Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3084. Tiếng rên rỉ của chủ tạo vật!



Nơi núi rừng sâu xa, một bóng ma đi tới.
Lại là một con hươu đực.
Nó nện bước chân ưu nhã đi đến trước mặt các vị Kỵ Sĩ, cúi đầu xuống.
Trên đôi sừng thật dài của nó, cắm đầy rất nhiều quả chín, tỏa ra ánh sáng nhạt thần thánh.
Các kỵ sĩ sợ ngây người.
Hươu đực hơi lắc nhẹ một cái, tất cả hoa quả nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.
Nó không để ý tới phản ứng của các kỵ sĩ, quay người chạy như bay trở lại con đường cũ.
“Chúng ta đuổi theo nó.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được.” Thần Kiếm Định Giới nói.
Hình ảnh lập tức đi theo hươu đực, cứ đuổi theo hướng mà nó đã biến mất.
Chỉ thấy con hươu đực kia chạy hơn mười dặm, lắc mình biến hoá, hóa thành một tên thiên sứ có mọc hai cánh trên người.
Thiên sứ bay thấp đến trước một tòa thành, nói với một người đàn bà trông thật duyên dáng sang trọng:
“Chuyện mà ngươi cầu nguyện đã được thực hiện, mà đứa con mà ngươi sinh ra, chắc chắn sẽ làm một chuyện thần thánh trong tương lai, giải cứu chúng sinh, chỉ dẫn con đường dẫn đến Thần quốc cho bọn chúng.”
“Tuân mệnh.” Người đàn bà quỳ trên mặt đất nói.
Thiên sứ gật gật đầu, lập tức bay lên trời cao, bay cao lên trên bầu trời.
“Đuổi theo thiên sứ.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được!” Thần Kiếm Định Giới nói.
Hình ảnh tiếp tục di động theo thiên sứ, xuyên qua tầng mây trùng điệp, đi thẳng tới trên biển mây.
Thiên sứ dừng lại giữa không trung, đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa.
Cố Thanh Sơn: “...”
Thần Kiếm Định Giới: “...”
Cố Thanh Sơn: “Đuổi theo nó!”
Thần Kiếm Định Giới: “Ngươi không thấy được sao? Nó biến mất.”
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói: “Không phải là pháp thuật gì, mà thật sự biến mất sao?”
“Đúng!” Thần Kiếm Định Giới nói.
“Vậy Thần Chích kia đâu?”
“Nếu có Thần Chích gì, như vậy hiện tại nó hẳn đã xuất hiện ở đây, giao cho thiên sứ một sứ mệnh mới.”
“Không có Thần Chích —— nơi này không có cái gì.”
“Cho nên ta cũng không hiểu đây là chuyện gì.”
Cố Thanh Sơn nhưng có chút phấn chấn, mở miệng nói: “... Định Giới, để hình ảnh tiến nhanh, chúng ta đi quan sát một ngày trước khi văn minh hủy diệt đi.”
“Ngươi muốn nhìn thời khắc lịch sử nào?” Thần Kiếm Định Giới hỏi.
“Thời khắc mà văn minh này quyết định thăm dò bên ngoài tấm chắn thế giới !”
“Được!”
Tất cả quang ảnh nhanh chóng chớp động, cuối cùng dừng lại vào thời khắc mang tính lịch sử kia.
Giáo hoàng quỳ gối trên đài cao, thành tín cầu nguyện.
“Thưa thần linh, chúng con đã dựa theo ý chỉ của ngài, đã hoàn thành thuật nghiên cứu không gian, tiếp đó, vận mệnh của nhân loại lại nên đi theo hướng nào?”
Ở trước mặt hắn, từng hàng thần văn cũng theo đó mà hiển hiện:
“Các con của ta, các con nên thăm dò càng nhiều thế giới, gieo rắc tín ngưỡng thần linh vào trong thế giới mới.”
“Tuân mệnh.” Giáo hoàng cúi rạp người thật thấp hành lễ.
“—— Ngừng!” Cố Thanh Sơn hô.
Hình ảnh lập tức dừng lại.
“Thế nào?” Định Giới Thần Kiếm hỏi.
“Nhìn xem thời khắc này, toàn bộ thế giới phải chăng có chỗ nào không đúng, tỉ như thiên sứ hàng lâm cái gì đấy.” Cố Thanh Sơn nói.
Vô số hình ảnh lướt thât nhanh qua
Mấy giây sau.
Thần Kiếm Định Giới nói: “Không có —— vào thời khắc này, ngoại trừ thần tích trước mặt giáo hoàng ra thù không có bất kỳ dị dạng nào, cũng không trông thấy bất cứ Thần Chích nào cả.”
“Rốt cuộc tìm được sơ hở,” Ánh mắt của Cố Thanh Sơn trở nên thâm trầm, hắn thấp giọng nói: “Sư tổ ta thấy được những văn minh bị nhốt này, mà chủ tạo vật kia lại nói tất cả mọi chuyện ở đây là hư ảo —— xem ra ta phải nghĩ biện pháp, tìm tới nơi phát ra Thần Kỹ này...”
“Đây chỉ là những đoạn ngắn quang ảnh trong thời đại quá khứ, mà cái ngươi am hiểu đều là loại năng lực chiến đấu, không cách nào chỉ dựa vào quang ảnh để đi truy tìm cái gì.” Thần Kiếm Định Giới nói.
“Đúng vậy... Ta không có năng lực phương diện này... Nhưng mà người khác có.”
“Ai?”
Cố Thanh Sơn không đáp, trở tay rút Kiếm Thần Sơn Lục Giới ra.
Trường Kiếm phát ra một tiếng chấn động to lớn.
Chỉ một thoáng, một thứ sức mạnh nào đó thuận theo Trường Kiếm giáng lâm trên người của Cố Thanh Sơn.
Trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ đom đóm:
[Ngài thả ra thần thông: ‘Sương khói’ trên kiếm này.]
[Sương khói: Phóng thích thần thông này, ngài sẽ tạm thời thu được một loại sức mạnh siêu phàm nào đó của bốn vị sứ đồ trong quá khứ.]
[—— Các sứ đồ trong thời đại quá khứ đang sát cánh bên ngài.]

Bốn loại hào quang không ngừng lưu chuyển trên người của Cố Thanh Sơn.
Hắn lại không lập tức làm ra bất kỳ hành động nào.
“Công tử, còn chưa chọn lựa được một loại sức mạnh sao?” Sơn Nữ lên tiếng hỏi.
“...Sức mạnh của mỗi một vị sứ đồ đều có khác biệt, có một số phù hợp với phong cách kỷ nguyên của bọn họ, tôi còn đang cẩn thận cân nhắc.” Cố Thanh Sơn nói.
Bên trong hư không trước mắt hắn, một rồi lại một Thuật Huyền Bí nhảy ra, hiện ra từng mảng từng mãng thuyết minh.
Tầng tầng lớp lớp pháp thuật và sức mạnh liên tục đổi mới, làm cho Cố Thanh Sơn nhìn hoa cả mắt.
—— Đây đều là thuật mà các sứ đồ từng dùng qua, bên trong chư giới, chúng có thể được xưng là những thuật đỉnh cao.
Địa, Thủy, Hỏa, Phong.
Các sứ đồ hỗn độn từng giáng lâm trong bốn kỷ nguyên này, năng lực của mỗi một người bọn họ cũng thiên về phong cách của kỷ nguyên mà họ giáng lâm.
Tỉ như sứ đồ hỗn độn giáng lâm trên kỷ nguyên Địa, sức mạnh thiên nhiều về phòng ngự cùng phản kích.
Mà sứ đồ hỗn độn giáng lâm ở kỷ nguyên Thuỷ, thì thông hiểu hết thảy tri thức, pháp thuật càng thêm tinh diệu hơn so với các sứ đồ khác.
Thời gian không ngừng trôi qua.
Đột nhiên ——
Cố Thanh Sơn lên tiếng nói: “Ngừng!”
Những chữ nhỏ đom đóm lưu động kia lập tức dừng ở trong hư không, bất động.
Ánh mắt của Cố Thanh Sơn rơi vào một hạng năng lực, nói khẽ: “Thuật này... Hình như rất phù hợp với thuộc tính của kỷ nguyên Phong, hơn nữa cũng thích hợp lấy ra dùng một lát.”
Chỉ thấy trong hư không đối diện hắn, chính hiện hiện ra một loại Thuật Huyền Bí:
[Thần Kỹ của sứ đồ: Hình bóng phân biệt vận mệnh.]
[Sử dụng pháp thuật này, ngài sẽ phân ra đc một ảo ảnh nào đó từ một đoạn vận mệnh, tiếp nhận tất cả nhân quả chính thức của vận mệnh, diễn hóa ra các loại quỹ đạo phát triển sau đó.]
—— Thế nhưng chỉ có thuật này còn chưa đủ.
Cố Thanh Sơn giơ Trường Kiếm lên lần nữa, nói ra: “Sơn Nữ, cô nhớ kỹ loại năng lực này trước.”
“Công tử còn cần cái gì?” Sơn Nữ hỏi.
“Một thuật càng quan trọng hơn, tốt nhất có thể đánh loạn an bài của những thiên sứ cùng thần tích kia.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được rồi.” Sơn Nữ nói.
Trường Kiếm chấn động, lần nữa hiện ra càng nhiều Thuật Huyền Bí.
Hết chương 3084.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3085
Bạn cần đăng nhập để bình luận