Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1955. Thiếu Nữ Vận Mệnh (2)


Đánh dấu
Thế giới đóng băng.
Vô số hình bóng hắc ám bị đường ống phun ra, một lần nữa tạo thành một hình người.
Một cô gái mặc chiến giáp và váy dài.
Reneedol.
Đại Ca nhìn nàng ta, trên mặt hiện lên vẻ cân nhắc, hỏi: “Ngươi là Kroto hay là Atropos?”
Reneedol mở mắt ra, nhẹ giọng nói: “Mạc, là ta, ta là Atropos, người vẫn luôn bên cạnh huynh, cùng huynh đồng cam cộng khổ.”
Đại Ca không nói gì thêm, mỉm cười vươn tay.
Reneedol cầm lấy tay hắn ta.
“Thế nhưng, người vẫn luôn bên cạnh ta, cùng ta đồng cam cộng khổ cũng không phải là ngươi.” Đại Ca nói.
Reneedol lập tức biến sắc. Nàng ta muốn rút tay về, thế nhưng không còn kịp nữa rồi. Vô số đường ống dài sắc nhọn từ hư không hiện ra đâm vào tay nàng, cố định chặt chẽ, không thể nhúc nhích.
Đại Ca lạnh lùng nói:
“Pháp tắc Vận Mệnh sinh ra ba vị nữ thần, hôm nay ta xóa bỏ sự tồn tại của các nàng, lấy một trong hai cánh vận mệnh làm thứ thay thế cuối cùng.”
Trên người hắn ta, một bóng dáng hư ảo xuất hiện, dần dần ngưng tụ thành vật thể thật.
Reneedol.
Lại thêm một Reneedol nữa!
Nhưng Reneedol này nhìn trông càng đẹp đẽ, thuần khiết hơn, trong nét mộc mạc lại hiện lên một cảm giác bi thương trời sinh.
Một giọng nói truyền đến:
“Có chuyện gì vậy?”
Đại Ca vừa đưa mắt nhìn, chỉ thấy Cố Thanh Sơn đang bước ra từ trong một màn sương trắng lượn lờ.
Hắn đã hoàn thành một quyền kia, bèn trở về thế giới đóng băng. Trong tay hắn, một Phong Ấn Chương hoàn toàn làm từ đá xám đang nằm im lìm.
Đại Ca nhìn hắn một chút, ánh mắt dừng lại trên Phong Ấn Chương, nói. “Lấy được Phong Ấn Chương thứ năm rồi?”
“Ừm, toàn bộ mảnh vỡ Lục Đạo đã bị tôi đánh bay ra ngoài, rơi vào trong dòng chảy hư không hỗn loạn. Hiện chỉ còn Phong Ấn Chương thứ sáu... À phải, anh từng nói với tôi Phong Ấn Chương thứ sáu yêu cầu cái gì ấy nhỉ?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Lịch sử không chịu bất cứ ảnh hưởng gì, vẫn duy trì triến trình vốn có, hết thảy đều xảy ra theo trình tự ban đầu.” Đại Ca nói.
Hắn ta chỉ vào ảo ảnh Reneedol bên cạnh mình, nói. “Tôi đang phải hoàn thành bước này.”
Nàng Reneedol kia mỉm cười gật đầu với Cố Thanh Sơn.
“Vị này chính là?” Cố Thanh Sơn ôm quyền, hỏi.
“Nàng ấy mới là Reneedol thực sự do Vận Mệnh song thụ sinh ra.” Đại Ca nói.
“Làm sao anh biết nàng ta là thật?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Tôi vẫn luôn quen biết nàng ấy, từ lúc rất nhỏ đã nhìn thấy nàng rồi. Nàng có thể vượt qua người chiếm lĩnh thân thể của nàng để lén trò chuyện với tôi, nói cho tôi biết tất cả mọi chuyện, thế nhưng cho tới hôm nay tôi mới có cơ hội giúp nàng một lần nữa nắm giữ thân thể của chính mình.” Đại Ca nói.
Về chuyện này, Đại Ca chẳng thèm nói dối.
Cho nên sự thật đúng là như vậy.
Cố Thanh Sơn im lặng gật đầu.
Thế thì mọi chuyện đều đã hợp lý. Mỗi lần Đại Ca nói chuyện với Reneedol, hoặc là hắn ta cố ý diễn trò, hoặc là đang nói chuyện với Reneedol thực sự.
Thực ra, người hắn ta thích không phải là ba nữ thần vận mệnh mà là Reneedol chân chính – thiếu nữ được sinh ra bởi Vận Mệnh song thụ.
“Nàng ấy... Làm cho tôi rất nhiều chuyện. Có rất nhiều thời điểm khó khăn, đều là nàng ấy cùng tôi vượt qua, mà vì để che mắt hai nữ thần vận mệnh kia, tôi vẫn luôn vờ như không biết chuyện gì.” Đại Ca nhẹ giọng nói.
Ảo ảnh Reneedol dịu dàng nhìn hắn ta, khẽ lắc đầu, nói ra một câu.
Những lời này Cố Thanh Sơn không nghe được, nhưng Đại Ca thì nghe một cách chăm chú.
Đại Ca lắc đầu nói: “Đừng nói nữa, bất luận là Kroto hay là Atropos thì đều là sứ giả bị tận thế điều khiển, ta sẽ không giữ bọn họ lại. Thiếu nữ vận mệnh chân chính, Reneedol, nàng là tồn tại duy nhất khiến ta lưu luyến ở thời đại này. Ta sẽ phóng ra một luồng sức mạnh cuối cùng, giúp nàng đoạt lại thân thể!”
Atropos chiếm cứ thân thể Reneedol hiện đang bị rất nhiều đường ống màu đen ghim vào thân thể, không thể cử động dù chỉ một chút.
“Không, ta là một trong ba nữ thần vận mệnh, thân phận tôn quý, thực lực cường đại, Mạc, ngươi không thể giết ta!” Nàng ta tuyệt vọng hét lên.
Chiến giáp Kết Thúc Vận Mệnh trên người nàng ta không ngừng hiện ra, muốn triệt tiêu những đường ống màu đen này, nhưng làm thế nào vẫn không thể thành công.
Đại Ca vươn tay, dòng sông sao vô tận lần nữa hiện ra sau lưng hắn ta, giống như một cơn lốc xoáy, xoay tròn liên tục quanh thân hắn và Reneedol.
Tiếng thét của Atropos hơi dừng lại, nàng ta đã rơi vào hôn mê.
Nước Mắt Chúng Thần và chiến giáp Kết Thúc Vận Mệnh trên người nàng ta rơi xuống, nhẹ nhàng lơ lửng bên cạnh.
Đại Ca nhìn chăm chú vào ảo ảnh bên cạnh mình - Reneedol chân chính.
“Sức mạnh của nàng ta đều đã bị ta loại bỏ, không thể khống chế thân thể của nàng được nữa, nàng có thể đi rồi.” Hắn ra nghiêm túc nói.
Reneedol gật đầu, nói một câu gì đó với Đại Ca.
Đại Ca cười ấm áp, giải thích: “Như đã nói từ trước, bất luận là tận thế hay là sức mạnh của nữ thần vận mệnh, thần khí, hoặc thiên phú thân thể nàng nắm giữ, tất cả sẽ biến mất triệt để, nàng sẽ giống như một đứa trẻ, bắt đầu một lần nữa.”
Reneedol cúi đầu, suy tư chốc lát, quay về phía Đại Ca, nhoẻn miệng cười, sau đó bay về phía thân thể vốn có của chính mình.
Khi nàng trở về thân thể của mình, Đại Ca một lần nữa đưa tay ra.
Ánh sao xung quanh nhanh chóng xoay tròn, tựa như một cơn lốc ngôi sao đẹp đẽ.
Theo động tác của Đại Ca, toàn bộ ngôi sao nhập vào trong mi tâm của Reneedol, tạo thành một ngôi sao tỏa ra ánh sáng rực rỡ vô tận.
Dưới sự chiếu rọi của ngôi sao này, trên người Reneedol hiện lên ba ảo ảnh.
Ba tỷ muội vận mệnh: Kroto, Laques, Atropos.
Reneedol mở mắt ra, nhìn ba nữ thần vận mệnh này một chút.
Laques đứng ở chính giữa, nhìn khắp bốn phía, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một hơi, từ từ biến mất trong không trung.
Đại Ca nói: “Tận thế đã bị tiêu diệt, trong ba nữ thần, Laques chưa từng khống chế thân thể của nàng, cho nên sẽ trực tiếp tan rã trong hư không vô tận.”
“Hai người họ thì sao?” Reneedol nhìn hai vị nữ thần vận mệnh còn lại, hỏi.
Đại Ca nói: “Nàng chỉ cần vận dụng ý niệm, sức mạnh mà ta lưu lại trên cơ thể nàng sẽ loại bỏ họ hoàn toàn.”
Reneedol mừng rỡ ra mặt, ánh mắt di chuyển qua lại giữa Kroto và Atropos.
Sắc mặt Kroto và Atropos biến đổi kịch liệt, liên tục cầu xin, nhưng ngay cả âm thanh cũng không thể nào phát ra được.
Đại Ca thở dài một hơi, vui mừng nói: “Cuối cùng cũng đến ngày ta giúp nàng tìm về thân thể.”
Tất cả ngôi sao biến mất.
Thân thể hắn ta mềm nhũn, ngã xuống trên mặt đất.
Cố Thanh Sơn vội vã đỡ hắn ta, thế nhưng ngay bản thân hắn cũng chưa khôi phục sức lực, kết quả hai người cùng nhau ngã ngồi trên mặt đất.
“Cho này.” Cố Thanh Sơn đưa cho hắn ta một lon nước tăng lực.
“Giúp tôi khui đi, bây giờ đến sức khui một lon nước cũng không có.” Đại Ca cười khổ.
“Tôi cũng vậy... Sao lúc trước anh không nói sớm, một quyền kia cũng rút sạch sức lực của ta.” Cố Thanh Sơn ai oán nói.
Hắn gọi Xích Hộc qua, đưa hai lon nước nhờ nàng khui hộ.
“Cũng may giải quyết xong mọi chuyện rồi.” Đại Ca vừa cười lớn vừa nói.
“Ôi, đúng vậy, đúng là không dễ dàng gì.” Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ nói.
Hiện tại chỉ chờ Reneedol hoàn toàn kiểm soát thân thể của bản thân là tất cả mọi việc đều tốt đẹp.
Chúa tể Nguyện lực Vô Tận trước đây đã bị tiêu diệt, ba nữ thần vận mệnh cũng biến mất từ đây, mảnh vỡ Lục Đạo bị đánh bay tới dòng chảy hư không hỗn loạn, không gì có thể hủy diệt thế giới này, sinh linh các tộc trốn trong Vạn Thần điện cũng tiếp tục được sống.
Hết thảy đều trở về quỹ đạo bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận