Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2418. Dốc Sức Làm Lại (2)


Đánh dấu

Hai cô gái đã buông chén đũa từ lâu, sắc mặt đều trở nên nghiêm túc, còn ẩn chứa vài phần đau thương.
“Đại thúc, ngươi không biết đó thôi, vừa có người hy sinh trong chiến tranh xảy ra ở bên ngoài.” Tiểu Lang nói.
“Hả? Chiến tranh?”
Cố Thanh Sơn nhìn Vong Xuyên, chỉ thấy tốc độ nước chảy dần dần nhanh hơn, những thi thể vừa mới nổi lên đã bị cuốn trôi khỏi tầm mắt.
“Đúng vậy, dạo này chiến tranh càng ngày cành kịch liệt, thần linh bỏ mình và người chết cũng càng ngày càng nhiều.” Lưu Ly nói.
Cố Thanh Sơn giật mình nói: “Không phải thần linh Hoàng Tuyền và người chết là bất tử sao?”
“Người đã từng chết một lần đương nhiên sẽ không chết lại, nhưng sẽ quên hết chuyện nơi đây, vào Vong Xuyên đi đầu thai.” Tiểu Lang nói.
Cố Thanh Sơn trầm tư.
Nói vậy cũng đúng, có lẽ đây mới là quy tắc Hoàng Tuyền bình thường.
Năm đó một đám người chết là thủ hạ của mình, sở dĩ không chết tại nhân gian thực sự là tình huống vô cùng dặc biệt.
Trượng Trấn Ngục Quỷ Vương, công đức cực lớn, pháp tắc Địa Ngục, thế giới dung hợp, thời gian vô tội tạm thời trước lúc chuyển thế, hết thảy tạo nên thời khắc thần kỳ nhất vào lúc đó.
Bây giờ muốn tái hiện lại thời khắc kia là không thể nào.
Bằng không Lục Đạo Luân Hồi đã vô địch từ lâu.
Thế nhưng...
Thế giới Hoàng Tuyền đang tính kế với ai?
Cố Thanh Sơn hỏi thẳng về vấn đề này.
“Không biết, các bộ khác cứ tỏ ra thần bí, chưa bao giờ nói cho chúng ta.” Tiểu Lang nói.
“Ta thấy toàn bộ Hoàng Tuyền đều bị điều động rồi, một cuộc chiến lớn như vậy mà các ngươi không biết sao?” Cố Thanh Sơn kinh ngạc nói.
Lưu Ly nói: “Mỗi một nhiệm vụ đều yêu cầu bảo mật, người tham gia không được tiết lộ nửa chữ, bằng không lập tức hồn phi phách tán... Cho nên đương nhiên hai người trông coi địa ngục như chúng ta không biết gì.”
Tiểu Lang thở dài nói: “Đừng nhìn nữa, chúng ta tiếp tục uống rượu.”
Lưu Ly nâng chén nói: “Đúng, chúng ta chỉ có ba người, còn phải phụ trách trông coi địa ngục, chuyện tiền tuyến không liên quan tới chúng ta.”
Cố Thanh Sơn nói: “Nhưng nếu tiếp tục như vậy, công đức sẽ...”
Hai cô gái đều rơi vào trầm tư.
Không tham gia chiến tranh, không bỏ sức, sẽ không có công đức.
Công đức chính là tất cả ở thế giới Lục Đạo.
Cho dù Cố Thanh Sơn ở đây, danh sách tối cao cũng có thể chuyển đổi công đức thành giới lực, cung ứng cho hắn tri triển linh kỹ thế giới.
“Lẽ nào thật sự không có nhiệm vụ gì cho địa ngục làm sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Hai cô gái đồng loạt lắc đầu.
“Đại thúc, nói thật với ngươi, hai chúng ta là thần phụ thuộc vào Quỷ Vương Hoàng Tuyền, không có Quỷ Vương ở đây, chúng ta không có cách nào thay đổi tình trạng hiện tại của địa ngục.” Tiểu Lang nói.
“Quỷ Vương có thể làm cái gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Hắn có thể phân phối người chết, để người chết gia nhập địa ngục, bổ sung lực lượng địa ngục, còn có thể hiệu lệnh cho người chết đi làm một vài việc.” Tiểu Lang nói.
Lưu Ly cũng nói: “Nếu có quỷ vương ở đây, chúng ta mới có thể nhận được một ít nhiệm vụ.”
Cố Thanh Sơn trầm tư một lúc.
Hiện tại mình không phải Quỷ Vương Hoàng Tuyền.
Nhưng mình là Tử Thần sông Sinh Tử.
Quỷ Vương Hoàng Tuyền và Tử Thần, hai cái này có điểm chung nào?
Hắn vươn tay, chỉ vào một khoảng đất trống, thầm đọc: “Tỉnh lại đi, những kẻ ngủ say trong dòng sông Tử Vong.”
Mặt đất tách ra.
Từng tên người chết từ dưới đất trồi lên.
Cố Thanh Sơn gõ bàn một cái, nói với hai cô gái: “Các ngươi nhìn, những người chết trong sông Tử Vong này, ta để cho bọn họ gia nhập địa ngục được không?”
Hai cô gái ngây người.
“Ta nhớ nếu người chết chết vì sự nghiệp, cho dù chết ở bên ngoài thì cũng phải tiếp tục quay về địa ngục, cứ như vậy có phải địa ngục của chúng ta có lực hấp dẫn rồi hay không?” Cố Thanh Sơn lại hỏi.
Tiểu Lang còn chưa hoàn hồn, lắp bắp nói: “Hả, nguyên tắc thì đúng là như vậy, nhưng...”
Lưu Ly nói tiếp: “Nhưng sau khi bọn họ gia nhập địa ngục, sẽ phải chịu khổ trong địa ngục vì nghiệp chướng của mình, cũng không thể nào tham gia vào chiến tranh Hoàng Tuyền.”
Cố Thanh Sơn nghĩ cũng phải.
Ba người trầm tư một hồi.
Cố Thanh Sơn lại hồi tưởng một lần, cau mày nói: “Chẳng lẽ chúng ta không có cách nào hay sao?”
Tiểu Lang và Lưu Ly đưa mắt nhìn nhau.
Lưu Ly nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, sau đó lên tiếng: “Trừ phi...”
“Cái gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Lưu Ly nói: “Trừ phi có người thức tỉnh trượng Trấn Ngục Quỷ Vương, một lần nữa mở ra Quỷ Vương Tranh Hùng.”
“Thức tỉnh trượng Trấn Ngục Quỷ Vương, một lần nữa mở ra Quỷ Vương Tranh Hùng...”
Cố Thanh Sơn trầm ngâm.
Chuyện như thế này cũng không phải là không thể làm được, thậm chí trước đây hắn đã từng làm.
Nhưng bây giờ hắn đã tinh mắt hơn nhiều.
Vì sao mình lại bị tính kế, dẫn đến bây giờ bị tất cả các Trật Tự Giả vây giữ?
Mình hai bàn tay trắng xây dựng nên một tòa thành Tinh Không.
Trong mộ phần nhân gian, mình đã chiến thắng Trật Tự sa ngã.
Mình mượn uy thần kiếm, dẫn dắt ý chí Lục Đạo đuổi chạy Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Tính kỹ những chuyện mình đã làm, thực sự có phần quá huênh hoang.
Mặc kệ kẻ đang theo dõi rốt cuộc là ai, nói chung, mình đã thành công khiến nó đề cao cảnh giác.
Cho nên mình mới rơi vào đường chết.
Lúc này mình còn phải lặp lại quá trình này nữa hay sao?
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư.
Từ lúc tiến vào Hoàng Tuyền cho tới nay, tuy nhìn có vẻ vẫn luôn suôn sẻ, thực ra đã trải qua vài đợt sàng lọc.
Đợt thứ nhất, lên bờ.
Người thường ở chỗ này đã bị ném thẳng vào Vong Xuyên đi đầu thai, chỉ có chức nghiệp giả mới có thể ở lại.
Đợt thứ hai, vào điện luân hồi.
Nơi này có hồ Hóa Sinh, trực tiếp tiến hành xác nhận thân phận, xung quanh có quỷ binh quỷ tướng bao vây kín mít, một khi phát hiện không ổn sẽ lập tức đồng loạt xông lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận