Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2652. Lục Thánh! (1)



Chỉ thấy nơi bọn họ đứng còn cách trung tâm chiến trường khoảng chừng năm nghìn bước.
Trung tâm chiến trường...
Vô số sức mạnh hòa trộn vào nhau, xông về phía chân trời, hình thành một bức tường nhìn giống như thật.
Bên trong vách tường đều là các cao thủ mạnh nhất Lục Đạo.
Để bảo vệ chúng sinh bên ngoài, bọn họ ngầm bắt tay lên kết thiết lập nên một kết giới cường đại, ngăn cách trận chiến bên trong với thế giới bên ngoài, để tránh cho dư âm trận chiến của bọn họ với Chúa tể Thanh Đồng và thuật pháp Vạn Linh Mông Muội lan ra ngoài.
Sẽ trực tiếp diệt sạch toàn bộ những người bên ngoài.
Nhưng mặc dù đã có phương pháp phòng bị như vậy, nhưng vẫn sinh ra làn gió hỗn loạn.
Làn gió hỗn loạn là dư âm sau khi đã yếu đi rất nhiều, nhưng vẫn khiến chúng sinh Lục Đạo không cách nào chống trả.
Muốn vào trung tâm chiến trường, không chỉ phải đối mặt với làn gió hỗn loạn có thể hủy diệt hết thảy mà còn có quái vật ngày càng lớn mạnh.
Càng tới gần trung tâm chiến trường, đôi bên giao chiến càng lúc càng mạnh mẽ.
Nếu như muốn dùng Di Hình Hoán Ảnh đi qua, sợ rằng sẽ bị làn gió hỗn loạn thổi mạnh không ngừng bắn trúng, rơi vào vòng vây của quái vật cường đại, chết ngay tại chỗ!
Đây là một con đường cực kỳ khó đi.
Một tên kiếm tu vỗ vai Cố Thanh Sơn, nói: “Thời gian cấp bách, ngươi chỉ cần tiến lên... chúng ta ở bên cạnh ngươi.”
Các kiếm tu không nói thêm gì nữa.
Bọn họ rút trường kiếm ra, từng tầng dàn ra, tạo thành kiếm trận hình mũi tên quay xung quanh Cố Thanh Sơn.
Ninh Nguyệt Thiền cấm chặt thanh đao, đứng trước người Cố Thanh Sơn, thấp giọng nói: “Ta che chở bên cạnh ngươi.”
Cố Thanh Sơn nhìn mọi người, chỉ cảm thấy có một cảm xúc khó hiểu nào đó trong ngực đang dâng trào.
Hắn trầm giọng nói: “Các vị, ta có một thuật pháp, lực chữa lành rất mạnh, nhưng cần các ngươi phải tin tưởng ta.”
Một tên kiếm tu cười nói: “Chúng ta đã nhìn thấy kiếm của ngươi, cảm nhận được kiếm ý trên người ngươi, đương nhiên tin tưởng ngươi.”
Một gã kiếm tu khác nói: “Đã là đồng bào, sao có thể không tin, mọi người nói có phải hay không.”
Các kiến tu xôn xao đáp lời.
Chỉ một thoáng.
Dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi hiện lên trước mặt Cố Thanh Sơn:
[Thuyết minh đặc biệt:]
[Chúng sinh Lục Đạo vốn không tin vào thần linh bên ngoài, bọn họ chỉ tin tưởng ngài – một kiếm tu Nhân tộc.]
[Lòng tin này vô cùng vững bền, vốn sức mạnh Địa thần không thể tác dụng lên người bọn họ.]
[May mà bọn họ đã mở rộng lòng mình, sức mạnh của ngài mới có thể tiến vào.]
[Bản danh sách lấy “Nắm giữ chân lý” của Rồng Mộng Cảnh hóa sức mạnh hỗn loạn thành đường đi, lấy nó để kết nối sức mạnh Địa Thần và chúng sinh Lục Đạo, miễn cường duy trì thân thể Địa Thần.]
[Đây chỉ là phương pháp tạm thời để ứng phó với tình thế, sau này không thể làm theo.]
Cố Thanh Sơn quét mắt nhìn xong.
Hắn đưa tay cầm Lục Giới Thần Sơn kiếm, một tay còn lại lấy ra Địa kiếm từ hư không, khẽ quát:
“Các vị, ta phải lên rồi!”
Lúc này có vài con sâu đánh tới, bị các kiếm tu đồng loạt ra tay chém thành một làn sương máu chỉ trong nháy mắt.
Các kiếm tu vung trường kiếm trong tay lên, giận dữ quát: “Chiến! Chiến! Chiến!’
Chợt thấy thân hình Cố Thanh Sơn hóa thành một đường sáng ngược gió phóng đi.
Toàn bộ quái vật dọc đường xông lên muốn đánh chết hắn, lại bị từng đường ánh các kiếm tu chém ra giết sạch.
Từ bầu trời nhìn xuống có thể thấy được kiếm trận hình mũi nhọn do các kiếm tu tạo thành.
Một khi gặp địch, các kiếm tu chỉ cần cử động một chút là có thể xông lên nhanh như sấm sét.
Bọn họ đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, xông thẳng về phía trung tâm chiến trường.
Mấy ngàn dặm bên ngoài.
Một gã sứ giả danh sách đang quan sát tình thế, chợt phát hiện hành động của các kiếm tu, thầm nói: “Rõ ràng là một đám kiến hổi, lại muốn chạy vào trung tâm chiến trường? Vì sao?”
“Không được, chắc chắn bọn chúng có mưu đồ, ta phải giết chúng!”
Gã cho gọi một tên sứ giả danh sách khác tới, hai người hợp thành một ngọn lửa, dần dần hóa thành một quả cầu lửa hủy diệt cháy bừng bừng.
Quả cầu lửa hủy diệt lơ lửng giữa không trung, khiến tất cả mọi thứ xung quanh bốc hơi, ngay cả hông trung cũng bắt đầu xuất hiện những lỗ hổng màu đen.
Trong phạm vi vài trăm thược, mặt đất sụp xuống, tan thành dòng lửa đỏ.
Vạn vật hủy diệt.
Quả cầu lửa khẽ lay động, đánh thẳng tới chỗ các kiếm tu.
Các kiếm tu lập tức nhận ra nguy hiểm.
“Giết địch! Giết địch! Giết địch!”
Toàn bộ kiếm tu cùng quát lên.
Chỉ thấy một thanh trường kiếm phóng lên trời cao, hóa thành trăm nghìn ánh kiếm sáng rực, đón nhận quả cầu lửa kia.
“Ầm...”
Ánh kiếm và quả cầu lửa giằng co không dứt.
Ninh Nguyệt Thiền bay vút lên, lượn thành một đường hình cung trên bầu trời, toàn thân hóa thành một tia sáng to lớn, lao về phía đằng sau quả cầu lửa kia.
"Chết!"
Chỉ nghe từ ánh đao phát ra một tiếng quát lớn như sấm sét.
Trong nháy mắt, ánh đao chia ra thành nghìn vạn...
Vĩnh Liệt Vạn Nhận Trảm!
Quả cầu lửa hủy diệt vốn mới vừa hình thành thế cân đối với ánh kiếm, lúc này lại bị chém vô số nhát sau lưng, lập tức lay động kịch liệt.
Toàn bộ ánh đao đột nhiên thu lại, đổi thành Cố Thanh Sơn.
Hắn thay thế vị trí của Ninh Nguyệt Thiền, Lục Giới Thần Sơn kiếm trong tay đâm nhẹ về phía ngọn lửa.
Một kiếm đâm ra, tầng tầng sương trắng bao lấy Cố Thanh Sơn rồi biến mất.
Thần Kiếm Đoạn Pháp...
Chỉ thấy quả cầu lửa lại hóa thành hai gã sứ giả danh sách, bị vô số ánh kiếm chém thành từng mảnh thịt vụn.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía ninh Nguyệt Thiền và các kiếm tu.
Chỉ thấy trên người bọn họ đều bị ngọn lửa làm bỏng, may mà có sức mạnh Địa Thần chữa trị, đang nhanh chóng khôi phục.
Cố Thanh Sơn hơi khựng lại.
Chờ tất cả kiếm tu khôi phục hắn mới hỏi:
“Thế nào? Ở đây gió mạnh, còn có thể tiến lên hay không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Chỉ là chiến đấu mà thoi, sao không thể tiến được chứ!”
Các kiếm tu đồng loạt hô lên.
Bọn họ quơ múa trường kiếm, hình thành một bức tường bằng ánh kiếm, ngăn chặn toàn bộ gió loạn.
“Được, sắp tới rồi, chúng ta đi!”
Cố Thanh Sơn tiếp tục tiến nhanh về phía trước.
Những danh sách giả và sâu trùng muốn tới gần hắn đều bị các kiếm tu giết ngay tại chỗ.
Còn năm trăm bước cuối cùng!
Trong lòng Cố Thanh Sơn bình tĩnh, lần nữa bước ra một bước về phía trước.
Hết chương 2652.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2653
Bạn cần đăng nhập để bình luận