Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2770. Văn minh diệt tuyệt!



Một vệt ánh sáng phá vỡ bầu trời, hối hả xông thẳng lên mặt đất.
Bão cát lại dâng lên.
Một bóng người bò lên từ trong hố sâu.
— Là Tô Tuyết Nhi.
Dáng dấp của cô trông khá chật vật, hình như đã trải qua một trận chiến đấu thảm thiết, trên người có thêm không ít vết máu.
"Hừ, thật là khó chơi. .. Tình huống bây giờ thế nào rồi?"
Cô nhìn quanh trái phải, lên tiếng hỏi.
Các tận thế khác đáp xuống từ trên trụ thanh đồng, đứng ở chung quanh nàng.
"Ma Hoàng đâu?"
Gã đàn ông mang gương mặt ủ rũ kia hỏi.
"Vừa rồi đang đánh giữa chừng, không biết nó cảm ứng được cái gì, đột nhiên chạy mất." Tô Tuyết Nhi nói.
Người đàn ông suy nghĩ, hỏi: "Thực lực của Ma Hoàng thế nào?"
"Nếu như tiếp tục đánh nữa, chỉ sợ ta không phải là đối thủ." Tô Tuyết Nhi có mấy phần không phục, nhưng vẫn nói ra chi tiết.
Chúng tận thế nhìn nhau.
Một con quái vật mọc năm cái đầu đồng loạt lên tiếng: "Không tệ, tận thế ôn dịch cả một chiêu của nó cũng không tiếp được."
Kẻ bọn chúng nói, chính là tận thế mà Cố Thanh Sơn vừa xuất hiện đã giết chết kia.
Sau khi thốt ra lời này, chúng tận thế đều tràn đầy đồng cảm.
Một tận thế khác nói tiếp: "Thuật Vạn Linh Mông Muội đổi trùng vương, trùng vương mới hình như có việc khác nên rời đi, Long Thần thấy tình thế không ổn cũng chạy."
"Thì ra là thế, hèn chi ta nói Ma Hoàng sao lại đột nhiên gián đoạn cuộc chiến." Tô Tuyết Nhi bừng tỉnh mà nói.
Gã đàn ông mặt mày ủ rũ tán dương: "Không hổ là Diệt Thế Ma, ngươi đã làm rất tốt, nếu không phải ngươi kéo lại Ma Hoàng, kết quả của cuộc chiến vừa rồi còn chưa nắm chắc được."
"Đúng vậy, nhờ có ngươi."
"Ta. . . Công nhận thực lực của ngươi, Diệt Thế Ma."
"Trận chiến này rốt cuộc chống chọi được Tam Thuật, ngươi có công đầu."
Chúng tận thế đồng loạt lên tiếng.
Sắc mặt Tô Tuyết Nhi lạnh căm căm, không có chút biểu cảm nào.
Bộ dáng này của nàng khiến cho chúng tận thế càng coi trọng một chút.
Gã đàn ông mang mặt mày kia nói: "Nếu nơi này đã được chúng ta chiếm được, như vậy ta lập tức an bài nhân lực, giữ vững nơi này lại; sau đó, mấy vị tận thế mạnh nhất chuẩn bị tiến vào thế giới văn minh thứ tư."
"Diệt Thế Ma, ngươi có tư cách cùng ta nghênh đón các vị tận thế mạnh nhất kia, chúng ta sẽ cùng nhau hành động."
"—— Chúng ta cách Mộ Chung Cực, chỉ còn kém một thế giới mà thôi!"
. . .
"Đừng mở mắt."
Bên tai Cố Thanh Sơn truyền đến một ý niệm.
—— Là ý niệm của Ma Hoàng.
"Vì cái gì không mở mắt?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ngươi vừa mới trở về, hiện tại đang nằm trong phạm vi bao phủ của pháp thuật ngủ say, pháp thuật này vô dụng đối với ta, nhưng nếu như ngươi lập tức thức tỉnh, nhất định sẽ kinh động đến những kẻ kia." Ý niệm của Ma Hoàng nói.
Cố Thanh Sơn từ từ nhắm hai mắt bất động.
Hắn cũng không thả ra thần niệm, chỉ dựa vào Linh giác đi cảm ứng tình huống chung quanh.
Hình như mình đang ngồi trong một cái thùng lạnh lẽo, những đường ống không cách nào đếm hết tiếp vào vật chứa băng sương này từ bốn phía, nhẹ nhàng dán vào trên người, liên thông với thần kinh, cơ quan quanh người của mình.
"Chúng ta không phải là Ma Hoàng sao? Vì sao còn phải làm bộ như đang trong trạng thái ngủ say?" Cố Thanh Sơn không hiểu mà hỏi.
Ý niệm của Ma Hoàng nói: "Bởi vì có một số việc ta phải lập tức xử lý, những chuyện này tốt nhất đừng kinh động đến bất cứ kẻ nào, cho ta vài giây đồng hồ kết nối toàn bộ thế giới —— Chờ một chút! Có người đến, kỳ quái, sao bọn chúng lại trực tiếp tới tìm ngươi, ngươi cẩn thận ứng phó đi."
Nói xong, Ý niệm của Ma Hoàng lập tức lâm vào yên lặng.
Toàn thân Cố Thanh Sơn run lên.
Một loại pháp thuật ngủ say mang tính cưỡng chế nào đó tiêu tán khỏi người hắn.
Hắn mở mắt ra.
Chỉ thấy bên cạnh mình đang đứng mấy nam nam nữ nữ.
Dựa vào hồi ức của Lê Cửu, hắn lập tức nhớ tới thân phận của những người này.
—— đều là thân nhân của Lê Cửu.
Cố Thanh Sơn kích động đến toàn thân phát run, cố gắng kiềm nén cảm xúc, run giọng mà nói: "A. . . Là mọi người. . . Quá lâu không gặp được mọi người . ."
"Lê Cửu, rốt cuộc anh cũng tỉnh." Một cô gái trong mắt chứa lệ thốt lên.
Người thân xông tới.
Cố Thanh Sơn hồi tưởng lại Vu Phong Đại tướng cùng con gái của hắn, trong lòng bất đắc dĩ thở dài.
Những người này đều là người được văn minh kỷ nguyên Ma Hoàng tạo nên, được trao cho tình cảm và ký ức, chuyên dùng để lừa gạt người phụ thuộc danh sách.
—— Vậy giả vờ giả vịt trước đi.
Hắn lộ ra nụ cười vui vẻ, hàn huyên với những người thân kia.
Bỗng nhiên, một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhảy ra, hiển hiện trong hư không:
[Chú ý.]
[Ma Hoàng đang phát tán ra từ trên người ngài, kết nối với toàn bộ văn minh kỷ nguyên.]
Cố Thanh Sơn cảm ứng một chút, chỉ cảm thấy trên người có thêm một vật vô hình, đang thông qua những đường ống kết nối ở trên người mà phát tán ra, nhanh chóng tương thông với toàn bộ thế giới.
Cố Thanh Sơn giả bộ như không biết, lặng lẽ lấy ý niệm phát ra nghi vấn với Ma Hoàng:
"Ngươi đang làm gì? Ta cảm thấy hình như ngươi có việc giấu diếm ta."
"Rốt cuộc cũng hoàn thành kết nối, " Ý niệm của Ma Hoàng trầm tĩnh lại, tùy ý mà nói: ". . . Trải qua vô số năm phát triển, văn minh cao duy này đã đến trình độ có thể cung cấp sức mạnh cho ta rồi."
"văn minh cao duy?" Cố Thanh Sơn hoang mang lặp lại.
"Nói là văn minh cao duy —— kỳ thật bọn chúng không thể nói là cao duy được, chỉ có người sáng lập văn minh là ta, mới có thể được được gọi là cao duy. . . Bọn chúng chỉ là dựa theo phương hướng ta sáng lập, hoàn thành sinh trưởng trình độ nhất định. . ."
Ý niệm của Ma Hoàng có mấy phần đắc ý, tiếp tục nói: "Hiện tại, là thời khắc thu hoạch bọn chúng rồi."
Một cái xúc tu nhảy dựng lên từ trên người Cố Thanh Sơn, hóa thành một tàn ảnh càn quét thật nhanh chung quanh hắn.
Mấy tên thân nhân kia còn chưa kịp phản ứng, lập tức bị bốc ra lồng ngực.
"Chết tiệt!"
Cố Thanh Sơn nổi giận gầm lên một tiếng, giãy dụa muốn đứng lên, lại đột nhiên ngây người.
Hắn nhìn thấy trong thân thể mấy tên thân nhân kia, đều là xương cốt từ một loại chất liệu tựa như nhựa plastic.
Hoàn toàn không có nội tạng cùng máu tươi chân thực.
Hết chương 2770.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2771
Bạn cần đăng nhập để bình luận