Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1684. Giết Và Hỏi (1)


Đánh dấu
Bọn chúng dùng tốc độ cực nhanh vòng qua vòng lại quanh bão cát.
Trong bão cát, một loại gió khác biệt yên lặng xuất hiện.
Kiếm phong xuất hiện.
Kiếm trận - Thái Ất!
...
Một lúc lâu sau...
Cố Thanh Sơn đứng nơi xa, cách khoảng vài ngàn dặm, dùng thần niệm quét về vị trí khi trước của Bạch Ưng Cung Ngũ.
Hắn thấy được cái xác của gã.
Cây quạt trắng và tất cả đồ vật cá nhân của gã vẫn còn ở trên người gã.
Tận thế cũng không có hứng thú nhặt đồ ve chai.
Mà Cố Thanh Sơn cũng không tới nhặt.
Bởi vì thế giới Ác Quỷ có rất nhiều bảo vật, mà thủ đoạn thì kỳ lạ khó đoán, có khi bị ghi chép lại thì không tốt.
Hắn sẽ không bởi vì chuyện nhỏ này mà mắc sai lầm, cho nên hắn quay người rời đi.
Vì chuyện này mà mình đã tốn khá nhiều thời gian rồi.
Cố Thanh Sơn bay lên trên trời, dùng toàn lực đuổi theo Quạ.
Bay...
Liên tục bay trên trời, cộng thêm với Súc Địa Thành Thốn, cuối cùng thì hắn cũng tới được trấn U Hỏa.
Cố Thanh Sơn tìm một nơi đất trống rồi hạ xuống, đứng bên cạnh Quạ.
"Ta tới chậm." Cố Thanh Sơn nói với giọng xin lỗi.
Quạ lắc đầu, nói: "Ta tới đây trước ngươi mà cũng không làm được gì. Lúc đầu ở nơi này có hai đội chuyên trách chiến đấu đóng quân, ta còn tưởng bọn họ có thể cầm cự tới khi ta tới đây trợ giúp, nhưng ta đã nhầm."
Phía trước hai người là một thị trấn nhỏ đã bị hủy diệt.
Những dấu vết chiến đấu vẫn hằn rõ trên đó.
Gợn sóng của các loại thuật pháp vẫn còn lưu lại rất mạnh mẽ trong không khí, trên mặt đất xuất hiện rất nhiều lỗ thủng lớn do vũ khí khổng lồ tạo thành.
Bức tường phòng hộ ngoài trấn nhỏ cũng đã bị sập hơn nửa.
Vết máu xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Nơi này hoàn toàn yên tĩnh.
Không còn người sống sót.
Lửa, xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Hai người nhìn cảnh tượng tận thế này, tâm trạng đều trở nên nặng nề hơn.
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: "Tận thế lần này quá mạnh."
Quạ đồng ý: "Đúng vậy, rất lâu rồi tôi chưa từng thấy loại tận thế mạnh như vậy, cả hai người chúng ta đều có thể chết ở trong đây."
"Như vậy, chúng ta nên làm gì đây?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
Hắn mới tham gia loại nhiệm vụ này lần đầu tiên, rất muốn biết trong tình huống này thì nên làm cái gì.
Quạ bình tĩnh nói: "Thành Hư Không chắc chắn đang bận tối mắt tối mũi, chúng ta cứ ở đây chờ đợi bọn họ tuyên bố nhiệm vụ mới đi. À đúng rồi, với thực lực một người mà ở trong loại tận thế này rất khó đảm bảo an toàn, mà ngươi cũng chưa bao giờ tiếp xúc tới loại nhiệm vụ này. Vì vậy hãy đi cùng với ta, ít nhất thì chúng ta cũng có thể hỗ trợ cho nhau."
Cố Thanh Sơn thoáng liếc nhìn Quạ.
Cái tên này, mặt ngoài thì bất cần đời, thế nhưng lại là một người biết quan tâm tới người khác.
Quạ... là một thích khách cấp bậc Danh Hiệu, Trương Anh Hào là sát thủ, Diệp Phi Ly là quỷ giết người.
Tại sao những người bên mình đều làm nghề này nhỉ?
Chẳng lẽ ta thật sự được pháp tắc quan tâm sao?
Thế nhưng dù gì thì thực lực của Quạ cũng rất mạnh, phẩm cách cũng không tệ lắm...
Vừa nghĩ tới đây, Cố Thanh Sơn nhịn không được mà hỏi:
"Quạ, ta có chuyện muốn nói với ngươi."
"Cái gì?" Quạ hỏi.
"Ta có một tổ chức cá nhân, ngươi có hứng thú gia nhập với bọn ta không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Quạ tò mò hỏi lại: "Tổ chức nào?"
Cố Thanh Sơn nói: "Không Nghĩ Ra."
Quạ mất hứng, nói: "Cậu cũng không nghĩ ra thì nói với tôi làm gì chứ, chờ cậu nghĩ ra được rồi nói sau đi."
Cố Thanh Sơn giải thích: "Không, ý của tôi là tổ chức của tôi tên là Không Nghĩ Ra."
Quạ: "..."
Hắn ta suy nghĩ một lát, rồi nói: "Cũng được, tôi có thể làm đại ca không?"
"Xin lỗi, đã có người là đại ca rồi."
"Là cậu sao?"
"Không, ý của tôi là, trong tổ chức có một người tên là 'Đại Ca'."
"...Tổ chức của cậu là cái thể loại quái thai gì thế?"
Ở trước thị trấn nhỏ đã bị hủy diệt.
Cố Thanh Sơn đang nói chuyện với Quạ.
Bỗng nhiên, trên tấm thẻ thân phận của hai người đều rung lên.
"Xin chú ý."
"Tình huống khẩn cấp, mời 'Quạ Bạc Chết Đứng' và 'Tội Ngục Long Vương' chạy tới nơi gần nhất là thành Lam Sơn, hỗ trợ ngăn cản tận thế xâm chiếm."
Cố Thanh Sơn và Quạ nhìn nhau.
Quạ rút kiếm ra, nói: "Cái thôn nhỏ này, hãy để tôi xử lý cho hết mầm bệnh đi."
Vô số ánh lửa lượn lờ xung quanh thanh kiếm, khi Quạ đâm kiếm về phía trước thì tất cả đều tụ tập tại mũi kiếm, rồi sau đó biến thành một con chim lửa, bay ra ngoài.
Chim lửa bay nhanh về phía trung tâm trấn nhỏ như một sao chổi bay thấp, rồi biến mất.
Yên lặng một giây đồng hồ...
Uỳnh!
Sau một tiếng nổ vang trời, một luồng lửa khổng lồ bao trùm cả thôn nhỏ, bùng lên tận trời.
Gió mạnh lan ra xung quanh, thổi bay rất nhiều cây cối lớn.
Cố Thanh Sơn dùng tay che mũ trùm đầu, để mặc gió lớn thổi qua người mình, nhìn về phía ngọn lửa trước mắt.
"Không có tác dụng gì cả, ta cũng từng xử lý một thôn với cách tương tự, thế nhưng khi tận thế cần xuất hiện, thì nó vẫn xuất hiện." Cố Thanh Sơn nói.
Quạ thu kiếm lại, trầm ngâm rồi nói: "Theo như lời của ngươi thì bộ đội tiền trạm cũng không hiểu rõ cái tận thế này, thật sự là một đám ngu xuẩn."
Cố Thanh Sơn thở dài: "Chuyện lần này rất là kỳ quái, mặc dù ta đã gặp qua vài lần tận thế, thế nhưng vẫn không hiểu nó là thứ gì."
Vào lúc này, ánh lửa tản ra.
Toàn bộ trấn nhỏ đã bị san bằng.
Quạ đứng trước nơi này, nói với giọng suy tư: "Nói tới chuyện này, ta mới nhớ là mình còn chưa gặp được tận thế của thế giới này đâu. Những năm gần đây, ta thường hay nhận những nhiệm vụ chiến đấu liên quan tới tận thế, nếu có thể cho ta gặp được tận thế tại nơi này thì có lẽ sẽ nhìn ra điều gì đó."
Hắn ta vừa nói xong.
Vô số cát vàng xuất hiện bên trong khu vực đã bị hủy, rồi bay múa đầy trời.
Ngay sau đó...
Gió lốc mạnh mẽ xuất hiện quét sạch mọi thứ.
Nó cuốn theo cát vàng, che đậy bầu trời, bay loạn khắp nơi, bao vây Cố Thanh Sơn và Quạ vào chính giữa.
Hai người hơi giật mình.
"Tận thế mà ngươi muốn đã tới." Cố Thanh Sơn nói.
"Ta cũng chỉ nói chơi thôi mà." Quạ lại rút kiếm ra lần nữa, quan sát bão cát này.
Cố Thanh Sơn cũng rút Địa kiếm ra từ hư không, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Trong hư không trước mặt hắn, hai hàng chữ nhỏ đã xuất hiện từ sớm:
[Có một người mới lần đầu tiên gặp được tận thế này, bởi vậy độ khó của lần hủy diệt thứ tư của ngài bị giảm đi.]
[Chiến đấu sắp bắt đầu, xin ngài hãy chuẩn bị.]
Trong bão cát, có hai bóng người chầm chậm đi ra.
Một pháp sư mặc áo bào màu đỏ, một chiến sĩ cầm tấm chắn và trường mâu.
Mà chiến sĩ đang đối mặt với hai người.
Pháp sư thì xuất hiện phía sau hai người.
"Ta chọn pháp sư, thoạt nhìn thì pháp sư rất mạnh." Quạ nói nhanh.
Rồi hắn ta xoay người, nhìn thẳng về pháp sư mặc áo bào đỏ.
"Không, ngươi mới gặp tận thế lần đầu, cho nên đối thủ của ngươi là chiến sĩ kia kìa." Cố Thanh Sơn nói.
Quạ quay đầu nhìn về phía người chiến sĩ kia.
Sóng năng lượng trên người chiến sĩ kém rất nhiều sóng năng lượng trên pháp sư áo bào đỏ.
"Loại hàng kém chất lượng này là dành cho ngươi luyện tập, ta muốn chiến đấu với pháp sư, từ đó đánh giá cái tận thế này là như nào." Quạ nói.
Cố Thanh Sơn không nói lại được, đành phải dùng kiếm chỉ vào người chiến sĩ.
Thế nhưng vào lúc này, ánh mắt pháp sư lướt qua Quạ, rồi nhìn về phía Cố Thanh Sơn, nói:
"Ma quỷ, kẻ địch của ngươi là ta."
"Ngươi nhìn đi, tên này chỉ muốn đánh với ta thôi." Cố Thanh Sơn nói với Quạ.
"Không việc gì, ta sẽ giải quyết tên này thay ngươi." Quạ vẫn kiên trì nói.
Khi hai người đang nói chuyện thì người chiến sĩ kia nhìn về phía Quạ, nói: "Cái tên thuộc tộc Phi Điểu kia, đối thủ của ngươi là ta."
Lúc này Quạ mới hứng thú, quay đầu lại hỏi: "Ngươi có thể nhìn ra ta thuộc tộc Phi Điểu sao?"
Chiến sĩ khinh bỉ: "Đúng vậy, người chim, ngươi sẽ chết dưới trường mâu của ta." (: theo ngôn ngữ internet bên Trung thì đây là 1 câu chửi.)
Mọi người yên tĩnh.
"Cố Thanh Sơn."
"Hả?"
"Thôi đổi lại như cũ đi, ta vẫn muốn giết chết cái tên chiến sĩ đớp shit qua ngày này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận