi và Chúa tể Nguyện lực Vô Tận. Cố Thanh Sơn, cậu nhất định phải bảo vệ tôi, tốt nhất đừng để kẻ nào chú ý tới trạng thái của tôi bây giờ, bằng không tất cả đều kết thúc.”
Trong lòng Cố Thanh Sơn trầm xuống, truyền âm trả lời: “Hiểu rồi.”
Đại Ca gật đầu, nhắm mắt lại.
Chỉ có Chúa tể Nguyện lực Vô Tận mới có thể chống đỡ toàn bộ Vạn Thần điện. Bởi điều kiện cốt lõi này mà cho dù Cố Thanh Sơn và Reneedol kết hợp lại vẫn có biện pháp giết chết Chúa tể Nguyện lực Vô Tận, nhưng cũng không dám làm thử.
Bởi vì giết chết đối phương cũng tương đương với việc tự đẩy mình vào đường chết.
Đại Ca có thể thành công thay thế đối phương hay không chính là nhân tố quyết định sự sống còn của mọi người.
Sau khi nghĩ rõ ràng điều này, Cố Thanh Sơn lập tức bắt đầu suy tính.
Làm sao mới có thể bảo vệ cho Đại Ca?
Những thần linh chiến đấu ở giữa không trung, thậm chí cả Reneedol, đều là tồn tại có thuộc tính thần linh.
Tốt nhất là đừng cho bọn họ nhìn thấy bộ dạng của Đại Ca lúc này.
Đã như vậy...
Cố Thanh Sơn vươn tay, lấy từ trong ngực ra một ngọn nến.
Trên Giao diện Chiến Thần dần dần hiện ra dòng chữ nhỏ nhấp nháy:
[Đạo cụ luật nhân quả: Ngọn nến cầu nguyện.]
[Dụng cụ chỉ sử dụng một lần.]
[Thần khí thuộc tính Ánh Sáng, trang bị sức mạnh nhân quả ước nguyện.]
[Khi ngài nói ra ước nguyện với ngọn nến, ước nguyện của ngài chắc chắn sẽ thất bại.]
[Phương pháp sử dụng: Đốt, cầu nguyện, thổi tắt.]
[Chú ý: Sức mạnh của ngọn nến này cực kỳ hữu hạn. Hơn nữa, nếu điều ước của ngài thất bại, ngài phải hoàn thành những chuyện mà ngọn nến yêu cầu.]
Thời gian cấp bách, Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua, sau khi xác nhận phương pháp sử dụng thì lập tức đốt nến.
Ngọn nến bùng lên một đốm sáng nho nhỏ.
Trên Giao diện Chiến Thần nhanh chóng hiện lên một hàng chữ nhỏ:
[Xin bắt đầu ước nguyện!]
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, cầu nguyện: “Tình trạng của Đại Ca sẽ bị những người ngoài - trừ ta, Xích Hộc, Tiểu Tịch - phát hiện.”
Toàn bộ ngọn nến lập tức cháy sạch sành sanh.
Ánh sáng chói mắt xếp thành một hàng chữ trong không trung:
[Ngài phải hấp dẫn sự chú ý của tất cả các thần linh ở đây thì ngọn nến mới có thể âm thầm phát động sức mạnh luật nhân quả để làm cho nguyện vọng của ngài thất bại.]
Dòng chữ sáng chói bay ra xong xuôi, sau đó nhanh chóng biến mất.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn vẫn dừng lại ở giữa không trung như cũ, sắc mặt khẽ động.
Cái này kỳ thực nghe cũng rất có lý. Nếu như toàn bộ thần linh bị một chuyện khác thu hút sự chú ý thì đương nhiên ngọn nến ước nguyện sẽ âm thầm dùng sức mạnh luật nhân quả tác động lên bọn họ một cách dễ dàng hơn, như vậy mới có thể đảm bảo bọn họ sẽ không nhận thấy tình trạng của Đại Ca.
Phải làm sao đây?
“Ưm...”
Đại Ca đột nhiên cúi đầu rên lên một tiếng đầy đau đớn, máu trong cơ thể lóe lên.
Cố Thanh Sơn biến sắc, vội vàng nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy Reneedol vẫn chỉ huy thủ hạ, giao chiến với rất nhiều thần linh vây đánh mình.
Hiện tại trận chiến đang diễn ra ác liệt, cho nên tạm thời không có ai chú ý đến Đại Ca.
Đột nhiên, trên người Đại Ca lại thoáng hiện lên một tia máu. Tia máu này cao hơn ba mét, tuy rằng nhanh chóng biến mất nhưng vẫn khiến người ta hãi hùng khiếp vía.
Đại Ca quá mức gây chú ý như vậy, sớm muộn gì cũng khiến người ta để ý tới.
Xích Hộc không nhịn được, nói: “Chi bằng để ta phóng ngọn lửa Tử Vong ra bao phủ tình hình nơi này.”
“Không được, ngược lại, như vậy sẽ càng khiến cho người ta chú ý.” Cố Thanh Sơn lập tức nói.
Tiểu Tịch đưa tay lên không trung, nhanh chóng rút bài.
Cô liên tục rút ra mười hai lá bài, chọn ra một lá trong đó, bày ra trước mặt Cố Thanh Sơn.
Chỉ thấy trên lá bài là chân dung một cô gái đeo khăn che mặt.
“Khăn che mặt Thiện Ý có thể chỉ định một cảnh tượng trong quá khứ diễn ra trước mặt mọi người.” Tiểu Tịch nói.
“Cái này được đó!” Cố Thanh Sơn nói.
Tiểu Tịch tung thẻ bài lên.
Trong nháy mắt, bốn người bị một màn sáng bao phủ.
Nếu có người từ bên ngoài nhìn vào sẽ chỉ thấy được bốn người bọn họ đứng nguyên tại chỗ, giống như đang nói chuyện với nhau.
Đây chính là cảnh tượng bốn người bọn họ nói chuyện với nhau vào thời điểm Reneedol vừa mới xông lên bầu trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận