Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2066. Thử thách của Cố Thanh Sơn


Đánh dấu
Tú Tú trợn to hai mắt nhìn hắn.
Cố Thanh Sơn cười hì hì nói với cô bé: “Tú Tú à, muội xem, những người này tụ tập ở cửa tông môn, nếu như pháp trận của Nhị sư huynh bị bọn họ phá, muội đoán xem Nhị sư huynh và hai vị sư muội kia của muội sẽ có kết quả gì?”
Hồi trước Tú Tú từng phải chịu rất nhiều đau khổ nên vừa nghe xong lời này, trong lòng cô bé tự nhiên đã hiểu ra. Cô bé ngoan ngoãn nói: “Toàn bộ để Tam sư huynh làm chủ, Tam sư huynh hãy cẩn thận, đừng để mình bị thương.”
Cố Thanh Sơn gật đầu, xoa xoa khuôn mặt cô bé rồi nói: “Yên tâm, buổi tối Tam sư huynh còn phải nấu cho muội một bữa thịnh soạn, sẽ không để mình bị thương đâu.”
Hắn chậm rãi đứng dậy, cầm kiếm đi về lại bên cạnh Tần Tiểu Lâu, sau đó tay kia ấn xuống một cái ở trên trận bàn.
Vù vù…
Trên trận bàn, linh pháp bị làm xáo trộn khiến cho Tần Tiểu Lâu không thể bố trí pháp trận kế tiếp được nữa.
Tần Tiểu Lâu thở một hơi dài, lắc lắc ngón tay tê dại của hắn ta rồi lo lắng hỏi: “Sư đệ, đệ đi được không?”
“Yên tâm, mấy năm nay ta luôn chém giết cùng người khác, tay nghề đã thành thạo rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
Tần Tiểu Lâu hứng thú hỏi: “Vậy à? Đối thủ của đệ so với những người bên ngoài này thì như thế nào?”
Cố Thanh Sơn nhíu mày, nét mặt hắn lộ ra chút khó khăn.
“Khó mà so sánh được…” Cuối cùng hắn nói.
Tần Tiểu Lâu nghe vậy thì ngơ ngẩn.
Lúc này ở bên ngoài tông môn có tiếng ồn ào truyền tới.
Có người vui mừng nói: “Phá trận được rồi!”
Không có Tần Tiểu Lâu chủ trì pháp trận, toàn bộ đại trận bảo vệ bỗng bị tiên thuật phá tan tầng tầng lớp lớp.
Tiếng hoan hô của các tu sĩ vang như sấm động.
Kẻ vừa phá trận nhảy vọt lên, vượt lên trước bay vút vào Bách Hoa tông.
Ở cách mấy nghìn mét, Cố Thanh Sơn liếc nhìn người nọ.
Oành!
Tu sĩ kia hóa thành một màn sương máu, văng ra tứ tung.
Tiếp theo, lại có bốn người nữa bay vào Bách Hoa tông.
Cố Thanh Sơn dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía bốn người kia.
Đùng đùng đùng đùng!
Âm thanh nổ tung liên tục vang lên, màn sương máu tạo thành từ bốn người kia còn không kịp tung bay đã bị lưỡi kiếm vô hình xóa sạch, biến mất hoàn toàn.
Toàn bộ tu sĩ đều cứng đờ.
Các tu sĩ đang nhao nhao chuẩn bị xuất phát bỗng nhiên tạo thành tư thế phòng ngự.
Đây là kiểu tấn công gì vậy?
Không một ai thấy rõ.
Chỉ biết mấy vị tu sĩ vừa vọt vào đã chết ngay lập tức, đến cả cặn bã cũng không còn.
“To gan, đệ tử Bách Hoa tông dám giết người giữa đám đông!”
Có người phẫn nộ quát lên.
Cố Thanh Sơn chỉ cười cười, ném trường kiếm trong tay ra ngoài.
Trường kiếm liền hóa thành một dải ánh sáng lấp lánh, bay vút lên trời cao, bay ra khỏi địa bàn của Bách Hoa tông.
Keng!
Trường kiếm đâm mạnh vào tảng đá xanh nằm ngay ngã ba, ghim chặt bất động.
Cố Thanh Sơn đi khuất vào một màn sương trắng, thoắt sau đã đứng vững trên tảng đá.
Hắn cúi đầu nhìn tảng đá dưới chân, ánh mắt lộ ra vẻ hoài niệm.
Ngày xưa, khi hắn vào Bách Hoa tông, chính ngỗng trắng do Tạ Đạo Linh Hóa Thân đã đứng trên tảng đá cho hắn đi qua cửa, nên mới có thử thách và bái sư sau này.
Hắn ổn định lại tâm trạng, ôm quyền với các tu sĩ đang sôi sục ở xung quanh, rồi cười hì hì nói:
“Các vị, ta là đệ tử thứ ba của Bách Hoa tông, kiếm tu Cố Thanh Sơn. Ngày hôm nay quả thực là sư huynh của ta không đúng. Huynh ấy là một người có cái tâm quá tốt, điều này ta xin lỗi mọi người. Bây giờ đến lượt ta, ta sẽ là người chính thức tiến hành thử thách của tông môn.”
Các tu sĩ nghe xong lời của hắn thì ngạc nhiên không thôi.
Kiếm tu của Bách Hoa tông, Cố Thanh Sơn.
Từ đợt Tuế Thí năm nào, cái tên này đã nổi lên, rạng danh trong trận chiến linh thú, sau lại lập được đại công trong quá trình khai quật thế giới Thần Võ. Thế nhưng, sau đó hắn liền biến mất không thấy đâu.
Hình như là đi ra ngoài chu du.
Có người nói Đao Thánh Ninh Nguyệt Thiền và người này đã từng gặp nhau trong lúc đi dạo giữa chư giới ở bên ngoài.
Nhưng Ninh Nguyệt Thiền là nhân vật cỡ nào chứ? Không ai dám ép buộc nàng nói ra chuyện của Cố Thanh Sơn cả, cho nên cũng không có ai biết tình huống cụ thể của người này.
Trưởng lão cảnh giới Tứ Trụ Thánh Cảnh thử dò xét: “Quy củ của Bách Hoa tông hôm nay chính là giết loạn người vô tội sao?”
Lúc này, chỉ cần tên kiếm tu đó thừa nhận chuyện này thì danh tiếng của Bách Hoa tông chắc chắn sẽ nhiễm tỳ vết. Kế tiếp dù có chỉ trích như thế nào, thậm chí là dùng thủ đoạn mạnh hơn cũng đều có thể thực hiện.
Sao mà Cố Thanh Sơn không nghe ra được ẩn ý trong đó chứ?
Hắn nhếch miệng cười nói: “Không phải là giết loạn người vô tội. Ý ta muốn nói là, thử thách hôm nay sẽ do ta chủ trì.”
“Các vị đạo hữu nghe cho kỹ đây.” Cố Thanh Sơn đặt tay lên chuôi của thanh kiếm ghim trong tảng đá, sau đó cất cao giọng nói: “Quy tắc chỉ có một. Đó là có thể khiến ta phải rút thanh kiếm này ra, coi như các ngươi qua cửa.”
Nghe xong, mọi người đều yên tĩnh lại.
Cố Thanh Sơn vừa cười vừa chậm rãi nói: “Đương nhiên, nếu còn chẳng khiến ta rút kiếm ra được mà đã chết, vậy thì cứ chết đi cho sạch đất... Phế vật như vậy thì có chết một nghìn lần cũng đừng có tới trách móc Bách Hoa tông, bởi vì tính mạng của hắn đến cả bụi bặm cũng không bằng.”
Hắn vừa dứt lời, toàn bộ khu này liền rơi vào yên tĩnh.
Các tu sĩ quay mặt nhìn nhau, sau đó không nhịn được mà quan sát hắn tỉ mỉ.
Hắn đứng trên tảng đá xanh, ánh mắt bình tĩnh, trên mặt có ý cười nhàn nhạt, một tay đặt hờ trên thanh kiếm cắm ngay cạnh người.
Mọi người căn bản không tài nào nhìn ra được thực lực hắn sâu hay cạn, nhưng trên người hắn lại toát lên luồng khí đầy chết chóc và xui rủi, vô cùng nổi bật trong linh giác mỗi người, tựa như thể cái chết vì sự hiện hữu của hắn mà hưng phấn.
Trưởng lão kia thốt lên: “Ngươi nói… chỉ cần làm cho ngươi rút kiếm là coi như qua ải?”
“Đúng vậy.” Cố Thanh Sơn gật đầu.
Trưởng lão vỗ vào túi trữ vật, lấy ra hai chiếc quạt tranh.
Thuật pháp có thể đánh từ xa, nên vốn không cần tiến lên.
Uy lực của tiên thuật rất lớn, nhất định có thể khiến người này phải rút kiếm.
Không, tiên thuật vừa tung ra, giết chết hắn rồi sẽ không cần nói mấy lời tiếp theo nữa.
“Đúng lúc lão phu có mấy phép tiên thuật, muốn thử xem thực lực của ngươi.” Trưởng lão nhìn Cố Thanh Sơn, lời nói lộ ra ý định giết người.
Nói xong, lão liền thối lui ra đằng sau, định ra tay.
“Đợi đã!” Cố Thanh Sơn đột nhiên hô lên.
Thấy vậy, trưởng lão cười khằng khặc như điên: “Ha ha ha, sao vậy? Hối hận vì đã khinh thường à?”
Cố Thanh Sơn xua tay nói: “Không phải, ta chỉ muốn nói là lần thử thách này không phải là từng người tiến lên.”
Trưởng lão hơi run lên.
Cố Thanh Sơn nhìn đám tu sĩ ở bốn phía, vẻ mặt đầy thành khẩn. Hắn nói: “Tối nay ta còn định nấu cơm, nên không thể lãng phí quá nhiều thời gian ở chỗ này. Vì vậy những ai muốn tiến vào Bách Hoa tông hãy cùng nhau tiến lên đi.”
Mọi người lại ngây người một lần nữa.
Bọn họ kinh ngạc nhìn kiếm tu kia, đều nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề.
Cố Thanh Sơn giơ một tay lên, nghiêm mặt nói: “Ta đếm ba tiếng, thử thách bắt đầu, ai có thể khiến ta rút kiếm thì coi như vượt qua thử thách, có thể tiến vào Bách Hoa tông.”
“Ba”
“Hai”
“Một!”
“Các ngươi có thể tấn công.”
Hắn chờ trong một chốc.
Những tu sĩ kia thoáng nhìn nhau rồi đồng loạt vận linh lực toàn thân…
Trong chớp nhoáng, khóe miệng Cố Thanh Sơn khẽ nhếch lên, bật ra một câu duy nhất:
“Chết hết đi.”
Nếu như thời gian có thể dừng lại vào lúc này thì sẽ thấy một cảnh khiến người ta rợn cả tóc gáy.
Phía sau mỗi tu sĩ đều xuất hiện hơn mười bóng đen sắc nhọn.
Chúng không phải đến từ hư vô, mà rõ ràng là từ trong máu thịt của bọn họ mọc ra, giống như răng nhọn của thú lớn.
Toàn bộ bóng đen hối hả vây quanh tu sĩ như con thoi, trong phút chốc đã gọt quét vô số lần ở trên người những tu sĩ.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng.
Sau đó là một mảnh yên tĩnh.
Các bóng đen sắc nhọn này lượn lờ bay tán loạn rồi dồn dập hợp lại, hóa thành từng cây cột xương màu đen.
Trên mỗi một cái cột xương đều treo một bộ khung xương trắng hếu còn đang rỉ máu.
Toàn bộ tu sĩ đều bị gọt rỗng máu thịt, chỉ còn xương trắng đọng ở trên cây cột…
Xương trắng san sát nhau, tựa như cảnh tượng dưới địa ngục.
Cố Thanh Sơn đứng ở trên tảng đá, nhìn những xương trắng kia mà trên mặt vẫn mỉm cười như trước.
Thần kỹ Ngôn Linh của Hoàng Tuyền đạo, Quỷ Phệ.
Thần kỹ này khó lòng phòng bị, lại trông vô cùng khủng bố và đáng sợ, nên dùng để dọa người lại tốt vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận