Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2478. Mồi lửa tiếp theo (Tục Tân Hỏa) (3)


Đánh dấu

"—— Cũng phải có nguyên nhân chứ." Cố Thanh Sơn nói.
"Chúng ta là hậu duệ của Nhân Gian Đạo, truyền thừa văn minh tri thức của Nhân Gian Đạo. . . Bây giờ nghĩ lại, những tai ách kia muốn triệt để hủy diệt chúng ta, để tránh cho truyền thừa của nhân tộc được kéo dài tiếp." Lão giả đầu trọc nói.
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm mặc.
Thủ đoạn như vậy, có chút giống Thiên Đế.
Thiên Đế không tự mình ra tay, lại làm cho mọi thứ được hoàn thành dựa theo suy nghĩ của hắn ta.
Chưa từng thất bại.
Lão giả đầu trọc bi thương mà nở nụ cười, cất tiếng:
"Chúng ta đã ý thức được không thể tự xem mình như hậu duệ của Lục Đạo Luân Hồi, chuyện này vô cùng nguy hiểm. . . Thế nhưng chúng ta đã sinh ra là người thì tri thức và kỹ xảo luôn phải truyền cho hậu đại, bởi vì nếu không truyền thừa tiếp, chẳng khác nào văn minh của chúng ta không còn tồn tại, hậu đại của chúng ta sẽ mất đi khả năng tự bảo vệ mình, chỉ có thể mặc cho kẻ trong hư không giết chết."
Cố Thanh Sơn nói: "Đáng được ăn mừng chính là, cuối cùng các ngài đã đi đến được cánh cửa thế giới nằm ở trung ương vĩnh hằng vực sâu, thoát khỏi mảnh hư không này rồi."
"Không có, chúng ta đều đã chết." Lão giả đầu trọc dứt khoát nói.
Cố Thanh Sơn khẽ giật mình.
Lão giả đầu trọc nói: "Căn cứ vào điều ta quan sát sau đó, thế giới trong cánh cửa kia có nguy hiểm trí mạng, chúng ta đều đã chết, chỉ còn lại một tia ý thức của ta thôi —— Chung quy thì hậu duệ của Nhân Gian giới đều bị người ta tính kế chết sạch rồi."
Thanh âm của ông ta bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ:
"—— Nhưng chúng ta còn chưa thua, chí ít ngươi được truyền thừa lại tri thức nhân tộc của chúng ta —— Ma Long chính là thành tựu cao nhất của văn minh chúng ta; mà Tế Vũ của ta, là thứ quyền năng siêu cường mà Nhân Tộc chúng ta thăm dò lấy được từ trong hư không."
"Tiền bối, đại khái tôi đã biết kẻ thù của các ngài là ai." Cố Thanh Sơn trầm giọng mà nói.
"Ta cũng biết —— nhưng ta cũng biết chúng ta căn bản không phải đối thủ của hắn." Lão giả đầu trọc nói.
Ông ta xoay người, vỗ vỗ bả vai Cố Thanh Sơn.
"Thậm chí từ đầu tới đuôi, ta cũng không dám đi tìm người kia, bởi vì một khi tìm ra hắn, vậy nghĩ là trò chơi này đã đến thời khắc kết thúc."
"Cả ngày lẫn đêm ta luôn trăn trở, chỉ vì ta hiểu kẻ thù cường đại như vậy, Nhân Tộc căn bản không có cách nào chống lại được, Nhân Tộc chắc chắn sẽ đi đến diệt vong, chẳng qua là vấn đề sớm hay muộn mà thôi."
"—— Đúc thành Diệt Tuyệt Tai Ách Long, càng đại biểu cho ngày chết của chúng ta đã tới gần."
"Nhưng mà chúng ta có thể không phản kháng sao?"
"Không, ta cảm thấy Nhân Tộc vẫn phải nuôi hi vọng, quản chi những suy tư hư vô mờ mịt kia làm gì, chúng ta phải tạo ra toà Hồn khí loại chiến tranh cực lớn này —— "
"Để lại cho những người mai sau."
Lão nhân nói xong thì xoay người sang chỗ khác, đi vào tiệm mì.
Cố Thanh Sơn theo sát phía sau.
Tiểu nhị tiến lên hỏi: "Mời đến, ngài muốn ăn món gì?"
"Mì thịt bò, cho xin một phần lớn." Lão giả nói.
Tiểu nhị lập tức đi.
Lão giả cười cười, tiếp tục nói: "Diệt Tuyệt Tai Ách Long nhất định phải nằm trong Lục Đạo Luân Hồi mới có thể thức tỉnh, thế hệ của bọn ta chắc chắn nhìn không thấy rồi, nhưng ngươi đã vào thời đại Lục Đạo Tranh Hùng —— "
Cố Thanh Sơn nói: "Tôi sẽ báo thù cho các ngài."
"Nếu như ngươi thất bại thì sao?" Lão giả hỏi lại.
Cố Thanh Sơn nói: "Tôi sẽ truyền thừa tiếp mọi thứ lại, truyền lại mồi lửa cho vận mệnh của nhân tộc, hi vọng sẽ có một ngày, có người khiến cho ngọn lửa này bùng cháy lên."
Lão đầu không nói gì, chỉ đè lên bờ vai của hắn.
Lúc này mì đã được bưng lên.
Lão giả lấy đũa, ăn một ngụm vào miệng.
"Hương vị mì này vẫn ngon tuyệt như vậy." Ông ta cảm thán nói.
Trong chớp nhoáng, thế giới trở nên mơ hồ.
Tất cả quang ảnh dần dần tan đi.
Một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhảy ra, hiện lên trước mắt Cố Thanh Sơn:
[Đoạn tin tức cùng với vật dẫn kia đã triệt để tan biến.]
[Nó đã chuyển hóa thành một nửa chìa khóa bí mật khác.]
[Chìa khóa bí mật: Tên thật đã có; ]
[Chìa khóa bí mật: Quyền hành đã có.]
[Chìa khóa bí mật đã hoàn chỉnh.]
[Cực Cổ Thần Ma, Diệt Tuyệt Tai Ách Long, Tuyệt; ngươi là thành tựu cao nhất của văn minh nhân tộc Cực Cổ.]
[—— Sự tiến hóa của ngươi sắp bắt đầu!]
Thế giới Hoàng Tuyền mờ tối.
Một mảnh Thiên Thư Công Đức đang chậm rãi rơi xuống.
Cảm ứng giữa trang sách và thế giới Hoàng Tuyền càng ngày càng mãnh liệt, nó tản ra ánh sáng nhạt tràn ngập cả thiên địa.
—— Trận Thần Khí tranh hùng thứ hai đã lửa sém lông mày rồi.
"Chẳng lẽ không kịp hay sao?" Lãnh Thiên Trần nhíu mày nói.
Hắn ta nhìn lên đỉnh núi Thiết Vi.
Trên đỉnh núi Thiết Vi, ba mươi sáu món Thần Khí Hoàng Tuyền đang xoay quanh bay múa.
Bọn chúng dồn đủ toàn lực, phát ra công kích vào làn sương mù hắc ám tụ lại không tan đi kia.
Phải đánh tất cả bảy ngàn hai trăm lần, con rồng đen mới có thể trở thành Thần Khí Hoàng Tuyền, mới có tư cách tham dự Thần Khí tranh hùng.
Không biết có kịp hay không ——
Cô gái xương trắng bỗng nhiên nói: "Ta đến tranh thủ một ít thời gian."
Nàng nói lẩm bẩm gì đó trong miệng, hai tay dấy lên ngọn lửa màu xanh hừng hực.
"Đi —— "
Ngọn lửa bị nàng ném ra, lướt qua trời cao, lập tức nhào vào hư không chung quanh trang sách công đức nọ.
Chỉ một thoáng, hư không hóa thành một mảnh hắc ám vỡ vụn.
Trang sách công đức có điều phát giác, nó phát ra hào quang càng thêm rừng rực, toàn lực trợ giúp hư không lấp đầy tất cả vết rách.
"Hình như chúng ta không thể nhúng tay vào chuyện Thần Khí tranh hùng." Lãnh Thiên Trần nói.
"Ta cũng không công kích công đức trang sách, ta chỉ hủy diệt hư không chung quanh nó thôi, như vậy không tính làm trái quy tắc." Cô gái xương trắng nói.
Lãnh Thiên Trần như có điều suy nghĩ.
Hư không vỡ vụn, liên hệ giữa công đức trang sách và Hoàng Tuyền sẽ trở nên chậm chạp mà khó khăn.
Điều này cũng có thể xem là một biện pháp kéo dài thời gian.
". . . Hi vọng Cố Thanh Sơn có thể đuổi kịp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận