Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1992. Cửu U


Đánh dấu
"Chẳng lẽ ngươi định dùng cách này xử lý ta?" Cố Thanh Sơn hỏi với vẻ tò mò.
"Ta cũng không ảo tưởng như vậy, chỉ muốn dùng chiêu thức để so với ngươi mà thôi, đương nhiên nếu ngươi tình nguyện chết ở đây cũng không muốn sử dụng nguyện lực thì ta cũng sẽ thỏa mãn ngươi." Người kia lắc đầu, nói.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm, nói: "Vậy ngươi muốn chiến đấu để làm cái gì?"
Người kia cũng không trả lời, mà là lẩm bẩm: "Ta có thể cảm nhận được, ngươi có một vài quyền pháp với uy lực rất lớn, thế nhưng phải dùng nguyện lực hoặc những lực lượng khác mới có thể dùng, có thể đánh bay toàn bộ quặng mỏ này... thế nhưng nếu làm vậy cũng sẽ thu hút sự chú ý của những người khác, ngươi và ta đều sẽ không tốt... ta khuyên ngươi đừng dùng."
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: "Ngươi không thể thả ta đi sao?"
Đúng vậy, uy lực của Bất Chu quá lớn, cần sử dụng nguyện lực Hoàng Tuyền mới được, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
Thế nhưng ngoài Bất Chu ra, mình cũng không học được bao nhiêu quyền pháp cả.
Người kia hơi đung đưa đôi trảo, nói: "Dùng những khả năng khác đi, chỉ cần ngươi dùng chiêu thức chiến thắng ta, thì ta sẽ không dây dưa ngươi nữa."
Sau khi nói xong, hắn lại nhào tới một lần nữa, làm cho đôi trảo sắc bén này bay đầy trời.
Cố Thanh Sơn lùi về sau một bước, lại phát hiện mình đang tựa lưng vào vách đá, đã không thể lùi lại nữa.
Những bóng trảo sắc bén kia đã bao phủ toàn bộ không gian xung quanh hắn, hiện tại đã không thể sử dụng quyền pháp chống lại nữa rồi.
Vào lúc này, hoặc là hắn chịu bị giết chết, hoặc là dùng nguyện lực Hoàng Tuyền, dùng sức mạnh có tính hủy diệt để phá giải chiêu thức này...
Trong khoảnh khắc này, tay hắn hơi động.
Một thanh kiếm xuất hiện trên tay hắn, đâm nhẹ vào ánh trảo đầy trời kia.
Không có âm thanh nào phát ra.
Cũng không có kiếm khí.
Nhưng toàn bộ ánh trảo lại biến mất hoàn toàn.
Lưỡi kiếm đè lên song trảo của dối phương, làm cho nó không thể động đậy chút nào.
Một kiếm này, kể cả lực lượng lẫn kỹ xảo đều là đỉnh cao.
Người kia bị kiếm ngăn cản, sau khi thay đổi chiêu thức vài lần vẫn không thể giãy ra thì đành phải lùi về sau vài bước.
"Hóa ra ngươi là một kiếm tu." Hắn ta nói.
"Đúng vậy, nếu muốn để người khác không phát hiện ra thì ta không thể dùng nắm đấm mà làm được... ta đoán ngươi cố gắng tạo dựng hoàn cảnh này, là muốn xem xem sở trường của ta là cái gì đúng không? Thế nhưng mục đích cuối cùng của ngươi là cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Người kia nhìn chằm chằm vào thanh kiếm trên tay Cố Thanh Sơn mà thở dài:
"Không có cách nào khác cả, ngươi và ta đều đang đeo mặt nạ ác quỷ, chỉ có thể dùng kiếm của ngươi mới biết được lai lịch chân chính của ngươi là ai."
"Vũ khí?" Cố Thanh Sơn liếc nhìn Địa kiếm trong tay mình.
Hai tay người kia hơi lắc, song trảo trên tay hắn ta cũng biến mất, rồi hắn ta nói:
"Đúng vậy, ít nhất ta cũng nhận ra thanh kiếm trong tay của ngươi là gì, cuối cùng cũng xác định được thân phận của ngươi."
"Chủ nhân của Thiên Địa song kiếm - Cố Thanh Sơn."
Cố Thanh Sơn nhướng mày, trầm giọng nói: "Các hạ là?"
"Đương nhiên ngươi không nhớ rõ, khi trước ta bị Ác Quỷ đạo hại chết thì ngươi đưa ta đi chuyển thế, rồi ngươi lại phải vội vàng đi chống lại Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả." Người kia nói.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ nhanh chóng, sau đó nhớ tới một người.
"Ngươi là... Ma Long!" Hắn nói với vẻ kinh ngạc.
“Là ta.” Người đàn ông đối diện bình tĩnh nói.
Cố Thanh Sơn đánh giá hắn ta, nói: “Ta còn nhớ lúc ngươi chuyển thế đã có một ước định với ý chí thế giới.”
“Đã hoàn thành.” Ma Long nói.
“Lén vào thế giới Ác Quỷ nhất định rất khó...” Cố Thanh Sơn nói.
“Đúng, muốn đạt được một thân phận trong sạch thực sự rất khó. Nhưng ta hiểu rõ thế giới Ác Quỷ, ta cũng nhớ ta từng nói với ngươi rằng sau này chúng ta còn gặp lại.” Ma Long nói.
Cố Thanh Sơn không nhịn được hỏi: “Ngươi có ký ức tu hành nhiều năm như vậy, hoàn toàn có thể dứt bỏ mọi chuyện ở đây, vậy tại sao lại trở về. Lẽ nào ngươi quên mình đã chết như thế nào sao?”
Ma Long trầm tư hồi lâu.
Tựa như đang hồi tưởng gì đó. Qua một lúc lâu mới chậm rãi nói: “Lúc đó ta cũng quên mất mình đã chết như thế nào, ta muốn tự tay giết chết ba tên Quỷ Chủ kia.”
Cố Thanh Sơn thở dài một hơi, lắc đầu.
Vốn là tu sĩ có thiên phú mạnh nhất Ác Quỷ đạo, kết quả lại bị phái đi nằm vùng, trở thành Ma Long hồn khí chiến đấu cho Nhân tộc cực cổ.
Trải qua vô số năm tránh bị giam giữ trong thân thể Ma Long, lại bị tùy tiện bán đứng hại chết. Thật sự là quá mức oan khuất.
Nếu là người khác, ai cũng muốn báo thù.
Cố Thanh Sơn thu kiếm, hỏi: “Thân phận bây giờ của ngươi là gì?”
“Ta là đệ nhất Quỷ Hùng xếp sau Quỷ Chủ, tên là Thi Quỷ Huyết Long.” Ma Long nói.
“Cho nên trước đó ngươi vẫn luôn quan sát tình hình, phát hiện thời gian ta có thể xuất hiện liền sắp đặt cục diện, đến đây gặp ta?” Cố Thanh Sơn nói.
“Đúng, đúng là như vậy.” Ma Long nói.
“Tình hình hiện tại của thế giới Ác Quỷ như thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Reneedol co đầu rụt cổ ở chỗ sâu trong Miếu Quỷ, toàn bộ thiên sứ và ác quỷ còn lại thì bào vệ ở đó.” Ma Long nói.
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư.
Định Giới Thần Kiếm chỉ còn lại mảnh vỡ, bị người của Ác Quỷ đạo mang tới đây, nhưng không biết đang giấu ở đâu.
“Cố Thanh Sơn, mục tiêu lần này ngươi tới thế giới Ác Quỷ là gì?” Ma Long hỏi.
“Giống như ngươi, giết chết ba gã Quỷ Chủ, bọn chúng vừa chết, toàn bộ Ác Quỷ đạo sẽ đại loạn, ta lại nghĩ cách đối phó Reneedol.” Cố Thanh Sơn nói.
Ma Long gật đầu, nói: “Không thể khinh thường sức mạnh của ba vị Quỷ Chủ được, hơn nữa lại đang bên cạnh Vạn Thần Nữ Đế, ta chờ đợi cực khổ một thời gian dài cũng không có cơ hội giết bọn họ.”
“Hả? Như vậy không đúng, họ ở ngoài sáng, ngươi ở trong tối, phải có cơ hội ám sát mới đúng.” Cố Thanh Sơn nói.
Ma Long nói: “Bởi vì trong tay bọn họ đều có Mệnh Hồn Hương của hai vị Quỷ Chủ khác. Một khi có người chết, hai gã Quỷ Chủ sẽ lập tức phát động tiên thuật, làm cho kẻ kia sống lại.’
Cố Thanh Sơn trầm tư vài hơi thở, nói: “Cho nên nếu ngươi muốn giết bọn họ, phải làm cho bọn họ chết cùng một lúc?”
“Đúng, đúng là như vậy.” Ma Long nói.
“Độ khó rất cao.” Cố Thanh Sơn nhận xét.
“Cho nên ta vẫn không tìm được cơ hội, hiện tại ngươi đã tham gia vào chuyện này, ta muốn nghe một chút vầ cách nhìn của ngươi.” Ma Long nói.
Không nói cái khác, đầu óc Cố Thanh Sơn rất thông minh, điều này Ma Long vẫn luôn khắc sâu ấn tượng.
Cố Thanh Sơn đi tới đi lui trong hầm mỏ. Một lúc lâu mới nói: “Ta cần phải tiếp cận bọn họ chúng, xem thực lực của bọn họ mạnh thế nào.”
“Bên cạnh Quỷ Chủ chưa từng có người lạ xuất hiện.” Ma Long lắc đầu nói.
“Ta chỉ ra một người, ngươi giúp ta bắt hắn tới đây, ta sẽ có biện pháp lấy được thân phận của hắn, cùng ngươi đi giết Quỷ Chủ.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ai?”
“Thương Vô Chương.”
“Tên con trai của Quỷ Chủ kia?”
“Đúng.”
Ma Long trầm tư chốc lát, nói: “Ngươi có nắm chắc không?”
“Nắm chắc bảy phần...” Cố Thanh Sơn không khẳng định tuyệt đối, tiếp tục nói: “Thế giới Ác Quỷ quá mức nghiêm mật. Đây là biện pháp duy nhất giúp ta tiến vào tầng lớp trên của thế giới Ác Quỷ.”
Ma Long suy nghĩ một hồi.
Nắm chắc bảy phần.
Như vậy cũng không ít.
Hắn ta lại hỏi: “Muốn chết hay là muốn sống?”
“Thế nào cũng được, nhưng không thể để bất kỳ ai phát hiện.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được, chuyện này giao cho ta, ngươi chờ tin của ta.” Ma Long nói.
Một luồng hào quang truyền tống xuất hiện trên người hắn ta.
Một giây sau, Ma Long đã bị truyền tống đi.
Trong hầm mỏ lại khôi phục vẻ yên tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận